Edit by may.

    
    Lăng Thanh có chút khó giải thích được, làm sao đột nhiên ôm lấy anh, còn hôn anh?

     Hắn có chút không rõ, bất quá trước đó hai người mới vừa có không khí vi diệu, cũng không phải tự giác dịu xuống.

     “Tiểu Ngư, anh mới vừa là mất hứng sao?” Lăng Thanh ôn thanh nói.

      “Không phải.” Vu Thần phủ nhận nói, anh xác thực không hề không vui, anh chỉ là có chút lo lắng mà thôi.

      “Tôi không hề không vui.” Anh giải thích, “Không cần đoán mò.”

      Lăng Thanh ở trong lồng ngực của anh gật gật đầu, lại cùng anh nói, “Tiểu Ngư, tôi không phải loại người dây dưa dài dòng, tôi yêu thích thẳng thắn lưu loát đem sự tình giải quyết. Thế nhưng mỗi người tính cách cũng khác nhau, cho nên, tôi có thể tiếp thu anh tạm thời không muốn nói cái đề tài này, chúng ta trước tiên tạm dừng, sau đó bàn tiếp có được không.”

      “Thế nhưng tôi không nghĩ bởi vì chuyện này, mà giữa hai người có bầu không khí không vui, cho nên nếu như sau đó giữa chúng ta gặp lại chuyện như vậy, anh lại như ngày hôm nay như vậy, tạm dừng sau, ôm tôi, hoặc là hôn hôn tôi, bảo trì giữa chúng ta bầu không khí không cần quá trầm trọng, được không?”

      Vu Thần không nghĩ tới hắn sẽ nói cái này.

      Anh về mặt tình cảm không có như Lăng Thanh mẫn cảm như vậy, mới vừa rồi bầu không khí anh xác thực cảm thấy được có chút không quá tốt, thế nhưng cũng không có nghĩ nhiều như thế.

       Anh sở dĩ lấy tay ôm lấy Lăng Thanh, cũng chỉ là dục vọng chiếm hữu quấy phá.

       Không nghĩ tới, lại tựa hồ như chó ngáp phải ruồi.

       Vu Thần gật gật đầu, “Được.”

      Anh liền hôn Lăng Thanh, “Xin lỗi, tôi không muốn giữa chúng ta có bầu không khí không hòa hợp.”

      “Không có chuyện gì.” Lăng Thanh cười nói, “Bây giờ không phải là đã tốt rồi sao?”

      Vu Thần nghe trong lời nói của hắn tựa hồ có ý cười, mắt cũng chậm rãi ôn nhu.

       Anh xác thực không phải người rất vội vàng nói chuyện luyến ái,  cũng không có kinh nghiệm yêu đương, đối với bầu không khí không quá mẫn cảm, cũng không thích biểu lộ tình cảm của chính mình.

       Bất quá không liên quan, anh nghĩ, anh sẽ cố gắng học tập, khả năng học tập của anh năng lực rất mạnh, cho nên anh chắc chắn học được.

      Anh ôm Lăng Thanh, tâm lý đột nhiên an bình lại, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

     Hừng đông 8 giờ, Vu Thần bị đồng hồ ảnh hưởng, tỉnh lại lần nữa.

     Anh giơ tay đóng đồng hồ báo thức, chuẩn bị rời giường lại bị Lăng Thanh vô ý thức ôm chặt.

     Vu Thần không có cách nào, tay anh cầm tay phải của hắn nghĩ muốn để cho hắn yên tâm bỏ tay chính mình ra, nhưng mà Lăng Thanh giãy dụa vài cái muốn ôm lấy anh, mơ mơ màng màng làm nũng nói, “Làm gì nha ~.”

      “Đã 8 giờ rồi, tôi nên đi đếncông ty làm việc Vu phu nhân.” Vu Thần giải thích.

      Lăng Thanh lúc này mới từ từ mở mắt, mơ mơ hồ hồ nhìn anh, “Sớm như vậy?”

      Vu Thần gật đầu, “Là, dậy sớm chim chóc có sâu ăn.”

