Chương 1057

Lúc tan làm Đường Bảo Khiết đã gửi †in nhắn thông báo địa chỉ cho anh, anh phỏng đoán thái độ của đối phương, có lẽ là muốn đến hỏi tội.

Triệu Nam Thiên thấy xe đã dừng hẳn nhưng Đường Bảo Khiết không có ý muốn xuống xe nên chủ động đi qua.

Anh mở cửa ghế phụ ra, còn chưa kịp ngồi vào đã nghe thấy giọng nói lạnh lùng của phụ nữ vang lên: “Cút xuống đẳng sau đi”

Vẻ mặt Triệu Nam Thiên tối sầm lại, mẹ kiếp, ai thích chứ?

Anh đóng cửa xe một cái thật mạnh rồi trực tiếp ngồi vào ghế sau xe.

Đường Bảo Khiết nhìn chằm chằm vào gương chiếu hậu: “Vốn dĩ tôi còn tưởng là cái miệng của anh đáng ghét thôi chứ bản chất cũng không đến nỗi hư hỏng, nhưng đúng là anh đã làm cho tôi mở rộng tâm mắt!”

Triệu Nam Thiên châm một điếu thuốc: “Có gì thì cứ nói thẳng ra, đừng có vòng vol”

Đường Bảo Khiết chán nản mở cửa thông gió trên nóc ô tô sau đó mới quay lại chất vấn: “Trong lúc làm nhiệm vụ mà lại bỏ trốn cũng với nữ thủ trưởng, sau đó lại đánh nhau vì ghen tuông!”

Nói xong, dường như cô ta cảm thấy nực cười: “Mà đáng ngạc nhiên nhất là anh còn tự xưng danh tính, gây ra rắc rối cho tôi.”

“Triệu Nam Thiên, anh có biết anh đã làm rối tung rối mù cả Viên Khu rồi không!”

“Suốt từ trưa đến giờ tin tức mà Cửu Vinh nhận được đều là chuyện về anh và cái cô trưởng phòng kial”

“Anh luôn miệng nói là phải phối hợp hành động, phải đảm bảo an toàn cho Tiểu Ngũ, nhưng anh đã làm cái gì thế?”

“Anh không sợ vì anh mà hành động lần này bị bại lộ làm liên lụy đến Tiểu Ngũ à?”

Thái độ của cô ta càng lúc càng nghiêm khắc: “Triệu Nam Thiên, tôi nói cho anh biết, nếu không phải anh đã xuất ngũ rồi thì tôi sẽ đưa anh ra tòa án quân sự!”

Triệu Nam Thiên cười cười rồi hỏi: Đặc biệt là không được nói cho bất kỳ ai về những hành động không quá khứ, không thể công khai với giới truyền thông, suốt đời phải mai danh ẩn tích.

Nếu để lộ bí mật thì bất cứ lúc nào cũng phải tiếp nhận điều tra, nghiêm trọng hơn còn bị bí mật phán xét.

Triệu Nam Thiên day day trán, vì để hoàn thành giao hẹn với dì Đào cũng xem như đã vi phạm kỷ luật, vi phạm pháp luật rồi.

Không biết có để lại hậu quả gì không.

Nhưng dù sao thì đã làm rồi, có lo lắng nữa cũng vô ích.

Tuy rằng phải cúi đầu nhưng anh đã thực hiện được lời hứa cho dì Đào vay chín mươi tỷ.

Nhưng dù sao tiền cũng không phải tự mình kiếm được nên khi đối mặt với dì Mai cũng khó tránh hơi chột dạ.

Lúc đó anh hứa hẹn cũng chỉ là vì muốn chứng minh bản thân mình.

Triệu Nam Thiên anh không phải là kẻ vô dụng, anh ở bên cạnh Tô Mục Tuyết không phải là vì muốn trèo cao.

Chẳng phải là kiếm tiền thôi sao?

Trước đây anh luôn không coi trọng việc này, nếu như anh muốn thì anh cũng có thể kiếm tiền!

Đang suy nghĩ thì bên ngoài có người tiến đến, bước chân lộn xôn, ít nhất cũng phải có ba đến năm người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play