Trước khi khởi động máy, tin tức Úc Tiện là diễn viên trong tác phẩm mới “Song sinh” của Sầm Niệm vẫn bị lộ ra ngoài, mặc dù đây chỉ là tin đồn.

Các blogger đều lên bài làm cho fans và người qua đường cũng không phân rõ thật giả.

—> Tuy là rất vui vì em giai nhận phim nhưng không phải tuyên bố chính thức thì không dám mơ.

—> Nghe nói đoàn phim có cách giữ bí mật tốt lắm, không thể nào bị lộ tin tức được đâu, tui thấy hơn một nửa là giả đó.

—> để chờ mà xem, nếu là giả thì Úc Tiện sẽ bị nhận một làn sóng chế giễu và công kích, đám account marketing làm người đi, đừng kéo Úc Tiện theo.

—> Cái quần què gì vậy? Tốt xấu gì cũng soạn ra một cái tin tức giống thật tí đi, không biết cầm tin giả từ đâu tới lừa gạt người khác nữa!

—> Nếu thật sự là Úc Tiện thì tui chỉ muốn nói là ngưỡng mộ quá trời, vừa ra mắt đã nổi tiếng, lại còn có thêm biên kịch nổi tiếng và đạo diễn nổi tiếng, thành tích như thế này người bình thường cũng không dám nghĩ tới đâu.

—> Năm nay Úc Tiện mới 24 tuổi, có hai tác phẩm thì cả hai đều hot, nếu chuyện này là thật thì chắc sẽ bay lên một tầm cao mới, chắc không ai cùng lứa có thể đánh bại cậu ấy cả.

—> Vốn cũng không có đối thủ rồi, cảm giác nhất kỵ tuyệt trần*, hình như hơi giống Mạnh Thanh Nghiên hồi đó.

一骑绝尘

—> Đừng khen đừng khen, lỡ đâu Úc Tiện nhìn thấy lại cảm thấy như vậy là được rồi xong rút lui khỏi giới mất…

—> Không thể để em ấy thỏa mãn được, thành tích của @Úc Tiện không tốt tí nào, mau đi đóng phim nhiều đi [đầu chó]

—> hahahahaha, không cho em giai nhẹ nhàng.

Vừa hay lúc đó Úc Tiện tham gia một sự kiện, một nhóm fans ở bên cạnh địa điểm diễn ra sự kiện.

Nhìn thấy hotsearch này, có fan đã lớn tiếng hỏi: “Có phải em giai nhận đóng bộ phim này không?”

Úc Tiện mặt không đỏ tim không loạn lắc đầu: “Ai nói vậy, em không biết.”

Nghe thấy Úc Tiện trả lời fans cũng không biết nên thất vọng hay vui vẻ.

“Không phải trước đó không lâu em nhận phỏng vấn nói là phải chuẩn bị cho tác phẩm mới à? Có tin tức gì không?”

Vẻ mặt Úc Tiện vô tội nói: “Lúc nào em cũng chuẩn bị cho tác phẩm mới hết.”

Fans: “……….”

Các cô không nên tin tưởng một câu nói nào từ miệng Úc Tiện cả!

Khi video được đăng trên mạng đã nhanh chóng ra khỏi vòng.

—> Vãi lìn, em giai của mị giỏi vãi

—> cảm giác em giai như là một bé hồ ly bị dạy dư, hu hu hu khi nào thì mới đến yêu đương với mị

—> có tiền hay không cũng không sao cả, chủ yếu là tui thích em giai như thế này

Phản ứng của phần lớn fans khi  nhìn thấy video này là bây giờ Úc Tiện không đóng phim gì hết, sau đó lại bắt đầu than thở.

Mà Úc Tiện có thể lừa fans đang rất đắc ý.

____________

Hôm nay cũng là ngày Sầm Niệm đã hứa mời Úc Tiện ăn cơm, vừa vặn cũng là phòng riêng của Triêu Tiên cư.

Cô đi trước giờ hẹn, lại không ngờ Úc Tiện còn đến sớm hơn cô.

“Sao cậu đến đây sớm vậy?” Sầm Niệm nhìn xung quanh để chắc chắn cô không đến muộn.

