Chương 316

Không có hoa tươi, không có rượu ngon, cũng không có nhân, chuyện ngoài ý muôn khiên người. khác trở tay không kịp, ngay cả quá trình làm quen cũng bỏ qua các bước phía trước.

Mọi thứ đều không phù hợp, nhưng lại khiến cô không thể kiểm soát được nhịp tim của mình.

Tạ Trì Thành không nhiều lời thêm, đạp ga đi thẳng đến trường mẫu giáo.

Tiểu An và Nhạc Nhạc đã ngồi chờ lâu lắm rồi, cả hai vô cùng hạnh phúc khi bất ngờ nhìn thấy bóng dáng của cha xuất hiện.

Hai đứa trẻ lao ra giống như đạn pháo lao vào trong lòng của Tạ Trì Thành.

“Daddy!”

Có lẽ bởi vì lân đâu tiên được cha tới đón, cả hai vô cùng cao hứng, ngay cả Tiêu An vốn luôn tự chủ rât tốt cũng lộ ra vẻ phần khích.

Trên đường đi, Nhạc Nhạc ríu rít nói vê › những điều thú vị trong trường.

mẫu giáo, Tiểu An thỉnh thoảng cũng chen vào, Tạ Trì Thành mặc dù đang lái xe nhưng, vẫn đáp lại bọn nhỏ, trong lúc nhật thời Jrong xe tràn ngập bâu không khí thoải mái và vui vẻ.

Diệp Như Hề đột nhiên có cảm giác cùng Tạ Trì Thành kết hôn cũng không có gì là không tốt.

Cho dù giữa bọn họ không có tình yêu, nhưng vẫn có hai sợi dây ràng buộc là Tiêu An và Nhạc Nhạc.

Ngoài tình yêu còn có mối quan hệ gia đình cân phải duy trì.

Bắt chợt, cô bắt đầu tưởng tượng liệu cuộc sông của họ sau này có yên bình và êm ả như bây giờ hay không.

Về đến nhà, Diệp Như Hề trực tiếp vào bếp chuẩn bị bữa tối, cô đã lâu không xuống bếp nâu cơm rồi.

Còn Tạ Trì Thành thì ở phòng khách, đích thân trông coi hai đứa trẻ hoàn thành bài tập vệ nhà sau giờ học, đây là sở thích bổ sung kể từ khi Tiểu An và Nhạc Nhạc đi học mẫu giáo.

Dù bận rộn đến đâu, anh đều sẽ dành thời gian này cho việc này, chưa từng tắc trách.

Tạ Trì Thành có nhiều chỉ tiết thường khiến Diệp Như Hề quên mắt anh là tổng giám đốc của Long Đằng, mà chỉ là một người cha bình thường.

Cũng chính vì điều này mà tâm trạng của Diệp Như Hề đối với anh thay đổi từng chút một.

Buổi tối, Diệp Như Hề tắm xong, lúc cô ra ngoài uông nước thì thây đèn trong phòng làm việc của anh vẫn còn sáng, cô không khỏi ngạc nhiên, hẳn là anh lại làm thêm giờ.

Nghĩ đến đó, cô lập tức xoay người đi vào bếp nâu một tô mì.

Mì có trứng gà ở bên trên, được rắc một vòng hành lá nhỏ trông rật ngon mắt, đi kèm là một cộc sữa bò âm, sau đó cô bưng lên lầu.

Cô gõ cửa phòng làm việc trước rồi mới bước vào.

Tạ Trì Thành đang làm việc ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng, ngâng đâu lên thì nhìn thây Diệp Như Hề đang thận trọng bưng khay đi vào.

“Làm cho tôi sao?”

Vẻ mặt của Diệp Như Hề có chút mất tự nhiên, nói: “Ảnh bị bệnh vừa mới khỏi. Bữa tối cũng không ăn nhiều, nên ăn chút gì đó đề lót dạ đi.”

Tạ Trì Thành đặt công việc trong tay xuống, nhìn thoáng qua mì sợi khiến người ta thèm nhỏ dãi, căn bản không thấy đói bụng, bây giờ lại có ý muôn ăn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play