Chương 1098

Tạ Trì Thành hừ lạnh một tiếng, nói: “Diệp Như Hề, tôi không biết vì sao lại cùng cô kết hôn sinh con, nhưng hiện tại nêu tôi đã quên mắt, như vậy Cuộc hôn nhân này không tính nữa.

Diệp Như Hề sớm có đoán trước, nhưng khi thực sự đối mặt, trong lòng – cô vẫn thấy co rút đau. đớn, chỉ là trên mặt bình tính ừ một tiếng, “Được, tôi sản sàng ký tên.”

Thấy cô thong dong đồng ý như vậy, Tạ Trì Thành ngược lại càng thấy phẫn nộ, cũng không biết cảm xIn phân nộ từ đâu mà ra “Cô không có cái gì muốn nói sao?”

Diệp Như Hề dừng một chút, gật đầu, “GỐ”

Tâm tình Tạ Trì Thành tốt hơn một chút, có yêu câu còn hơn không màng cái gì, anh chán ghét có dây dưa quá nhiêu với người khác.

“Tiểu An và Nhạc Nhạc…… Có lẽ anh đã quên mắt, bọn nhỏ là con của chúng ta, trước mắt cả hai đứa còn chưa biết anh…… Mất trí nhớ, cho nên tôi muôn nhờ anh một chuyện.”

“Hả?”

“Tôi tạm thời sẽ ở lại đây một thời gian, trong thời gian này, anh chỉ cần môi ngày dành ra 10 phút, gọi điện video một chút, cũng không cân phải.

nói nhiều, chỉ cần lộ cái mặt là đủ rồi.

Tạ Trì Thành gắt gao nhìn chằm chằm cô, nói: “Đây là có ý gì?”

“Anh yên tâm, sẽ không quấy rầy đến anh, hai đứa nhỏ vẫn luôn đợi anh trở vê, cho nên tôi Sợ bọn nhỏ tạm thời chưa tiếp nhận nổi, cho nên trong khoảng thời gian này, còn phiên toái anh giúp tôi diễn một chút, chỉ cân làm bộ chúng ta không ly hôn là được.”

“Diệp Như Hề, cô cảm thấy làm như vậy thú vị sao?”

“Không, không thú vị, cho nên…… tôi chỉ câu xin anh.”

“Nếu tôi không đồng ý?”

Diệp Như Hề bình tĩnh nói: “Tôi sẽ nói với hai đứa nhỏ, anh đã chết.”

“Choang” một tiếng, Tạ Trì Thành vứt tách trà trong tay, sắc mặt âm tình bát định.

Anh híp mắt, giọng điệu tràn ngập nguy hiệm, nói: “Cô có ý gì?”

“Thật xin lỗi, tôi không phải nguyễn _ rủa anh chết, mà là…… anh cũng hiểu đó, đối với trẻ con mà nói, đây là kết quả tốt nhát.”

“Không, còn có một biện pháp khác.”

Diệp Như Hề cười cười, ánh mắt dần trở nên lạnh lùng, cô nói: “Nếu anh muôn mang hai đứa đi, xịn thứ. cho tôi nói thẳng, tôi sẽ không đồng ý.”

“Phải không? Diệp Như Hề, đó là con tôi, tôi sẽ cho chúng những thứ tốt nhất.”

Diệp Như Hề vẫn chưa tức giận, chỉ Nên! định nói: “Thứ nhát, tôi cũng có thể cho chúng tương lai tốt như nhau, anh hẳn là đã điều tra thân phận của tôi, tôi không cho rằng mình nuôi không nồi Tiêu An và Nhạc Nhạc.

Thứ hai, tôi có thể bảo đảm, cả đời này tôi sẽ không tái giá, tôi sẽ dùng tất cả tình yêu bầu bạn với con, chỉ có một mình chúng. Thứ ba……”

“Thứ ba?”

“Sinh nhật của Tiểu An và Nhạc Nhạc là lúc nào?”

Câu hỏi này trực tiếp khiến Tạ Trì Thành ngân ra, trong đầu có hiện lên một con số nào đó, nhưng dù anh cô găng cỡ nào cũng không thể nhìn rõ được.

“Anh không nhớ rõ, cho nên anh cũng không nhớ tình cảm giữa anh và chúng, cũng như đôi với tôi, anh với hai đứa nhỏ càng như là người xa lạ, cho nên anh không thích hợp nuôi nâng các con.”

Câu nói rõ ràng mạch lạc, trực tiếp đáp trả tất cả câu nói của Tạ Trì Thành.

Tạ Trì Thành bỗng nhiên nở nụ cười, chỉ là nụ cười này không có bất cứ độ âm nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play