Cố Trường An không bao giờ nghĩ đến em gái mình lại có tình cảm nam nữ với bạn bè tốt của anh, lúc trước Kỷ Nguyệt có nhắc đến nhưng anh nghĩ Kỷ Nguyệt suy nghĩ nhiều rồi, nào ngờ đúng như cô ấy nói.
“Cố Yên Nhiên, Quý Yến là người có gia thế, không phải người em có thể thích, em mau chấm dứt tâm tư đó cho anh! Sau này chỉ có thể coi Quý Yến là anh trai.” Nếu Quý Yến chưa kết hôn thì anh sẽ hoàn toàn đồng ý và tán thành cho em ấy, nhưng bây giờ Quý Yến là người có vợ có con, bất kể như thế nào thì anh cũng phải chặt đứt tâm tư này của Cố Yên Nhiên.
Hai tay Cố Yên Nhiên nắm chặt thành quyền, đôi mắt đỏ bừng, “Dựa vào cái gì chứ! Từ nhỏ em thích Quý Yến, em thích anh ấy nhiều năm như vậy, Đường Đường mới là kẻ đến sau, nếu không có cô ta thì Quý Yến đã là của em!”
Cố Trường An tức giận nghiến răng, “Em nói hưu nói vượn gì vậy? Cho dù không có Đường Đường, Quý Yến cũng sẽ không thích em, cậu ấy chỉ coi em là em gái thôi.”
“Anh nói láo! Rõ ràng lúc trước ông nội Quý muốn liên hôn với nhà họ Cố chúng ta, cháu dâu mà ông ấy muốn chọn là em, Quý Yến cũng đồng ý, chứng tỏ anh ấy cũng có tình cảm với em.”
Cố Trường An bị chọc cười khi cô ta tự cho mình là đúng, “Cố Yên Nhiên, đúng là ông nội Quý muốn liên hôn với nhà chúng ta, nhưng nhà họ Cố có nhiều con gái như vậy, chưa chắc người đó là em, em đúng là muốn gả cho Quý Yến đến điên rồi!”
“Anh hai, anh thử nói xem con gái nhà họ Cố chúng ta ai ưu tú nhất? Em, là em, em là người ưu tú nhất, hơn nữa ba em là người đứng đầu nhà họ Cố, tất nhiên ông nội Quý sẽ thay Quý Yến chọn người ưu tú nhất xứng với anh ấy, chỉ có em mới xứng đôi với Quý Yến! Chẳng lẽ ông nội Quý không chọn người ưu tú nhất mà chọn người kém hơn em sao?”
“Em!” Cố Trường An không biết nên nói cô ta là tự tin hay tự phụ, “Đúng, anh thừa nhận năng lực, học thức và sự nghiệp em là ưu tú nhất, nhưng tính cách em không hợp với Quý Yến, ông nội Quý muốn tìm một người vợ dịu dàng cho cậu ấy, cho nên chắc chắn ông ấy sẽ không suy xét đến em.”
Cố Yên Nhiên không tin, “Không phải, anh gạt em!”
Cố Trường An thấy cô ta không tin lời mình, mở miệng đánh vỡ ảo tưởng của Cố Yên Nhiên, “Hôm nay anh phải nói chuyện rõ ràng với em, người mà ông nội Quý nhìn trúng là Y Y của nhà chú ba, từ đầu đến cuối không có chọn em!”
Thân mình Cố Yên Nhiên cứng đờ, giây tiếp theo liên tục lắc đầu phủ định, “Không phải, không phải, Cố Y Y chỉ là một giáo viên mầm non bình thường, bằng cấp, ngoại hình, công việc đều kém thua em, bình thường còn chả dám lớn tiếng với ai, sao ông nội Quý có thể nhìn trúng cô ấy?”
“Bởi vì ông nội Quý thương Quý Yến, ông ấy không chọn người có bằng cấp, ngoại hình, mà chọn tính cách, tình cách Y Y kiên nhẫn, lại dịu dàng chăm sóc và thích trẻ con, bất kể phương diện gì cũng đều hợp với Quý Yến hơn em, ông nội Quý thích em ấy có gì là sai? Ngược lại em xem lại bản thân mình đi, tính cách kiêu ngạo, hống hách, căn bản không hợp với Quý Yến, trước nay cậu ấy cũng không có tình cảm khác với em.”
