"Chuẩn bị hành động" Hàn Tử Thần nói nhẹ vào máy bộ đàm rồi rút súng ra, một tay kia anh vẫn nắm chặt lấy tay An Thuần.


Người bên cạnh anh lập tức tìm thời cơ mà xử lí những người mang vũ khí trước. Thiên Mạc và An Bình cũng đã xông ra.


Hơi ấm truyền từ tay của Hàn Tử Thần sang quả thật giúp đỡ An Thuần rất nhiều, cô cảm nhận được anh đang ở đây.


Lần này, cô sẽ bảo vệ anh!


Một tay khác An Thuần lấy khẩu súng mà lúc trước Hàn Tử Thần đưa cho cô, tầm mắt của cô tập trung vào bụi cây đằng sau, nếu đó không phải là một giấc mơ thì nhất định Bạch Thường sẽ ở đó.


Sai lầm của cô chỉ đến một lần thôi.


"Tất cả sẵn sàng... Hành động." Sau lời nói của Hàn Tử Thần, hàng loạt tiếng súng vang lên, dù tất cả súng đều được gắn giảm thanh nhưng ở gần vẫn nghe được vài tiếng nho nhỏ.


Hàn Tử Thần tắt bộ đàm rồi quay sang nhìn An Thuần một lúc lâu, cuối cùng người lên tiếng lại là An Thuần.


"Em sẽ ở đây!"


"... Em..."


"Yên tâm đi, em sẽ ở đây chờ!!"


An Thuần nắm chặt lấy tay Hàn Tử Thần lần cuối rồi đập nhẹ vào lưng anh.


"Nhớ quay lại sớm đấy!"


An Thuần biết anh lo lắng cho mình, ở đây dù sao cũng gần chiến trường, không phải là nơi an toàn gì.


Nhưng so với việc cô ra đó làm một gánh nặng của anh thì thà cô ở trong này còn tốt hơn, ít nhất dưới sự bảo vệ của nơi này, cô sẽ không sợ bị bắt đi.


"Chờ anh!" Thấy không thể kéo dài thêm nữa, Hàn Tử Thần xoa đầu cô một cái rồi rời đi.


Ngay lúc anh vừa quay người ra ngoài, ánh mắt của An Thuần hoàn toàn thay đổi.


Không còn sự ấm áp như vài giây trước.


Không còn sự yêu thương như vài giây trước.


Ánh mắt đó...


Thật sự là một bản sao của Hàn Tử Thần.


"Mấy người đi theo Hàn Tử Thần bao lâu rồi?" Giọng An Thuần nói nhỏ nhưng đủ để những người ẩn nấp xung quanh đây nghe thấy.


"..." Mãi một lúc sau mà cô cũng không nhận được bất kì sự phản hồi nào từ những người này.


An Thuần bước thẳng về hướng đối diện với cánh cửa lúc nãy Hàn Tử Thần bước ra, ngay khi cô vừa chạm tay vào nó thì một bóng người khác xuất hiện sau lưng cô.


"An tiểu thư xin dừng bước!" Tuyệt nhiên không có sự động chạm gì giữa hai người.


"Ra ngay từ đầu có phải tốt không? Mất thời gian quá!" An Thuần nhíu mày như mọi thứ đều nằm trong tính toán của cô.


"Có mấy người xung quanh đây?" An Thuần quay lưng lại hỏi người duy nhất đứng trước mặt mình.


"Đủ để bảo vệ cô." Một đáp án không mấy khả quan được đưa ra.


Cũng phải thôi, những người này cô chưa từng gặp, bản thân họ chắc cũng không thể chấp nhận việc Hàn Tử Thần đến đây lại còn mang theo một người phụ nữ.


Người phụ nữ này trước đó lại luôn có vẻ yếu duối đến mức không thể tự bảo vệ mình, thật vô dụng.


An Thuần mà biết suy nghĩ của những người ở đây lúc này thì chắc chắn họ sẽ 'được' cô dạy cho một bài học nhớ đời.


Nhưng qua ánh mắt của họ lúc này, cô cũng đoán được phần nào.


Bỏ qua cách cư xử đó, cô vẫn tiếp tục bước ra ngoài, ngay khi người phía sau kia định ngăn cản thì cô đã ngắt lời.


"Chia làm hai đội, một đội theo tôi, một đội theo sau Thần, nhớ để ý những nơi khả nghi và bảo vệ phía sau anh. Con người dù có toàn năng thế nào cũng không thể có con mắt phía sau được."


