Lông mi Sầm Niệm run rẩy, cô nhắm mắt nhưng không trả lời.

“Xem ra chị muốn bị trừng phạt.” Úc Tiện nắm lấy cổ tay đã được băng lại của cô.

Sầm Niệm hoảng sợ, nhân viên công tác bên kia đã tới, nếu như bị thấy thì sẽ có không ít lời đàm tiếu.

“Úc Tiện, tôi đi chào hỏi với đạo diễn Hứa đã.” Cô nói xong đã muốn rời khỏi tay Úc Tiện.

Có lẽ là giãy giụa quá mạnh nên lập tức đụng phải miệng vết thương ở mu bàn tay, làm Sầm Niệm đau đến nhíu mày.

Úc Tiện lập tức phát hiện nên thả tay ra, “Em muốn thoa thuốc cho chị, miệng vết thương này không thể không xử lý được.” 

“Nhưng vừa rồi…” Sầm Niệm hơi không tin.

Úc Tiện nhìn cô cười như không cười: “Hù dọa chị thôi.”

Sầm Niệm: “…”

Từ Dục nhìn thấy Úc Tiện lao ra từ nãy đến giờ, trong lòng anh lo lắng muốn chết nhưng vẫn phải ở lại trường quay để mọi người không chú ý đến việc Úc Tiện đã rời đi.

Vừa nhìn thấy Úc Tiện sóng vai trở về cùng với Sầm Niệm thì trái tim của Từ Dục như muốn nhảy ra ngoài.

“Sao cậu lại xuất hiện cùng một chỗ với biên kịch Sầm chứ!” Từ Dục nhanh chóng chạy đến bên cạnh Úc Tiện, nghiến răng nghiến lợi nói nhỏ.

Úc Tiện trả lời anh với sắc mặt không đổi: “Yên tâm đi, tôi có chừng mực, anh đi lấy hộp y tế rồi lên xe chờ tôi.”

Từ Dục tạm thời yên tâm, sau đó nhìn hai người một cái rồi mới rời đi.

Sầm Niệm cứ đi trước chào hỏi với đạo diễn Hứa, Úc Tiện lập tức đi theo phía sau làm cô không có cách nào cả.

“Con đã xem chưa Niệm Niệm, cảnh diễn của Úc Tiện rất tốt!” Ai ngờ vừa mới nhìn thấy Hứa Lập Thành thì ông ấy đã khen ngợi Úc Tiện không keo kiệt chút nào.

Sầm Niệm cười gật đầu: “Đúng là rất tốt.”

Hứa Lập Thành còn định lôi kéo Sầm Niệm nói nhiều một chút thì Úc Tiện bên cạnh đã chờ không nổi, “Con có tí việc muốn hỏi biên kịch Sầm một chút, không biết đạo diễn Hứa có tiện không.”

“Tất nhiên là tiện rồi, vừa hay chú đi xem cảnh phim.”

Hứa Lập Thành thả người, Úc Tiện nhìn Sầm Niệm bằng đôi mắt nai con như muốn nói rằng nếu chị không đi theo em thì em cũng không biết em sẽ làm ra chuyện gì đâu.

Sầm Niệm đành phải cố gắng đi theo.

___________

Từ Dục đã cầm theo hộp y tế chờ ở xe bảo mẫu phía trước, nhưng mà ánh mắt lại hơi oán giận. 

Úc Tiện cầm lấy hộp y tế rồi, đưa Sầm Niệm lên xe rồi đóng cửa xe lại, trước khi đóng cửa xe còn để lại một câu nói: “Canh chừng, không được nhìn lén.”

Từ Dục nhìn trời, chỉ là xử lý miệng vết thương thôi mà, có gì tốt lành đâu mà phải nhìn lén…..

Bên trong xe, Sầm Niệm thấy Từ Dục đứng bên ngoài làm cô hơi lo lắng: “Như vậy hình như không tốt lắm.”

“Em nói phạt cũng không phải là nói dối, nếu chị không nghe lời.” Úc Tiện nhẹ giọng cảnh báo, “Đưa tay đây, em xử lý miệng vết thương cho chị.”

Sầm Niệm thấy vẻ mặt cố chấp của Úc Tiện cũng không có cách nào cả, chỉ có thể ngoan ngoãn đưa tay bị thương ra.

