Chương 1399

“Xảy ra chuyện gì rồi?” Phó Kình Hiên hỏi han ân cần.

Bạch Dương đưa điện thoại di động cho anh nhìn: “Quái lạ thật! Đã mười một giờ đêm rồi mà cảnh sát còn gọi điện cho tôi.”

“Cảnh sát?” Phó Kình Hiên chau mày: “Dạo này em có báo cảnh sát à?”

“Không có.” Bạch Dương lắc đầu: “Nên tôi mới thấy lạ, không biết cảnh sát gọi điện cho tôi làm gì.”

Số điện thoại này là số của cục cảnh sát mà trước đây cô đã lưu.

Nên mới có thể chỉ cần nhìn một cái là nhận ra ngay là ai gọi tới.

“Nếu đã không biết thì cứ nghe xem sao.”

Phó Kình Hiên nói.

Bạch Dương đồng tình, lướt ngón cái vào nút nhận cuộc gọi màu xanh lá, đặt chiếc điện thoại di động bên tai: “Alo, xin chào.”

“Cô Bạch, có chuyện rồi.” Ở đầu dây bên kia, một giọng nam giới nghiêm nghị vang lên.

Nghe ra mức độ trầm trọng trong giọng nói, Bạch Dương trở nên nghiêm túc: “Cảnh sát Trần, đã xảy ra chuyện gì rồi?”

“Cố Tử Yên đã nhảy lầu tự sát.” Cảnh sát Trần phía đầu dây bên kia hạ thấp giọng trả lời.

Đầu óc Bạch Dương choáng váng, mặt mày biến sắc: “Anh nói sao? Cố Tử Yên đã nhảy lầu tự sát?”

Nghe thấy câu này, Phó Kình Hiên cũng ngỡ ngàng.

Trợ lý Trương càng lấy làm kinh ngạc hơn: “Cố Tử Yên tự sát? Sao lại có chuyện đó được?”

“Bật loa ngoài!” Phó Kình Hiên lên tiếng nói với Bạch Dương.

Bạch Dương nuốt nước bọt, vội vàng làm theo.

Lúc này, cả ba người đều đã nghe được giọng nói của cảnh sát Trần: “Đúng vậy.

Mười phút trước cô ta nhảy khỏi cửa sổ phòng bệnh, chết ngay tại chỗ.”

Bạch Dương là nguyên cáo trong vụ án của Cố Tử Yên, nên hễ có bất cứ chuyện gì xảy ra với Cố Tử Yên là phía cảnh sát phải thông báo với cô.

Do đó, Cố Tử Yên vừa tự sát là anh ta lập tức liên hệ với Bạch Dương, báo cho cô biết sự việc này.

“Cố Tử Yên… chết rồi… Bạch Dương lẩm bẩm mà không dám tin vào tai mình.

Trợ lý Trương cũng há hốc miệng lấy làm khó tin: “Không phải chứ? Cố Tử Yên tự sát. Chuyện này thật khiến người ta…”

Phó Kình Hiên giật lấy chiếc điện thoại di động trong tay Bạch Dương: “Nguyên nhân Cố Tử Yên tự sát là gì?”

Cảnh sát Trần nhận ra giọng nói của Phó Kình Hiên, trả lời thẳng: “Trước mắt vẫn chưa biết được nguyên nhân. Do Cố Tử Yên đột ngột tự sát nên không ai biết vì sao cô ta lại tự sát. Suy đoán duy nhất hiện giờ có lẽ là do cô ta muốn trốn ngồi tù. Dù sao thì mai cũng là ngày kết thúc thời gian †ại ngoại, bị chuyển giao cho trại giam, nhưng…

“Nhưng suy đoán này không khả thi cho lắm.” Phó Kình Hiên nheo mắt lại và nói.

Cảnh sát Trần gật đầu: “Phải. Nếu thật sự Cố Tử Yên tự sát vì muốn trốn ngồi tù thì cô ta sẽ chẳng đợi đến tận bây giờ. Có khi đã tự sát ngay từ ngày đầu tiên chấp hành †ại ngoại rồi. Nhưng trước mắt, chúng tôi cũng chỉ có thể dùng tạm suy đoán này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play