Người kia nghe vậy vẫn bán tính bán nghi, nhưng An Thuần không để cho anh có cơ hội suy nghĩ cô đã bước được mấy bước. Người kia bắt buộc phải nhanh chóng chia người thì mới đuổi kịp cô.


Tính toán thời gian từ lúc bắt đầu tiếng súng nổ, An Thuần nhanh chóng tiến gần đến một bụi cây gần đó để ẩn nấp.


Chờ con mồi xuất hiện.


—————


Hàn Tử Thần nhanh chóng giải quyết đám người cầm súng đang bảo vệ thùng hàng trước, những khẩu súng trong tay họ đều là những khẩu súng mà anh chưa thấy bao giờ dù anh cũng đã giao dịch không biết bao nhiêu lô hàng súng.


Đoán chừng đó là những khẩu súng tự chế.


Ngay lúc Hàn Tử Thần vẫn còn đang loay hoay với vài khẩu súng anh mới lấy được thì An Bình tốt bụng bước đến nhắc nhở.


"Anh rể! Nếu anh còn muốn sống thêm vài chục năm nữa thì em khuyên anh nên đáp hết chúng xuống biển đi. Cẩn thận lại rước hoạ vào thân đấy."


Hàn Tử Thần cũng chỉ nhìn thêm mỗi khẩu khác nhau một lần nữa rồi quả thật ném hết chúng xuống bờ biển gần đó, người thiết kế ra những khẩu súng đó có ý tưởng không tồi, anh nên học hỏi một chút.


Cuộc chiến đó diễn ra dễ dàng đến nỗi mà Hàn Tử Thần không tin là mình dành chiến thắng, đến khi tập hợp đầy đủ mọi người lại bên này Hàn Tử Thần mới cho người mở hết mọi thùng đồ ra.


"Toàn bộ đều là súng!" Một giọng nói kinh ngạc của người mở hòm.


"Còn là những khẩu súng mà chúng ta chưa thấy bao giờ!"


"Lão đại, lần hành động này chúng ra lời to rồi!"


"..."


"Thần..." Thiên Mạc nói nhỏ, "Bên kia Phong Vĩ cũng đã xác định, chỉ có súng ông và đạn, không có gì liên quan đến cũng nghiên cứu cả."


"Chán nhỉ! Em cứ nghĩ người ở đây ngốc lắm cơ, không ngờ cũng tinh ranh như vậy!!" An Bình bên cạnh nghe được câu nói của Thiên Mạc liền chậc chậc vài cái tỏ vẻ tiếc nuối lắm.


—————


An Thuần bên này vừa tìm được chỗ nấp lí tưởng thì quả nhiên phía đối diện có hành động, chỗ cô lại rất thích hợp để nhìn thấy nơi đó.


Những người xung quanh có vẻ vẫn chưa hiểu gì đành phải hỏi.


"An tiểu thư cô ở nơi này sẽ không an toàn."


"Ở đây làm gì có nơi nào an toàn."


"..." Sao họ nhớ cô tiểu thư này dễ nói chuyện lắm mà.


"An tiểu thư, nếu lão đại mà biết cô rời khỏi đó thì chúng tôi sẽ chết mất."


"Vậy hả? Vậy các anh nên hy vọng tâm trạng tôi tốt một chút để chúng ta có thể về sớm." Ánh mắt An Thuần vẫn luôn để ý đến phía đối diện, tuyệt nhiên không quan tâm đến mấy người sau cô.


"..." Mấy người ở đây lập tức đen mặt lại, cô gái yếu đuối, nhát gan đi sau lão đại của họ đâu rồi.


Sao cô gái này lại không biết sợ như bình thường vậy chứ.


Cũng may ông trời còn thương họ lắm, vì Bạch Thường đã xuất hiện rồi, Bạch Thường xuất hiện sớm thì An Thuần sẽ hành động sớm thì cô có thể kịp quay về trước khi Hàn Tử Thần quay lại.


Thật ra lần này cũng là một lần đáng cược nguy hiểm của cô, nếu Hàn Tử Thần quay lại trước khi cô trở lại thì cô cam đoan Hàn Tử Thần sẽ dạy cô một bài học mất thôi.


Bạch Thường không biết từ phía nào đi lại, sau lưng ông ta còn mang theo rất nhiều hòm lớn, mà những hòm này không thể chỉ mới vận chuyển đến đây nhanh như vậy được.


Một khả năng duy nhất hiện lên trong đầu cô.


"Hàn Tử Thần bị đánh lừa rồi. Khả năng thời gian khởi hành hoặc lộ tình đã bị tiết lộ sai. Mà vì vậy, Hàn Tử Thần có thể sẽ gặp nguy hiểm lúc này."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play