Chương 734

Tài xế lại là một người bình thường, chỉ nhận tiền làm việc mà thôi, hỏi cả nửa ngày đều nói không ra nguyên nhân vì sao.

Đến tột cùng là ai đã giúp cô?!

Tạ Trì Thành ngồi một chỗ trầm tư hồi lâu, rất nhanh, anh đứng lên, đáy mắt âm trầm, sâu không thấy đáy, mặt mày tỏa ra sát khí nông nặc dọa người ta không dám nhìn thẳng.

“Đi tới sân bay, bao vây toàn bộ sân bay cho tôi, không ai được ra vào.”

Lâm Tử Ngang muôn ngăn cản, hành động bạo vậy sân bay quá sức mạo hiểm, rất dễ dàng sẽ mất khống ché, dù sau sân bay cũng là một đâu môi giao thông then chốt của thành phó, cho dù bọn họ không bận tâm lý kiến của những người phía trên, nêu làm ra động thái quá lớn, sẽ dẫn tới nhiều hệ lụy.

Nhưng lời khuyên can vọt tới cổ họng lại không thê nói tiếp, Lâm Tử Ngang rõ ràng thấy được đáy mắt điên cuồng của ông chủ.

Đoàn người trực tiếp nhằm về phía sân bay, mười mây chiếc xe lao vút trên đường cái, có đội ngũ đi trước mở đường, Tạ Trì Thành trực tiếp lái chiệc xe việt dã càng lúc càng nhanh, thậm chí khi gặp phải vật chân đường lập tức đâm qua mà đi.

Lâm Tử Ngang hãi hùng khiếp vía, ngồi ở ghê sau chỉ biết nuốt nuốt nước miếng, anh ta đột nhiên nhớ tới một tin đôn đã từng nghe, nghe đồn là đại đế có bệnh, cho nên năm đó mới nói đi là đi.

Lâm Tử Ngang vốn dĩ còn cảm thấy đó là lời nói vồ căn cứ, nhưng hiện tại, anh ta bắt đầu nghỉ ngờ.

Tạ Trì Thành không gọi tài xế lái xe, mảä chính mình tự ngôi trên ghế điều khiển, đôi mắt đỏ ngâu nheo lại, lập lòe vẻ điên cuồng, đội tay thon dài chặt chẽ năm chặt tay lái, xé rách miệng vết thương, máu đã nhiễm đỏ hệt băng gạc, ngay cả tay lái cũng bị dính máu.

Anh phát điên rồi, ai cũng biết.

Cuối cùng, bọn họ đi tới sân bay, Tạ Trì Thành trực tiếp nhảy xuông từ trên – xe vọt vào sân bay.

Lúc này toàn sân bay đã bị phong tỏa, tất cả hành khách bị cắm ra vào, chuyện này dẫn tới khủng hoảng nghiêm trọng, tiêng chửi bới than oán vọng ra khắp sân bay.

Nhưng khi đám người mặc đồ đen lao vào sân bay vẫn háp dẫn vô số ánh mắt, bọn họ đồng loạt né tránh, nhưng lại xì xào bàn tán không ngừng.

Người đàn ông đi đầu cao lớn tuần mỹ, mặc một bộ tây trang màu đen, thân hình cao dài vội Vàng vụt qua .

“Người đàn ông kia đẹp trai thật đó!

Trời ạ, những người phía sau chính là VỆ SĨ sao?”

“Anh ta đang muốn tìm người sao?

Mặt hung dữ quá, nhưng trông vẫn rất đẹp trail”

“Thật muốn tiến lên làm quen quá, nhưng vẻ mặt thật hung dữ, bị liệc mắt nhìn một cái giỗng như đòi mạng!”

Tạ Trì Thành căn bản không đề bụng những lời bàn tán kia, giờ phút này trong đầu anh đã sớm nhắc lên gió lốc, thổi bay toàn bộ lý trí còn sót lại.

Sao cô lại dám. Lại dám! Đào hôn!

Không, cô đừng mơ có thể rời đi!

“Cám cắt cánh, tất cả máy bay đều dừng lại chờ mệnh lệnh!”

“Vang! Ông chủi”

Lâm Tử Ngang nhìn về phía Tần Phong, cả hai người đều rõ ràng, ông chủ đã phát điên rồi.

Sau khi tất cả máy bay đều bị buộc dừng lại, Tạ Trì Thành phân bố người của mình, đi tìm từng khu vực một.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play