Vết máu bên trên đã đọng lại từ sớm, lúc khăn tay được tháo ra nhìn miệng vết thương có hơi ghê người.

Đầu tiên Úc Tiện giúp Sầm Niệm sát trùng, nhưng cồn sát trùng vừa với chạm vào tay thì cô đã co rúm người lại.

“Em sẽ cố gắng nhẹ nhàng.” Úc Tiện đau lòng không chịu được, vừa sát trùng  vừa nhẹ nhàng thổi cho Sầm Niệm.

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Úc Tiện làm cho lòng Sầm Niệm run lên, tâm tình phức tạp lại dâng lên. Ánh mắt cô nhìn cậu chăm chú như thể đã quên vết thương trên mu bàn tay.

“Chị đánh nhau với người ta đúng không?” Úc Tiện mỉm cười hỏi, “Đây là vết cào đúng không?”

Sầm Niệm mím môi: “Cậu đừng đoán.”

“May là vết thương không sâu.” Âm thanh Úc Tiện dừng một chút, “Dù sao thì chị cũng không muốn nói cho em biết, coi em như người ngoài.”

Sầm Niệm nhìn thấy Úc Tiện dùng băng gạc băng bó cho cô, lập tức nói: “Yên tâm đi, tôi sẽ xử lý tốt.”

Không phải là cô không muốn nói cho Úc Tiện, nhưng mà quay phim đã đủ mệt rồi, nếu còn phải xử lý chuyện fans tư sinh chỉ sợ cậu lại càng mệt hơn nữa.

“Vậy xử lý ổn thỏa rồi thì nói với em.” Úc Tiện vẫn cố chấp như trước.

Sầm Niệm cười đồng ý: “Được.”

“Mấy ngày nay đừng để vết thương đụng nước, tuy không phải rất nghiêm trọng nhưng cũng phải chú ý.” Úc Tiện mím môi, vẫn hơi bất mãn: “Nếu chị không nói thì em không hỏi.”

Sầm Niệm khẽ cười: “Vậy cậu quay phim cho tốt, tôi về trước.”

“Chắc là vừa rồi chị đã nhìn em quay đi, không khen em à?” Vẻ mặt Úc Tiện mong được khen ngợi.

Sầm Niệm chần chờ vươn tay, sau đó nhẹ nhàng xoa đầu Úc Tiện, giọng điệu dịu dàng: “Cậu làm tốt lắm.”

Úc Tiện thỏa mãn nheo mắt lại, thậm chí còn cúi đầu thấp hơn để cho Sầm Niệm sờ đầu cậu tiện hơn.

Nhìn thấy bộ dạng như chó nhỏ của cậu, Sầm Niệm bất lực cười. Rõ ràng là đang mặc vest và để kiểu tóc đầu sói siêu ngầu mà vẫn ngoan ngoãn như vậy.

____________

Cho dù đoàn phim có giữ bí mật đến đâu thì vẫn bị người ta chụp trộm lúc quay phim.

Trong ảnh Úc Tiện đứng chung với Nhan Lịch, mà đối diện bọn họ là Hứa Lập Thành, hình như đang thảo luận.

Lúc tấm ảnh này bị đăng lên Weibo đã nhanh chóng làm cho người ta thảo luận sôi nổi. Không có lý do nào khác ngoài việc Sầm Niệm và Hứa Lập Thành vẫn luôn hợp tác với nhau và cũng đã xác định vẫn sẽ hợp tác với nhau trong tác phẩm tiếp theo.

Bây giờ Úc Tiện và Nhan Lịch lại đang quay phim của đạo diễn Hứa Lập Thành, vậy có nghĩa rằng đây chính là tác phẩm của Sầm Niệm.

Hotsearch bùng nổ ngay lập tức, các blogger hình như đã nắm bắt được điểm nóng, nhanh chóng đưa ra các phỏng đoán của mình.

—> Đậu móe, đúng là Úc Tiện đang âm thầm làm việc lớn!

—>??? Không phải lần trước anh nói không nhận phim à, anh sao thế @Úc Tiện, sao còn học được cách gạt fans nữa?