      Lăng Thanh buông lỏng tay, “Vậy anh đi bắt sâu bọ đi, bắt được nhiều một chút.”

      Vu Thần nở nụ cười, gật gật đầu, “Được.”

      Anh thấy Lăng Thanh vẫn còn buồn ngủ rất nhanh liền nhắm mắt lại, tựa hồ muốn ngủ tiếp, lấy tay đâm đâm mặt của hắn, rồi giúp hắn đắp chăn xong, lúc này mới đứng dậy chuẩn bị trở về chính mình gian phòng rửa mặt.

***Bọn ăn cắp đi đăng nơi khác ********f**k (ノ•̀ o •́ )ノ ~ ┻━┻

      Kết quả vừa ra cửa, lại đụng phải Vương quản gia.

      Vương quản gia nhìn một chút người trước mặt, lại nhìn một chút gian phòng anh mới đi ra, bộ dạng như thấy quỷ.

      Vu Thần:…

      “Ngài cần thiết giải thích sao, thiếu gia?” Vương quản gia hỏi.

      “Giải thích?” Vu Thần không rõ.

      “Tỷ như, đây là một hiểu lầm, ngài không có từ phu nhân trong phòng đi ra, ngài cũng không có ở phu nhân gian phòng qua đêm, ngài càng không có cùng phu nhân làm cái gì không thích hợp cho thiếu nhi xem sự tình.”

      “Tôi xác thực không có cùng cậu ấy làm cái gì không thích hợp cho thiếu nhi xem sự tình.” Vu Thần giải thích.

      Vương quản gia nhìn anh, mặt khó có thể tin, “Cho nên ngài tối hôm qua xác thực cùng phu nhân ngủ cùng nhau sao?”

       Vu Thần:…

       Vu Thần khó giải thích được có chút chột dạ.

       Anh hơn mười tuổi chính là Vương quản gia nhìn lớn lên, xem như là một trưởng bối trong nhà, lĩnh chứng trước đó, Lăng Thanh đến xem mắt xem phòng ở, nói là hắn cũng phải vào ở.

       Anh không muốn cùng Lăng Thanh ở chung một gian phòng, cho nên liền để Vương quản gia bố chí cho Lăng Thanh một gian phòng ở.

       Khi đó Vương quản gia còn khuyên anh, “Hai người đều lĩnh chứng, cần phải ở chung một gian phòng.”

       Anh là như thế nào nói ?

      “Tôi mới không muốn cùng loại người như vậy ở chung một gian phòng, ngược lại trước mắt chúng ta không có chút tình cảm, tách ra trụ đi.”

     Kết quả hiện tại, liền bị bắt tại trận.

     Vương quản gia nhìn anh, ánh mắt vi diệu.

     Vu Thần bị ông nhìn, thẹn quá hóa giận, trong nháy mắt đình chỉ sống lưng, lý trực khí tráng nói, “Chúng ta đều kết hôn rồi, ngủ cùng nhau không phải rất bình thường sao? Tôi muốn không cùng người khác ngủ ở chung, đó mới nên xảy ra vấn đề rồi.”

    Vương quản gia bình tĩnh nói: “Ồ ~"

    Ông nhìn Vu Thần, “Thiếu gia yên tâm, tôi tuyệt đối không nhớ rõ thiếu gia nói cái gì chúng ta không có tình cảm, cũng không nhớ rõ thiếu gia nói cái gì 'tôi mới không muốn cùng cậu ta ở chung một gian phòng', càng không nhớ rõ thiếu gia nói qua cái gì 'tôi liền không thích cậu ta'.”

      Vu Thần:…

      Vu Thần nổi khùng, “Ông có phải là nên nghỉ phép hay không? Cho ông 2 tuần lễ nghỉ phép năm đi, ngày hôm nay liền bắt đầu!”

       Nói xong, Vu Thần quay người, nổi giận đùng đùng hướng chính mình phòng đi đến.

      Vương quản gia không khỏi nở nụ cười, chỉ cảm thấy nhà bọn họ thiếu gia, vẫn là tính trẻ con đây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play