Chương 364:

 

“Cậu Thanh Đế, chúng tôi không quen biết gì thằng ranh này hết. Đường Kỳ Kỳ là người dẫn theo nó đến đây, chẳng có tí tỉ quan hệ nào với chúng tôi cả” Thấy Diệp Phi vung tay cho.

 

Đỗ Thanh Đế ba cái tát, Hồng Quân sợ đến nỗi mất hồn mất vía nên vội vàng lên tiếng để phủi sạch quan hệ với anh: “Cậu cứ thoải mái muốn đánh muốn giết gì cũng được”

 

Trương Phỉ Phỉ cũng vội vàng xua tay: “Đúng đó, đúng đó!

 

Chúng tôi chẳng quen biết gì người này cả và cũng ghét cay ghét đắng con người anh ta”

 

Tưởng Đình Đình chỉ tay về phía Đường Kỳ Kỳ: “Người này là anh rể Đường Kỳ Kỳ, không có tí quan hệ họ hàng thân thích gì với chúng tôi đâu.”

 

Cả Lý Đan cũng phải cố gồng mình lên để nhích ra một khoảng cách Diệp Phi càng xa càng tốt.

 

Ai cũng biết ba cái tát của Diệp Phi chẳng nhưng phá hủy bầu không khí cứu vãn của cả hai bên và tử đẩy mình vào chỗ chết.

 

Chắc chắn Đỗ Thanh Đế sẽ lấy mạng Diệp Phi.

 

Đường Kỳ Kỳ thấy thế lập tức sôi máu lên: “Tại sao các người lại cư xử thế này được?”

 

Tuy cô ấy cũng thấy Diệp Phi hành động quá xốc nổi thiếu suy nghĩ nhưng suy cho cùng anh cũng làm thế vì tất cả bọn họ, bây giờ bọn họ phải một lòng với nhau thì mới đủ sức để giải quyết vấn đề.

 

Thế mà bọn Hồng Quân lại nhanh chóng phủi sạch quan hệ và bỏ mặc một mình Diệp Phi trong trận chiến này, thế thì có khác gì để anh đứng ra chịu chết đâu.

 

“Nó đã đụng tới cậu Thanh Đế rồi, bản thân nó muốn chết chứ bọn này thì không hề” Nghe Đường Kỳ Kỳ nói, mặt Hồng Quân nóng lên, nói: “Kỳ Kỳ, em cũng mau phủi sạch quan hệ với nó đi, đừng để bị nó liên lụy vào không đáng”

 

Tôn Yên Nhiên cũng lên tiếng khuyên nhủ: “Đúng đó Kỳ Kỳ, nếu bây giờ không chịu cắt đứt quan hệ với Diệp Phi thì sớm muộn gì cũng bị bọn họ chà đạp thôi.”

 

Đỗ Thanh Đế không ra tay ngay lập tức, anh ta đang chờ bọn Tôn Yên Nhiên tỏ thái độ. Thứ vũ khí sắc bén nhất chính là lòng người, cứ để bọn họ cho Diệp Phi cảm nhận nỗi đau khổ khi bị phản bội này có khi còn hay hơn.

 

“Để lại thằng anh rể của em đi, tôi sẽ không làm khó làm dễ gì em cả” Đỗ Thanh Đế cười cợt nhìn Đường Kỳ Kỳ: “Nếu không em sẽ gặp xui xẻo giống hệt như nó đấy”

 

Đường Kỳ Kỳ cắn chặt môi: “Tôi… Tôi…”

 

Diệp Phi bỗng thấy khá tò mò nhìn sang Đường Kỳ Kỳ.

 

Mặt Đường Kỳ Kỳ tái nhợt, nhìn thấy đám anh em đi theo Đỗ Thanh Đế cùng với mấy gã đàn ông cao to lực lưỡng kia cô ấy lại cảm nhận được nỗi tuyệt vọng đầy áp lực đè nén.

 

Nhưng cô ấy không lựa chọn bỏ chạy khỏi chỗ Diệp Phi mà nhích chân đứng sát vào anh hơn.

 

Vẻ mặt Đường Kỳ Kỳ cực kì kiên quyết: “Tôi sẽ không để anh rể lại”

 

“Thú vị ra phết đấy, anh rể với em vợ hả? Một đôi uyên ương số khổ ha. Được thôi, tôi sẽ làm như em muốn” Đỗ Thanh Đế lắc đầu tiếc nuối rồi cầm chai rượu lên.

 

Diệp Phi vẫn đứng đó nhìn anh ta: “Cậu chỉ có mỗi cái trò đó thôi hả?”

 

Chỉ có mỗi cái trò đó thôi hả?

 

Đỗ Thanh Đế nở nụ cười, tức quá hóa cười, hôm nay bị làm sao thế này? Một thẳng ở rể chẳng có tí phông bạt chỗ dựa nào tát cho anh ta ba cái bạt tai trước mặt tất cả mọi người rồi còn mạnh miệng hỏi anh ta chỉ có mỗi cái trò này thôi?

 

Nếu chuyện hôm nay bị đồn thổi ra ngoài thì mặt mũi Đỗ Thanh Đế này biết để đi đâu nữa bây giờ? Sau này làm sao anh ta lăn lộn ở Trung Hải được nữa?

 

Xem ra phải thể hiện chút bản lĩnh thật để người ta biết anh ta là hổ chứ không phải con mèo bệnh, nếu không cái bảng xếp hạng tay chơi máu nhất Trung Hải sẽ thay đổi mất.

 

Tiêu rồi, tiêu rồi, chuyện bé càng xé càng to ra rồi…

 

Thấy Diệp Phi cứ gây chuyện với Đỗ Thanh Đế hết lần này đến lần khác, bọn Hồng Quân và Trương Phỉ Phi lại càng tuyệt vọng khóc không ra nước mắt.

 

“Thời gian gần đây thế giới này đáng buồn thật đấy, con chó con mèo ngoài đường cũng được người ta gọi là cậu này anh kia rồi “Chẳng những Diệp Phi không hề sợ hãi Đỗ Thanh Đế mà anh còn thoải mái ngồi xuống chiếc ghế dài, tiện tay rót cho mình ly rượu: “Bố thì sống khiêm tốn là thế, bản thân mình lại ngông cuồng hống hách như thế giới này là của bố mày, cậu không sợ mình tự đào hố cho bố mình nhảy vào à?”

 

Anh thoải mái ngước lên nhìn Đỗ Thanh Đế.

 

Mẹ nó? Vẫn còn diễn hả? Coi trời bằng vung rồi!

 

Tưởng Đình Đình lập tức sôi máu lên, tên khốn kiếp Diệp Phi này mạnh miệng bố đời thật đó.

 

“Dọn chỗ!” Đỗ Thanh Đế không dư hơi thừa lời nữa, anh ta lập tức lên tiếng với đám đàn em.

 

Cả quán bar lập tức bước vào trạng thái hoạt động, tất cả khách khứa để bị đuổi ra ngoài, cả nhân viên và quản lý cũng biết điều nhanh chóng vào phòng nghỉ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play