Cố Yên Nhiên nắm chặt tay, như thôi miên bản thân mà thì thầm, “Không đúng, Quý Yến có tình cảm với em…”
Cố Trường An không đành lòng quay đầu, “Tóm lại, em và Quý Yến không có khả năng, nhân lúc còn sớm em hay quên tâm tư này đi, nếu như cha mẹ biết ý đồ của em muốn phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, em cảm thấy bọn học sẽ xử lý như thế nào? Tự mình suy ngẫm lại đi.”
Cố Yên Nhiên nghe vậy sắc mặt trắng bệch, ôm lấy cánh tay Cố Trường An cầu xin, “Em xin anh đó đừng nói với ba mẹ mà, em biết sai rồi, chuyện này em sẽ xử lý tốt.” Nếu ba mẹ biết chắc chắn sẽ gả cô đi, cô không muốn gả cho người khác!
Cố Trường An thấy cô ta biết sai rồi cũng mềm lòng, dù sao cũng là em gái anh thương từ bé đến lớn, sao có thể nhẫn tâm làm vậy, không khỏi xoa đầu cô ta, “Được rồi, sau này em không được có tâm tư tình cảm với Quý Yến nữa biết chưa?”
Cố Yên Nhiên nhỏ giọng dạ một tiếng, đầu cúi xuống không thấy rõ sắc mặt.
Kỷ Nguyệt đang chuẩn bị đồ cho Đường Đường ở bên cạnh trợn mắt lên, Cố Trường An đúng là đồ ngốc khi tin lời cô ta nói mà, sao Cố Yên Nhiên có thể dễ dàng từ bỏ như vậy được, không chừng trong lòng đang tính toán gì đó.
Tính cách đơn thuần của Đường Đường chắc chắn sẽ bị Cố Yên Nhiên ức hiếp, nghĩ thôi cũng khiến Kỷ Nguyệt lo lắng.
Không được, cô phải gửi cho Đường Đường nhiều vũ khí bí mật hơn, để cho em ấy buộc chặt Quý Yến ở bên người, chỉ cần trong lòng Quý Yến có Đường Đường, cho dù Cố Yên Nhiên nhảy nhót đến chết cũng vô dụng.
Vì thế buổi tối hôm sau, Đường Đường nhận được gói quà bí mật Kỷ Nguyệt gửi đến, là một thùng giấy bao bọc kín mít, không nhìn thấy được bên trong là thứ gì.
Đường Đường nghi hoặc lầm bầm: “Sao buổi tối kêu người đưa đến ta? Không phải lúc trước đều đưa buổi sáng sao.”
Quý Yến hỏi cô: “Em nhờ Kỷ Nguyệt mua cái gì à?”
Đường Đường lắc đầu, “Không có, em không nhờ chị ấy mua gì hết, chắc chị ấy gửi mấy cái mỹ phẩm linh tinh gì đó, Kỷ Nguyệt rất thích cho em mấy cái này, em thấy rất ngại.”
Quý Yến mỉm cười, “Không cần ngại, nào trở về chúng ta mời cô ấy ăn cơm.”
“Vâng!” Đường Đường đồng ý, đang chuẩn bị lấy kéo mở ra, thì Quý Tiểu Trạc ham vui đã cầm kéo đi đến, “Mẹ ơi kéo nè!”
Mặc dù có kéo rồi nhưng Đường Đường vẫn tốn rất nhiều thời gian để mở ra, Quý Tiểu Trạc chờ đến sốt ruột, không khỏi hỏi: “Mẹ ơi, đây là bí mật gì ạ?” Chỉ có bí mật mới gói kín mít như vậy.
Đường Đường cũng rất tò mò cái này là gì mà gói kỹ như vậy, mở ra thì chỉ thấy một lọ màu trắng nhũ với một hộp quà nhỏ, mấy thứ này có gì kỳ lạ sao?
Đường Đường cầm lấy lọ kia lên xem, kết quả chả nhìn ra gì, đành phải đưa cho Quý Yến xem, “Chồng anh biết đây là cái gì không?”
Quý Yến cầm lấy nghiên cứu một hồi rồi cũng lắc đầu, “Không biết, chắc là Kỷ Nguyệt gói riêng, lát nữa em gọi điện hỏi cô ấy xem.”
Đường Đường gật đầu, đang chuẩn bị cầm điện thoại thì Quý Tiểu Trạc ở bên cạnh nghi ngờ hỏi: “Mẹ ơi, đây là cái gì ạ? Nhìn kỳ quái ghê.”
