*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Người đàn ông này có một giọng nói khó nghe, khiến mọi người khó chịu.

Cùng với sự hung dữ trong giọng nói của ông ta, càng khiến da đầu tê dại.

Hoàng Linh được Hoàng Thiên cứu cực kỳ xúc động, còn chưa kịp thả lỏng hoàn toàn, cô sợ tới mức suyt ngã quy.

“Anh Hoàng Thiên!

Xem ra, hình như lại gặp phải! "
Cô lo lắng nhìn Hoàng Thiên nói, bất giác tựa vào Hoàng Thiên.

"Đừng sợ, không sao đâu.

Hoàng Thiên vững vàng như núi, xoa dịu cô.

Nhìn thấy sự bình tĩnh của Hoàng Thiên, trong lòng cô cũng bình tĩnh lại, không còn Sợ hãi nữa.

“Anh, viện binh của nhà họ Sử đến đây?" Hoàng Linh có chút căng thẳng hỏi Hoàng Thiên.

Chỉ có hai người bị gấy chân vẫn nằm trong biệt thự.

"Chết tiệt! Cho dù mày có kiêu ngạo thể nào? Hôm nay không ai có thể rời khỏi nhà họ Sử!" Lúc này, Lão Bảy rụt cổ hét lên, vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo.











.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play