Chương 450:

 

Diệp Phi từ chối cho ý kiến cười nói: “Thật sao? Hối hận?

 

Làm sao mà hối hận?”

 

“Tao không đến Trung Hải nhiều, nhưng cũng có quan hệ”

 

Trương Huyền cười lạnh một tiếng: “Triệu Hồng Quang của tập đoàn nhà họ Triệu ở Trung Hải, chính là cậu của bà con xa tao, một câu của anh ấy thì có thể làm cho mày thiếu cánh tay thiếu chân”

 

Anh ta không nhanh không chậm uy hiếp.

 

“Triệu Hồng Quang?”

 

Diệp Phi nghe vậy thì cười, sau đó nhàn nhạt lên tiếng: “Được, mày bảo gã tới đây đánh gãy chân của tao.”

 

Trương Huyền hơi sững sờ, không nghĩ tới Diệp Phi lại có phản ứng này, mẹ nó, người tôi nói đến là Triệu Hồng Quang, Triệu Hồng Quang nha.

 

“Mày biết Triệu Hồng Quang sao?”

 

Anh ta nhịn không được nhắc nhở một câu: “Người giàu có bậc nhất”

 

Diệp Phi cười một tiếng: “Mày cứ bảo gã đụng tới tao đi”

 

“Có dũng khí!”

 

Trương Huyền bị kích thích, giơ ngón tay cái với Diệp Phi, sau đó hung dữ lên tiếng: “Được, mày muốn chết, tao sẽ thành toàn cho mày”

 

Trương Huyền nhìn thấy Diệp Phi hoàn toàn mặc xác mình: “Tao nhất định sẽ làm cho mày hối hận đi bước vào thế giới này…” Mặc dù Trương Huyền anh ta không bằng Hùng Thiên Nam, thế nhưng không phải người tốt gì, một khi trêu chọc anh †a, như vậy thì sẽ vạn kiếp bất phục.

 

Mấy cô ngồi cách đó không xa liên tục cười lạnh.

 

Diệp Phi và Trương Huyền, so với người giàu như Hùng Thiên Nam thì ngay cả cái rắm cũng không bằng.

 

Trương Huyền muốn động đến Diệp Phi, như vậy ngay cả Diệp Phi chết cũng sẽ không còn xác… Bọn họ tin tưởng, trò hay chẳng mấy chốc sẽ tới… Đôi bên tràn ngập mùi thuốc súng, nhưng bởi vì Đường Kỳ Kỳ mà cuối cùng vẫn ngồi ăn cơm cùng một chỗ.

 

Diệp Phi không quan tâm ngồi bên cạnh Đường Kỳ Kỳ.

 

Đủ loại món ngon nhanh chóng được bưng lên, Hùng Thiên Nam đặc biệt lấy ra sáu thùng rượu đỏ Bordeaux.

 

Ba mươi sáu bình ròng rã, anh ta mở ra toàn bộ, toàn bộ sân nhỏ lập tức tràn ngập mùi rượu.

 

Hùng Thiên Nam nháy mắt, Trương Huyền tự mình cầm bình rượu lên, rót cho mỗi người một ly lớn.

 

“Tôi không uống, cảm ơn”

 

Lúc đến chỗ Đường Kỳ Kỳ, cô ấy không chút do dự che cái ly từ chối: “Tôi uống chút nước trái cây là được”

 

Giáo huấn lần trước ở quán bar, làm cho cô ấy quyết định sau này sẽ không uống rượu bên ngoài.

 

“Cô Kỳ, hôm nay có duyên ở chỗ này, mọi người khó quen biết, xem như một ngày tháng tốt.”

 

Trương Huyền cười một tiếng quái dị: “Lúc vui vẻ như vậy, uống nước trái cây thì sao được?”

 

“Mà đây lại là rượu mới Bordeaux, rượu ngon, hai mươi triệu một chai, cô không nếm thưởng thức, sẽ tiếc nuối cuộc đời nha”

 

“Nào, nào, uống một chén”

 

Anh ta cười ha hả rót cho Đường Kỳ Kỳ một ly lớn.

 

Đường Kỳ Kỳ lắc đầu: “Tôi thật uống không được”

 

“Kỳ Kỳ, đừng mất hứng, uống chút đi, đây là rượu ngon”

 

“Đúng vậy nha, cho cậu Hùng và cậu Trương một chút mặt mũi đi”

 

“Người ta cũng đã đến rồi, cậu cứ uống chút đi”

 

Bọn Triệu T¡ Kỳ nhao nhao lên tiếng, cổ vũ Đường Kỳ Kỳ cho chút mặt mũi mà uống rượu.

 

Đường Kỳ Kỳ không làm gì.

 

Hùng Thiên Nam cười một tiếng: “Kỳ Kỳ, chẳng lẽ cô còn phiền muộn chuyện vừa rồi chúng ta làm khó anh rể cô sao?”

 

Đường Kỳ Kỳ không chút khách khí đáp lại: “Vâng”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play