Chương 796:

 

Sau khi hàng chục bác sĩ nhất trí kết luận rằng Tống Vạn Tam đã quá lo lắng và căng thẳng, điều này khiến các cơ quan nội tạng bị rối loạn và suy giảm chức năng thể chất.

 

Kinh mạch không thông suốt, tim mạch bị tắc nghẽn, tính mạng nguy hiểm bất cứ lúc nào.

 

Nói cách khác, đây là bệnh tim và không có cách chữa trị.

 

Vì vậy, sau khi mọi người thảo luận về nó, sự tự tin ban đầu trở nên suy giảm, đặc biệt là suy nghĩ về cánh tay tự gây ra của Tống Vạn Tam.

 

Mười tỷ không kiếm được.

 

“Mọi người, mấy tháng nay bố tôi phải chịu áp lực rất lớn.

 

Tôi biết ông ấy bị bệnh tim, tôi cũng biết ông ấy cần thuốc tim”

 

Nhìn thấy bầu không khí ngột ngạt, Tống Kim Ngọc vội vàng đứng ở giữa nói: “Nhưng hiện tại chúng ta không lấy được thuốc, cũng không thể diệt trừ tận gốc mầm bệnh của bố tôi”

 

Miễn là Miêu Phượng Hoàng bị giết, Tống Vạn Tam sẽ tốt hơn, nhưng bây giờ nhà họ Tống không thể giết bà ta, thậm chí còn đối mặt với năm lần bảy lượt bị bà ta đuổi giết.

 

“Vì vậy, tôi chỉ có thể nhờ mọi người giúp tôi xem có thể tìm ra cách khác để cứu bố tôi không”

 

“Nếu mọi người đang ngồi có cách nào thì hãy giúp bố tôi.

 

Nhà họ Tống chúng tôi sẽ báo đáp công ơn của mọi người.”

 

Tống Kim Ngọc nhìn các vị bác sĩ nổi tiếng đang ngồi với vẻ mặt chân thành, đôi mắt sâu thẳm lóe lên những giọt nước mắt, như đang thể hiện tấm lòng hiếu thảo với bố của ông ta.

 

Đúng lúc này, rất nhiều con cháu nhà họ Tống chạy tới, vẻ mặt tha thiết nhìn mọi người, muốn xem có ai có thể chữa khỏi bệnh cho ông cụ Tống không.

 

“Chỉ cần bố tôi khỏe lại, mười tỷ sẽ lập tức chuyển ngay”

 

Tống Kim Ngọc nói, thậm chỉ còn không ngừng ném ra điều kiện hấp dẫn: “Nếu khiến bố tôi tốt hơn, ngoài mười tỷ, tôi còn có thể đưa ra hai mươi phần trăm cổ phần của tôi ở nhà họ Tống”

 

Ông ta mang hết hết tài sản của mình trong nhà họ Tống ra.

 

Chu Trường Sinh mỉm cười, nói nhỏ để chỉ mình Diệp Phi nghe được: “Xem ra, ông ta rất hiểu thảo, muốn Tống Vạn Tam khỏe lên”

 

Diệp Phi đứng sau Chu Trường Sinh và nói: “Hứa hẹn một nghìn tỷ cho những căn bệnh không thể chữa khỏi thì có ích gì”

 

Chu Trường Sinh hỏi: “Cậu có chắc chắn chữa khỏi cho ông Tống không?”

 

Diệp Phi lại trả lời một nẻo: “Đây là một cái bẫy”

 

Chu Trường Sinh hơi giật mình, nhưng không nói gì, nhấp một ngụm trà.

 

“Hai mươi phần trăm cổ phần?”

 

“Gia đình họ Tống có tài sản ròng gần một nghìn tỷ, hai mươi phần trăm là hai trăm tỷ”

 

“Hào phóng quá, cậu cả Tống thật hiểu thuận”

 

Đúng lúc này, câu nói của Tống Kim Ngọc đang khiến khán giả náo động, không chỉ các con cháu nhà họ Tống đau đớn mà cả những bác sĩ nổi tiếng từng chứng kiến bao nhiêu cái chết cũng không khỏi kinh ngạc.

 

Chẳng qua là bọn họ lại sớm cười khổ, bọn họ không có năng lực chữa khỏi cho Tống Vạn Tam.

 

Thấy mọi người đã im lặng trở lại, Tống Kim Ngọc cúi đầu chào mọi người: “Hi vọng mọi người giúp đỡ.”

 

“Cậu Tống, không phải tôi không giúp mà là chúng tôi bất lực: “Đúng vậy, cả đời này chúng tôi không kiếm được chục tỷ, sao có thể không động lòng chứ, có điều là thật sự không trị được”

 

“Tâm bệnh của ông Tống không phải lo lắng bình thường, mà do toàn bộ thần kinh của ông ấy đều bị căng thẳng”

 

“Trái tim của ông Tống thật sự đang chết đi. Ông ấy tự làm đau mình như thế này, chỉ là để kích thích với cơn đau dữ dội, để bản thân biết rằng ông ta vẫn còn sống.

 

Hàng chục bác sĩ nói chuyện một lúc, lần lượt lắc đầu không thể điều trị cho tình trạng của Tống Vạn Tam.

 

“Tôi sẽ thử”

 

Ngay khi Tống Kim Ngọc và con cháu nhà họ Tống đang tuyệt vọng, Hoa Thanh Phong đã im lặng đứng dậy, hai tay chống lưng, ánh mắt bình tĩnh: “Thành thật mà nói, bệnh tình của ông Tống thực sự rất khó chẩn đoán.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play