Chương 332

“Mamil Mami, mẹ sao vậy? Mẹ đừng khóc, con sẽ không hỏi nữa, con xin lỗi, mẹ đừng khóc…

Tạ An muốn đi tìm khăn giấy nhưng lại bối rồi, lần đầu tiên nhìn thấy mẹ khóc, cậu cảm thấy rất đau lòng.

Diệp Như Hề vươn tay ôm Tiểu An vào lòng, ôm thật chặt, thấp giọng nói: “Tiêu An, con có tin mẹ không?”

“Mami, mẹ đang nói cái gì vậy? Mẹ là mẹ của con, con đương nhiên tin mẹ rồi!”

Lòng cô chọt dịu lại, những. lời bào chữa vội vã ra đến miệng đều bị nuốt xung.

“Mẹ bị người khác đánh ngất xỉu, lúc tỉnh lại thì đã ở trong khách sạn rồi.

Tiểu An, con biết điều đó đúng không?”

Tạ An do dự, nhưng vẫn gật đầu, nói: “Mẹ bị người khác hãm hại sao?”

“Ừm.”

“Vậy…me có biết đó là ai không?”

“Mẹ không biết.”

“Cha có biết không?”

“Mẹ không biết, mẹ chưa nói cho cha con biết.”

Tạ An bỗng. nhiên dâng lên một cảm giác rất muốn bảo vệ mẹ, cậu ôm chặt lấy mẹ, nghiêm túc nói: “Mẹ đừng Sợ, con sẽ bảo vệ mẹ, đừng SỢ.

Giọng nói dịu dàng của Tạ An đã sưởi âm trái tim của Diệp Như Hề.

Cô ôm chặt lấy con trai và thì thầm: “Tiểu An, mẹ không sao cả.”

Một lúc sau, cô mới buông Tạ An ra, nghiêm túc nói: “Làm sao Tiêu An biệt được?”

Tạ An do dự một chút và nói: “Tối hôm đó mẹ không về, nên con đã nhờ tới sư phụ giúp con kiểm tra vị trí của mẹ một chút và phát hiện ra địa chỉ là ở khách sạn.Tuy nhiên, camera giám sát của khách sạn đã bị phá hủy hoàn toàn, nên sư phụ không có cách nào biết được địa chỉ cụ thê năm ở phòng nào.”

“Sư phụ của con a…”

“Sư phụ của con rất lợi hại!”

Tâm trạng của Diệp Như Hề ồn định lại, cô nói: “Con có thể giới thiệu sư phụ của con cho mami được không?

Mami có chuyện muôn cân người đó giúp đỡ.”

Giữa biển người mênh mông lại có thể tìm được vị trí của cô, người như vậy, tuyệt đối không đơn giản.

“Có thể, có thể, nhưng…tính tình của sư phụ không. tốt lắm, không thích giúp đỡ người khác, giá ‹ cả lại rất đắt, mạmi, con còn có chút tiền mừng tuổi, con sẽ đưa cho mẹ!”

Diệp Như Hề dở khóc dở cười, nói: “Mẹ không cần tiền của con. Hãy đưa cách liên Ìạc với sự phụ của con cho mẹ, việc còn lại mẹ sẽ tự lo liệu.”

Tạ An suy nghĩ một chút, gật đâu đồng ý, nhưng vận khuyên nhủ vài câu: “Mami, vậy mẹ nhất định phải nhớ rõ tính tình của sư phụ không tốt đó nha. Đừng chọc giận sư phụ, còn nữa, sư phụ không thích bị người khác quây rây đâu ạ.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play