Đường Đường và Quý Yến đồng loạt quay qua nhìn cậu nhóc, chỉ thấy thằng bé đã mở hộp quà ra, trên bàn tay nhỏ bé đó là một chiếc áo lót, vẫn là một chiếc áo lót màu tím ren gợi cảm.
Máu trong Đường Đường lập tức vọt lên đại não, mặt đỏ như đít khỉ, Quý Yến cũng không khá hơn chút nào, lỗ tai đỏ lên rất khó nhận ra, nhưng vẫn bình tĩnh hơn với Đường Đường, lập tức quát Quý Tiểu Trạc: “Tiểu Trạc, bỏ đồ trong tay xuống!”
Quý Tiểu Trạc nghi ngờ nhìn tới nhìn lui, “Ba vẫn chưa nói cho con cái này là cái gì đâu, nhưng mà vải của cái này đẹp quá.”
Đường Đường hận không thể kiếm cái hầm mà chui xuống, mấy chuyện áo lót này bị con trai nhìn thấy đã đủ xấu hổ rồi, vậy mà Quý Yến cũng nhìn thấy, a a a, cô không còn mặt mũi nào nhìn anh nữa!
Đây cũng là lần đầu Quý Yến đau đầu với sự hiếu học của Quý Tiểu Trạc, nhưng lần này anh không giải thích cho cậu nhóc, chân dài bước qua cầm lấy áo lót bỏ vào trong hộp, “Bang’ một tiếng đóng nắp lại, mặt đỏ tía tai đưa cho Đường Đường, giọng nói hơi khàn khàn, “Cất vào phòng đi.”
Đường Đường ôm lấy hộp chạy vào phòng ngủ khóa cửa lại, vùi đầu vào chăn đấm mấy cái, mất mặt quá, bị anh nhìn thấy rồi, đều do Kỷ Nguyệt gửi mấy thứ này cho cô làm gì chứ!
Nghĩ đến Kỷ Nguyệt, Đường Đường lấy điện thoại ra gọi cho chị ấy, bên kia rất nhanh đã nghe máy, giọng nói hưng phấn vô cùng, “Đường Đường, gọi cho chị có chuyện gì không?”
Đường Đường cảm thấy giọng điệu chị ấy vô cùng xấu xa, bất mãn thì thầm, “Sao chị lại gửi cho em mấy thứ đó chứ!”
“Cái nào? Cái gì vậy?”
“Chị đừng có giả vờ, chị biết mà, chị gửi cho em cái đó làm gì!”
Điện thoại bên kia vang lên một trận cười, càng cười càng khiến Đường Đường không được tự nhiên.
“Ai da, chị là muốn tốt cho em mà, không phải em nói ngực mình nhỏ sao, cho nên chị mới gửi hai bộ đồ lót đến cho em, chị nói em nghe, hai bộ đồ lót này không phải là đồ lót bình thường, nếu em mặc vào có thể khiến sân bay của em thành đồi núi đó! Còn nữa, đây là đồ lót nâng ngực, mặc thường xuyên sẽ có thể to hơn, còn cái lọ đó giúp em nâng ngực, chị bảo đảm em sẽ thoát khỏi hiện trạng sân bay.”
Thì ra cái lọ đó là để nâng ngực, nhớ đến ngực của Kỷ Nguyệt, Đường Đường không khỏi suy nghĩ sau này mình cũng giống như vậy, sau đó….. A a a, mau dừng lại Đường Đường, mày đang suy nghĩ cái gì vậy!
Đường Đường che mặt mình oán giận: “Chị đưa cho em là được rồi, cần gì phải đưa vào buổi tối thế này, không phải trước kia chị đều đưa buổi sáng à.” Hại cô bị Quý Yến nhìn thấy, cô cảm thấy Kỷ Nguyệt cố ý.
Bên kia điện thoại Kỷ Nguyệt thâm ý mà ‘Ồ’ một tiếng, “He he he, sao vậy, có phải bị Quý Yến nhìn thấy không? Cậu ấy có thấy gợi cảm không? Có phải nói em mau mặc vào cho cậu ấy coi không?”
“Kỷ Nguyệt thối chị nói gì vậy! Quý Yến nào có không đứng đắn như chị nói, anh ấy không có!” Đường Đường hận không thể bịt miệng chị ấy lại.