—> Nhan Lịch không có khả năng áp phiên Úc Tiện được, cho nên chắc là Úc Tiện đã được chọn làm nam chính cho tác phẩm mới của Sầm Niệm rồi, chúc mừng, cái bánh khổng lồ này bị Úc Tiện ăn rồi.

—> @Úc Tiện em tin anh mới lạ, thế mà anh nói anh không nhận!

—> em giai tốt không chịu thua kém, nhận đóng phim bộ này rồi thì chắc là không rời khỏi giới giải trí đúng không? Đúng không?

—> Ngưỡng mộ thật, tài nguyên của Úc Tiện tốt ghê.

—> Đừng ghen tị, không phải ai cũng có thể diễn được tác phẩm của Sầm Niệm, nếu không phải là thật sự nhìn trúng thì làm sao có thể để Úc Tiện diễn được.

—> Đoàn phim giấu lâu như vậy, chưa tuyên bố đã bị mấy người tuôn ra đây.

Quả nhiên nhà sản xuất phim cũng đã đưa ra thông báo chính thức sau khi hotsearch bùng nổ, nói rằng đang tập trung quay phim, mong mọi người đừng chụp ảnh cũng đừng phỏng đoán quá mức, sẽ cố gắng hết sức để mang đến tác phẩm tốt nhất.

Có thể là vì xác định được Úc Tiện đang đóng phim,  blog chính thức vốn không nhiều fans đã có đến mười vạn, thậm chí còn có xu hướng tiếp tục tăng thêm.

Khi Sầm Niệm nhìn thấy blog chính thức của phim trên Weibo đã nghĩ đến mấy fan tư sinh kia nên cô đăng Weibo.

@Sầm Niệm: Mong mọi người đừng quấy rầy đoàn làm phim.

Người qua đường và fans nhanh chóng chạy tới đây bình luận dưới bài đăng của Sầm Niệm.

—> Cảm ơn biên kịch Sầm đã chọn Úc Tiện, anh ấy thật sự rất đỉnh!

Khi Sầm Niệm nhìn thấy bình luận này cũng like một cái. Cô xác định là Úc Tiện thật sự rất tuyệt.

Fans bên dưới nhìn thấy Sầm Niệm like đều hét ầm lên như có cảm giác phấn khích khi được nhà sản xuất công nhận.

Sầm Niệm thoát khỏi Weibo, cô suy nghĩ một hồi rồi gọi một cuộc điện thoại.

“Anh họ, em có chuyện muốn nhờ anh giúp…”

______________

Úc Tiện vừa mới diễn xong đã nhìn thấy ảnh được đăng lên Weibo,  cậu lập tức nhíu mày.

“Mấy fan tư sinh kia đi theo từ thành phố Dương về tới Định Hải, không biết có đến phim trường hay không nữa.” Từ Dục cũng rất lo lắng, tưởng là họ đã dừng việc đó lại rồi, không ngờ vẫn tiếp tục theo dõi làm người ta khó chịu.

Úc Tiện nhíu mày: “Các cô ấy không phải là học sinh à? Sao không học hành đi? Có thời gian rảnh rỗi như vậy hả?”

“Cậu cũng biết họ học ở trường tư nhân, hơn nữa cha mẹ lại bận đi làm nên trốn học là chuyện thường tình.” Từ Dục thở dài.

Úc Tiện cảm thấy đau đầu khi nghĩ đến những chuyện tồi tệ khi bị theo dõi, khó lắm mới cảm thấy thoải mái thì họ lại đến nữa.

“Bên công ty đã tăng cường quản lý, những lịch trình sau này sẽ tăng thêm vệ sĩ cho cậu, có người hay vật gì khả nghi đều sẽ kiểm tra nghiêm khắc.” Từ Dục biết Úc Tiện vẫn không nói chuyện này cho Úc Tranh vì sợ Úc Tranh lo lắng.

Nhưng mà kéo dài như vậy mãi thì khó tránh được Úc Tranh sẽ biết được từ nơi khác, đến lúc đó không chỉ đơn giản là xử lý hòa bình nữa.

Thật ra Úc Tiện không thích bên cạnh có nhiều người bởi vì như thế thì không thoải mái, nhưng trước tình huống này thì cậu cũng không thể không đồng ý được.

“Nhưng chỉ là tạm thời thôi, nếu sau này không có fan tư sinh đi theo thì cũng không cần vệ sĩ đi theo.” Cậu mím môi.

Từ Dục cười, gật đầu: “Cậu yên tâm.”

Nói xong anh lại nhìn tin trong nhóm, sau đó nói đùa: “Sầm Niệm khen cậu trên Weibo này, có muốn xem thử không?”

Sự lo lắng trên mặt Úc Tiện biến mất hết, chỉ còn lại sự ngạc nhiên và vui sướng, “Đưa tôi nhìn xem!”

Tuy chỉ là một cái like nhưng Úc Tiện lại cầm điện thoại nở nụ cười ngây ngô.

“Không có tiền đồ.” Từ Dục cảm thán, “Chỉ là một cái like thôi mà, đâu phải là đăng Weibo nói thích cậu đâu.”

Úc Tiện ngước mắt lên và lườm anh ta, cái đồ nói rất nhiều.

“Biết đâu sau này chị ấy sẽ lên Weibo thổ lộ với tôi thì sao.”

Từ Dục cười ha hả: “Trong mơ thì cái gì cũng có.”

“Không phải muốn thuê vệ sĩ sao?” Úc Tiện cười như một ác ma nhỏ, “Trừ vào tiền lương của anh.”

Từ Dục: “…”

______________

Lúc Sầm Niệm nhìn thấy Úc Tiện xuất hiện trước cửa thiếu chút nữa đã nghĩ là mình bị hoa mắt, sau một lúc lâu cô mới phản ứng lại đây là sự thật chứ không phải nằm mơ.

“Không phải cậu đang quay phim sao?” Cô vừa cho Úc Tiện vào vừa thắc mắc.

Úc Tiện cười tủm tỉm: “Đạo diễn Hứa không nói cho chị hả? Hôm nay được nghỉ một ngày.”

Sầm Niệm mím môi, cô chỉ hỏi tiến độ quay của đoàn phim chứ làm sao biết chuyện này được.

“Nếu được nghỉ thì cậu nên nghỉ ngơi cho tốt mới đúng.” Cô không đồng ý nói, “Quay phim vất vả như vậy, thời gian nghỉ ngơi nên dùng để nạp điện.”

“Em cũng không thấy mệt đâu.”  Úc Tiện mỉm cười, “Em đến xem thử tay của chị như thế nào.”

Đã một tuần trôi qua, mu bàn tay của cô cũng kết vảy từ lâu rồi, chỉ là hơi xấu xí thôi.

Sầm Niệm đưa tay ra cho Úc Tiện xem, “Tốt hơn rồi, không nghiêm trọng lắm.”

Úc Tiện rất tự nhiên cầm lấy một ngón tay của Sầm Niệm rồi lại gần nhìn: “Không biết có để lại sẹo hay không, như vậy sẽ không đẹp.”

Mặt Sầm Niệm nóng lên, vội vàng rút ngón tay đang được Úc Tiện cầm ra, vẻ mặt mất tự nhiên nhìn về nơi khác, “Nó không đẹp.”

“Đẹp.” Úc Tiện nghĩ đến mình vừa nói sai cái gì nên vội vàng sửa lại, “Chị không xấu mà.”

Sầm Niệm nở nụ cười vì nhìn thấy bộ dạng cẩn thận của cậu, lập tức nói: “Xem ra cho cậu diễn Lục Thăng là đúng rồi.”

“Vì sao?” Úc Tiện tò mò.

Sầm Niệm trêu ghẹo: “Vì dáng vẻ của cậu lúc nãy rất giống Lục Thăng, vừa nhát gan lại vừa có cảm giác bất an.”

Úc Tiện nhìn cô đầy thâm ý: “Nếu chị thích em cũng có thể biến thành Lục Sanh.”

Sầm Niệm nhớ tới lần trước thăm ban, cách ăn mặc của Úc Tiện giống như Lục Sanh, vừa hấp dẫn lại vừa gợi cảm làm mặt cô lập tức nóng lên.

Úc Tiện lại tiếp tục dụ dỗ: “Đóng vai nhân vật gì đó em cũng làm được.”

___________

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play