Chương 306

Diệp Như Hề đứng thẳng dậy, quay người bước đi, nhưng khi tay của cô vừa chạm vào năm cửa thì sau lưng vang lên tiếng lộp bộp.

Cơ thể của Diệp Như Hề cứng lại trong giây lát.

“Tiếu Hề, cha thật sự không còn cách nào nữa. Con hãy mau cứu cha đi…”

Cô chậm rãi quay người lại, nhìn thấy người kia đang quỳ trên mặt đất.

Trái tim cô như bị kim châm đâm vào.

“Diệp tiên sinh, ông đứng dậy trước đi.”Giọng nói còn mang theo run rây.

“Tiểu Hề, cho dù trước đây có xảy ra lỗi lầm gì, nhưng xin hãy nề mặt cha lần này, con hãy giúp cha một tay đi.”

Diệp Như Hề muốn cười, nhưng cũng muôn khóc.

Giúp?

Làm thế nào để giúp?

Cho đến hiện tại, ông ta vẫn có ý ép cô phải thỏa hiệp.

Ban đầu là dùng thủ đoạn cứng ï rắn, bây giờ lại là chính sách mềm yếu.

“Cách làm tôi đã nói cho ông biết rồi, muốn làm thế nào, đều là do ông lựa chọn.”

“Không kịp rồi! Đã quá muộn rồi! Diệp Thị là tâm huyết cả đời của ta, ta không thể nhìn nó bị phá huỷ trong tay ta, con là con gái của cha, tương lai công ty này sẽ thuộc về con và Mạn Mạn!”

Diệp Như Hề thu tay lại, trực tiếp nói: “Được, tôi giúp ông.”

Diệp Kiến Nam mỉm cười, nhanh chóng từ dưới đất đứng lên.

“Khi nào thì con chuẩn bị cho Tạ…”

Diệp Như Hề trực tiệp ngắt lời, nói: “Tôi sẽ giúp ông rao bán công ty, đại khái có khoảng 10% hy vọng. Tôi sẽ cô găng hêt sức.”

Nụ cười của Diệp Kiến Nam trong nháy mắt đanh lại, vẻ mặt khó có thể tin, nói: “Ý mày là gì? Không phải mày nói sẽ giúp tao sao? Cha đã quỳ _ xuống cầu xin mày rồi! mày còn muốn Bàng Còn muôn náo loạn cái gì nữa ải”

Diệp Kiến Nam nói gần nói xa, đều nhân mạnh thân phận làm cha của ông ta, cố gắng sử dụng thân phận này để buộc Diệp Như Hề Phái nghe lời của mình.

Ông ta hoàn toàn không biết, ông ta đã sớm đem một tia tình cảm cuôi cùng kia tiêu tan chẳng còn chút gì.

“Từ giờ trở đi, vẫn còn hai mươi tư giờ vàng đề tiền hành giao dịch. Ông hãy mang theo tất cả số sách của công ty đến chỗ tôi.”

“Tiểu Hề! Mày phát điên cái gì! Mày có hiểu cái gì là giao dịch hay không, hả? Đừng có gây náo loạn nữa!”

“Đây là điêu duy nhất tôi có thê giúp ông. Nếu ông tin tôi, tôi có thê làm ngay. Tôi đã từng…”

Trước khi ba chữ “thành công qua”

được nói ra, Diệp Kiến Nam đã thô lỗ ngất | lời cô: “Một đứa trẻ còn chưa có nồi bằng cấp thì biết làm cái gì? Mày căn bản chăng hiểu gì cả! Cha không có thời gian đề náo loạn với mày.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play