“Cắt, làm gì có đàn ông nào đứng đắn chứ, cậu ấy mà đứng đắn với em, chứng tỏ cậu ấy không có dục vọng với em, đây cũng chả phải là chuyện tốt gì. Hơn nữa đàn ông rất thích phụ nữ ngực bự, chỉ cần ngực em bự hơn, đảm bảo Quý Yến sẽ yêu thích em không buông tay.”
Cái gì mà yêu thích không buông tay chứ… Đường Đường cảm thấy đầu mình sẽ bốc khói nếu nghe Kỷ Nguyệt nói tiếp, đành vội vàng cúp máy.
Trước khi cúp Kỷ Nguyệt còn nói một câu: “Em nhớ dùng đó nha, sẽ lớn hơn!”
“Em mới không cần.” Đường Đường lầm bầm, ánh mắt không tự chủ nhìn qua hộp quà, lúc nãy xấu hổ quá nên nhìn chưa rõ, thực ra cô cũng tò mò với cái này lắm, đồ lót cô mặc đều là của nguyên chủ, tất cả đều là màu đen, không có hoa văn gì cả, rất giản dị. Đường Đường chưa bao giờ nhìn thấy những hoa văn như vậy đâu.
Đường Đường chậm rãi mở hộp ra, hai bộ đồ lót tinh xảo lẳng lặng nằm ở đó, một cái màu tím và một cái màu đen, phần áo được quấn ren rất đẹp mắt, ở giữa là một sợi dây đan chéo, khiến rãnh ngực sâu hơn…. Nó thực sự rất đẹp, ngay cả những người thời xưa như Đường Đường không có hiểu biết về đồ lót cũng thấy nó rất hấp dẫn, rất…. Muốn thử.
Thật sự có thể bự hơn sao?
Đường Đường cúi đầu nhìn ngực của mình, đưa tay sờ sờ, bằng phẳng quá đi, mặc cái này vào có thể bự hơn à? Nếu không thì cứ thử xem sao…
Cuối cùng Đường Đường không chịu nổi sức hấp dẫn cầm cái màu tím đi vào nhà vệ sinh, cởi đồ đang mặc trên người ra và thay bằng một cái mới, hóa ra miếng bọt biển bên trong Kỷ Nguyệt đưa rất dày, hơn nữa hình dạng kỳ lạ, mặc vào ngực như có thể được nâng lên, từ mặt bên trong nhìn thấy có kích thước rất lớn!
Đường Đường bị dọa sợ, quả nhiên Kỷ Nguyệt không lừa cô, thật sự bự lên này! Sau khi mặc quần áo vào ngoài cô ra chắc không có ai biết cô bằng phẳng cả.
Trời ơi, người ở đây thật sự rất thông minh, cái này mà cũng có thể nghĩ ra! Đường Đường đã bị bộ đồ lót này hấp dẫn, không muốn cởi ra, đã ăn thịt cá rồi, ai lại muốn đi ăn cháo trắng rau xào chứ?
Chẳng qua lúc Đường Đường đi ra không dám nhìn vào mắt Quý Yến, sợ anh phát hiện cô đã mặc đồ lót gợi cảm. May mà Quý Yến không có gì bất thường, cũng không phát hiện cái gì, lúc này Đường Đường mới yên tâm.
Sao Quý Yến lại không phát hiện ra được, sau khi thấy Đường Đường đi ra khỏi phòng hai mắt theo bản năng thoáng nhìn đến ngực cô, phát hiện nơi đó…. Lớn hơn rất nhiều, cũng không thể trách Quý Yến được, ai bảo mắt của bộ đội đặc chủng lại tốt đến như vậy, cho nên nơi đó của cô thay đổi không thoát khỏi mắt anh.
Đầu óc không tự chủ nghĩ đến bộ đồ lót màu tím kia, nghĩ đến dáng vẻ Đường Đường đang mặc nó, bụng dưới không khỏi nóng lên, một cỗ quen thuộc chỉ có đàn ông mới có nháy mắt xuất hiện.
Sắc mặt Quý Yến thay đổi, cảm giác này đương nhiên anh biết là cái gì, nhưng từ lúc qua tuổi dậy thì anh có thể khống chế tốt ham muốn của mình, đặc biệt lúc không cẩn thận có Quý Tiểu Trạc, sau khi đối mặt với cô anh cũng không có xúc động như vậy…
Hôm nay làm sao vậy….
Sắc mặt Quý Yến khó coi, Đường Đường chú ý đến, lo lắng nhìn anh, “Chồng ơi anh bị làm sao vậy? Sao sắc mặt lại khó coi như vậy.”
