Chương 162

Cô hơi khó hiểu.

Tô Lam cũng không lập tức rời giường, mà nằm trên giường nhắn tin cho chồng mình.

“Tối qua vì sao phải tránh thai?”

Tin nhắn trả lời của Quan Triều Viễn tới rất nhanh.

“Tôi không muốn có con”

Nhìn dòng chữ trên màn hình, Tô Lam chỉ cảm thấy trong lòng cực kì lạnh lẽo, anh đã bốn mươi tuổi rồi, sao có thể không muốn có con chứ?

Hay là căn bản anh đã có con rồi, vì thế không cần phải sinh con với mình nữa?

“Tôi có thể tự nuôi con, tuyệt đối không tạo gánh nặng cho anh, hơn nữa, anh yên tâm, con của chúng ta tuyệt đối sẽ không tranh gia sản của anh”

Tô Lam quá mong chờ sự xuất hiện của đứa trẻ.

Hồi lâu, Quan Triều Viễn trả lời, chẳng qua, anh không nhắc tới chuyện sinh con.

“Tự hỏi chính cô, chiếc lược trên tủ đồng hồ là thế nào?”

Tô Lam liền quay đầu nhìn về phía tủ đầu giường!

Trời ạ, tối qua cô không ngờ chồng mình sẽ về, quên không cất chiếc lược đi!

Còn có tờ giấy nhắn kia, và cả dòng chữ ám muội trên đói Nhất định chồng cô đã thấy những thứ này, vì thế mới không muốn sinh con!

Tô Lam liền soạn một đoạn tin nhắn dài.

“Đây là một người bạn trước kia của tôi, con người anh ấy hay thích đùa, anh đừng để trong lòng, tôi và anh ấy không phải như anh nghĩ, tin tưởng tôi”

“Đã nói không phải cô thì không cưới rồi, còn là bạn bè?

Tôi thấy không đơn giản như thết”

“Cái gì mà không phải tôi thì không cưới? Tôi không hiểu anh đang nói gì, chỉ là một chiếc lược mà thôi”

“Không lẽ cô không biết tặng lược có ý gì chứ?”

Tô Lam nhíu mày, thật sự cô không biết tặng lược là có ý gì.

Cô liền lên mạng tra xem đàn ông tặng phụ nữ lược là có ý gì, nhưng nhìn thấy giải thích, lại càng suy sụp!

Nhớ mong!

Không phải cô thì không cưới!

Cái tên Giản Ngọc này thật sự muốn hại chết cô mà.

“Thật sự tôi không biết có ý gì, tôi và anh ấy đã rất lâu không liên lạc rồi, thật sự không biết vì sao anh ấy lại như thế, thật sự tôi không có giao tình gì với anh ấy”

Quan Triều Viễn không trả lời nữa.

Tô Lam thở dài một hơi, cũng không biết còn có thể giải thích gì nữa.

Mặc dù hiện giờ khoa học phát triển, chỉ vài giây là có thể liên lạc được với người cách xa vạn dặm, nhưng có vài chuyện nhất định phải nói trước mặt sẽ tốt hơn.

Cách gửi tin nhắn giải thích đi giải thích lại như này, quả thật không giải thích rõ ràng được.

Cô nhắn một câu cuối cùng: “Có thời gian thì chúng ta gặp mặt đi, tôi giải thích với anh”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play