Úc Tiện cười tủm tỉm: “Em chạy tới từ hiện trường sự kiện, may là không bị trễ.”

Vẻ mặt Sầm Niệm phức tạp nhìn cậu, lập tức ngồi xuống,  “Cậu muốn ăn gì, quyền chọn đồ ăn hôm nay thuộc về cậu.

Phục vụ tiến vào, bởi vì trước đó Ứng Kì đã dặn qua nên Úc Tiện ở đây cũng rất an toàn.

“Em muốn ăn nhiều món quá.” Úc Tiện nhìn menu rồi nói ra từng món từng món mà cậu đã nhớ kỹ.

Mà Sầm Niệm lại dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn cậu, bởi vì tất cả món Úc Tiện gọi đều là món cô thích ăn, hơn nữa đều là những món lần trước họ đến Triêu Tiên cư ở thành phố Tân ăn.

Cô không ngờ Úc Tiện đều nhớ hết cả.

“Chị có muốn thêm gì không?” Úc Tiện cười hỏi.

Sầm Niệm nhắm mắt đè sự kinh ngạc xuống, thuận tay nhận lấy menu: “Để tôi xem thử.” 

Trong thời gian xem menu cô cũng đã ổn định trạng thái, cũng xóa cái suy nghĩ lung tung trong đầu ra.

“Nhiêu đó cũng đủ cho hai người chúng ta ăn rồi.” Sầm Niệm khép menu lại, cười với người phục vụ: “Thêm nước chanh đi.”

“Ở đây có ủ rượu mơ.” Úc Tiện nhắc nhở: “Độ cồn không cao, uống cũng ngon lắm.”

Sầm Niệm cười lắc đầu: “Tôi không uống rượu gì cả, cậu cũng đừng uống, tửu lượng không cao thì vẫn nên uống nước chanh thôi.”

“……” Trong nháy mắt Úc Tiện cảm thấy mình bị khinh thường, cậu âm thầm quyết định sau khi về sẽ luyện tửu lượng.

____________

Đồ ăn được mang lên rất nhanh, hai người vừa ăn vừa nói chuyện.

“Chị nhìn thấy hotsearch không? Đã truyền ra tin nói là em đóng tác phẩm của chị.” Úc Tiện nói.

Sầm Niệm gật đầu, chuyện này là do Đồng Đồng nói cho cô, bình thường cô rất ít khi lướt Weibo.

“Lúc ở hiện trường sự kiện fans còn hỏi em chuyện này, đều bị em nói dối  trót lọt.” Úc Tiện đắc ý mười phần, “Các cô ấy cũng không phát hiện ra.

Sầm Niệm thấy cậu còn tự hào, cũng không biết làm thế nào mà cười: “Tôi nhớ là fans rất hi vọng cậu đóng phim, cậu làm như vậy họ sẽ rất thất vọng.”

“Các cô ấy sợ em rời khỏi giới.” Úc Tiện gãi đầu, “Em không muốn rời khỏi giới, em đóng phim rất tốt, tại sao phải rời khỏi giới làm gì.”

Sầm Niệm nhớ tới gia cảnh của Úc Tiện, fans có lo lắng như vậy cũng không có gì lạ.

“Anh cậu cũng hỗ trợ cậu nhiều đúng không?” Cô hỏi. 

Úc Tiện gật đầu: “Thật ra là vì giận dỗi nên em mới vào giới giải trí, không ngờ lại thích đóng phim. Mặc kệ em làm gì anh em đều giúp đỡ em, cho nên em muốn làm gì thì làm.”

Sầm Niệm cười khẽ: “Fans của cậu lo lắng cũng là có nguyên nhân.”

“Thật ra không cần lo lắng” Ánh mắt Úc Tiện trở nên sâu hơn, dường như đang ám chỉ, “Chỉ cần là chuyện em đã xác định thì sẽ không thay đổi.”

Trong lòng Sầm Niệm run rẩy, cúi đầu yên lặng ăn.

Úc Tiện cười thầm, trong lòng tự xem mình như một vị thần.

Sau khi ăn xong Sầm Niệm vốn định về một mình nhưng lại bị Úc Tiện ngăn cản.

“Cậu không sợ người đại diện của cậu giận à?” Sầm Niệm cố ý phải đi.

Kết quả Từ Dục lái xe tới cười tủm tỉm nói: “Biên kịch Sầm lên xe đi, vừa hay tiện đường.”

“Em nói là không sao mà.” Úc Tiện mở cửa xe cho Sầm Niệm đi vào trước.

Đây là cửa hông của bãi đỗ xe ở Triêu Tiên cư, tuy không có ai nhưng nếu đứng ở đây hoài sẽ gây sự chú ý.

Sầm Niệm cân nhắc một hồi rồi vẫn lên xe.

“Cảm ơn.” Sau khi lên xe cô nói lời cảm ơn với Từ Dục ngồi ở ghế lái.

Từ Dục nhìn thoáng qua vẻ mặt của Úc Tiện, lập tức trả lời: “Chuyện nên làm, chuyện nên làm mà.”

Úc Tiện cảm thấy vừa lòng híp mắt, giọng điệu ngoan ngoãn: “Chờ sau khi quay phim xong thì đến lượt em mời chị ăn cơm.” 

Từ Dục ngồi phía trước nghe xong muốn nổi da gà luôn, trong lòng lại không khỏi mắng chửi Úc Tiện là cái đồ hai mặt.

Sầm Niệm nghĩ đến Từ Dục còn ở đây, giọng nói xa cách theo bản năng: “Chờ sau khi hơ khô thẻ tre tôi sẽ tham gia tiệc đóng máy.”

*hơ khô thẻ tre: đóng máy.

“Cái đó không giống.” Úc Tiện mím môi, “Hai người chúng ta thôi không được ư?”

“Úc Tiện.” Sầm Niệm nhìn Từ Dục ở phía, thấp giọng cảnh cáo.

“Cứ coi như anh ấy không tồn tại là được.” Úc Tiện bình tĩnh nói, “Cái gì anh ấy cũng không nghe không thấy hết.”

Sầm Niệm: “….”

Từ Dục:?????

___________

Một ngày trước khi đến Dương thị quay phim.

Úc Tiện đến trước cửa nhà Sầm Niệm nhấn chuông cửa, “Hôm nay chị đến nhà em ăn cơm đi!”

“Không đi, nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai vào đoàn.” Sầm Niệm lắc đầu từ chối.

Vẻ mặt Úc Tiện không thay đổi, cười tủm tỉm nói: “Chị không muốn ăn xôi sườn à? Em còn mới vừa học thêm hai món nữa từ chỗ anh Ứng Kì, đều là món chị thích, hơn nữa Triêu Tiên cư cũng không có đâu. Lần này chị không ăn thì có thể là vài tháng cũng không được ăn đó.”

Như là bị hấp dẫn, Sầm Niệm không tự giác liền gật đầu.

Sau khi thực hiện được Úc Tiện cười híp mắt vui vẻ: “Vậy chị mau đến đây!”

Vừa bước vào cửa nhà Úc Tiện trong lòng Sầm Niệm đã bắt đầu hối hận. Vốn không nên cho cậu một tí cơ hội nào, nhưng mà cứ một lần lại một lần….

Hương thơm thoang thoảng quanh đây, sự hối hận còn chưa kịp xuất hiện lần thứ hai đã bị quẳng ra sau đầu vì sự hấp dẫn của đồ ăn ngon.

Úc Tiện bận trước bận sau: “Em chuẩn bị gần xong rồi, chị đợi một lát.”

Sầm Niệm nhớ tới lúc trước cậu không biết làm món gì cả, bây giờ lại thông thạo như vậy cũng chần chờ nói: “Thật ra cậu cũng đâu nhất thiết phải học nấu ăn, dù gì cũng có thể ăn đồ ăn có sẵn.”

Úc Tiện quay đầu lại cười cười: “Em cảm thấy rất cần thiết, không phải chị đã bị em dụ qua đây sao?”

“…..” Sầm Niệm suy nghĩ, cô cũng đâu phải người có đam mê với đồ ăn đâu, từ khi nào đã trở nên chịu không nổi sự cám dỗ của đồ ăn ngon?

Cô thở dài trong lòng, cuối cùng quyết định buông thả một chút.

Sầm Niệm thoáng nhìn qua kịch bản ở một bên, cô cầm lấy xem một chút mới phát hiện bên trong toàn là ghi chép. Bên trong cậu viết cách nghiền ngẫm vẻ mặt, thể hiện động tác, theo cách hiểu của mình. 

Cô kinh ngạc mở to mắt, nhìn thoáng qua Úc Tiện trong phòng bếp.

Cũng ngay lúc bây giờ, Sầm Niệm nhớ tới có rất nhiều người trên mạng đều đánh giá Úc Tiện bằng thành kiến. Họ nói đều là do Úc Tiện gặp được biên kịch tốt, đạo diễn tốt, chẳng qua chỉ có một chút diễn xuất đã may mắn cầm được nhiều giải thưởng như vậy.

Cô biết là không phải, sự cố gắng của cậu ấy cũng không ít gì so với người khác, nhưng tới bây giờ vẫn chưa được ai nhìn thấy.

“Chị giúp em dọn bàn với.” Đột nhiên Úc Tiện mở miệng, “Em phải đi tắm đã, trên người đều nhiễm mùi.”

Sầm Niệm hơi nghi ngờ, nhưng Úc Tiện thúc giục nên cô cũng đặt kịch bản xuống rồi đi vào phòng bếp.

“Trên người cậu có mùi gì đâu?” Cô đặc biệt đứng sát vào ngửi thử.

Úc Tiện mím môi: “Có mùi mà, em tắm nhanh lắm, nhưng mà chị không được ăn vụng.”

Sầm Niệm dở khóc dở cười: “Biết rồi, cậu đi đi.”

Thấy Úc Tiện chạy đi rồi Sầm Niệm cười lắc đầu, sau đó tập trung dọn đồ ăn cậu đã làm ra bàn.

Còn dư thời gian Sầm Niệm cũng không rảnh rỗi, bắt đầu dọn dẹp phòng bếp.

Sau vài phút, phía sau có tiếng động.

Sầm Niệm quay đầu lại, thiếu chút nữa đã bị dọa.

Lúc này Úc Tiện mặc một chiếc áo choàng tắm rộng thùng thình, mái tóc ướt sũng, rõ ràng khuôn mặt vô cùng tuấn tú nhưng bây giờ lại có thêm một chút gợi cả, rất có một loại hấp dẫn khác.

“Khụ khụ khụ…” Sầm Niệm sợ tới mức nhích lại tủ lạnh gần đó, “Cậu điên rồi hả Úc Tiện!”

Úc Tiện chớp đôi mắt nai con, giả bộ ngây thơ: “Chị làm sao vậy, em chỉ đi tắm thôi mà, tắm trong nhà mình thì có sao đâu.”

Ban đầu ánh mắt Sầm Niệm nhìn qua mới khác, nhưng cô lại không nhịn được mà nhìn thoáng qua bên này, cơ bụng sáu múi lấp ló dưới lớp áo choàng tắm, trông hấp dẫn ghê…

Nhưng lúc này Úc Tiện lại kéo cổ áo lại, sau đó nhìn về phía Sầm Niệm bằng ánh mắt cười như không cười: “Ánh mắt chị nhìn đi đâu đó.”

Sầm Niệm tỉnh lại trong nháy mắt rồi thu hồi ánh mắt.

Cô ho khan một tiếng để che dấu, sau đó đi đến trước bàn ăn rồi ngồi xuống, “Cái gì tôi cũng chưa thấy, cậu đừng có mà vu oan.”

Khóe môi Úc Tiện cong lên một nụ cười như không tồn tại rồi đi đến ngồi xuống đối diện Sầm Niệm, chỉ cúi xuống cả lồng ngực trắng nõn không có gì che chắn đã hiện ra trước mắt Sầm Niệm.

Nhất thời Sầm Niệm ngây ngẩn cả người, thậm chí còn không dời ánh mắt đi.

Hai tai Úc Tiện đỏ lên, lập tức che ngực chỉ trích cô, “Sao chị có thể nhìn chằm chằm vào ngực của em như thế chứ!”

Sầm Niệm: “…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play