“Không sao, tôi đi tắm rồi đi ngủ.” Quý Yến lắc đầu, bước nhanh vào nhà vệ sinh, tiếng đóng cửa lớn hơn so với thường ngày rất nhiều.
Đường Đường không rõ nguyên nhân, nghiêng đầu dò hỏi Quý Tiểu Trạc: “Ba con bị làm sao thế?”
Quý Tiểu Trạc nói ra suy đoán của mình, “Con cảm thấy chắc ba vội vàng đi vệ sinh đó mẹ, không phải đi tắm đâu.” Bởi vì mỗi lần cậu mắc vệ sinh cũng vội vàng chạy vào WC như ba vậy.
Đường Đường lo lắng nhìn về phía cửa nhà vệ sinh, “Đi vệ sinh cũng không cần gấp như vậy chứ, chẳng lẽ ăn phải cái gì đau bụng?”
Đường Đường chờ Quý Yến ra rồi hỏi lại, không khéo là bụng khó chịu thật, kết quả chờ mãi cũng không thấy anh ra, lần này Đường Đường chắc chắn là bụng anh không thoải mái, bởi vì ngày thường anh chỉ tắm rửa lâu nhất là 5 phút, sao hôm nay lâu như vậy rồi còn chưa ra.
Bình thường đi vệ sinh cũng không lâu như vậy mà, chắc chắn là bụng có vấn đề, sao anh lại không nói với cô.
Đường Đường lập tức đi tìm hòm thuốc, lấy một số thuốc dành cho đau bụng ra rồi đi rót một ly nước ấm, chờ đến khi Quý Yến đi ra lập tức giữ tay đưa thuốc cho anh, “Bụng anh không bị sao chứ? Anh có muốn uống thuốc không?”
“Khụ khụ…” Khuôn mặt của Quý Yến vừa dội gáo nước lạnh lại bị câu hỏi của Đường Đường làm cho đỏ lên, trong lòng không khỏi xấu hổ, chắc chắn anh ở trong lâu nên cô mới hiểu lầm bụng anh có vấn đề, nhưng anh lại không thể giải thích, chỉ có thể vô cảm lắc đầu, “Bụng tôi không sao, không cần uống thuốc.”
Đường Đường không tin, vươn tay sờ trán anh, “Vậy sao anh ở bên trong lâu vậy, mặt cũng đỏ lên rồi này, đừng có nói dối em, nếu không thoải mái thì cứ ra, em mua thuốc cho anh.”
Quý Yến không tự nhiên kéo tay của cô xuống, “Tôi thật sự không sao, nếu có chuyện gì tôi sẽ nói với em, được chưa?”
“Thật sự không sao?”
“Thật sự không sao!”
Lúc này Đường Đường mới thở phào nhẹ nhõm, cất thuốc đi.
Quý Yến đau đầu nhéo thái dương, cảm thấy hôm nay chắc chắn là thần kinh có vấn đề, chắc chắn là như vậy.
Nhưng mà lúc Đường Đường ngồi ở ghế nhỏ mát xa chân cho anh, do mặc áo ngủ quá rộng, cộng thêm cô gầy, nên lúc cúi đầu cổ áo bị mở rộng ra, cảnh sắc bên trong lộ ra trước mặt anh. Quý Yến lập tức nhìn thấy bộ nội y ren tím kia bao bọc lấy hai luồng trắng nõn tròn trịa, rất sinh động, thậm chí ở giữ còn có rãnh ngực.
Nháy mắt thân thể Quý Yến cương lên.
Chân trong tay lập tức rút ra, Đường Đường khó hiểu ngẩng đầu nhìn anh, chỉ thấy sắc mặt Quý Yến kì lạ, đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm một chỗ, cô nhìn theo tầm mắt của anh, cuối cùng dừng lại ở trước ngực mình.
Nháy mắt cô biết anh nhìn cái gì, Đường Đường lập tức đỏ mặt, che lại cổ áo, túng quẫn trừng mắt nhìn Quý Yến, “Anh, anh, anh…..” Nói nửa ngày cũng không thành lời.
Quý Yến hắng giọng, tầm mắt di chuyển, muốn mở miệng giải thích nhưng nghĩ nói gì cũng không tốt, chẳng lẽ nói xin lỗi tôi không cố ý nhìn em?
Hai người xấu hổ không nói được gì, đúng lúc chuông điện thoại vang lên, như một trận mưa giải cứu không khí xấu hổ này.
Hết chương 45.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT