Đường Đường thấy Kỷ Nguyệt tới không chỉ kinh ngạc mà còn kinh hỉ, ôm lấy cô ấy, “Kỷ Nguyệt sao chị lại đến đây?”
Kỷ Nguyệt cười hì hì hôn cô một cái, không trả lời câu hỏi của cô, mà kéo Đường Đường xoay hai vòng quan sát một chút, “Đường Đường em lại xinh đẹp hơn rồi.”
“Thật sao? Chị không lừa em chứ?”
“Không lừa em mà, chị thấy em mập hơn so với lần trước, da cũng tốt lên không ít, tóc cũng mượt hơn, tóm lại là đẹp hơn rất nhiều, bây giờ em đã là người đẹp rồi nha.”
“Nào có khoa trương như vậy, bây giờ em không còn xấu nhưng so với người đẹp vẫn kém xa.” Nói vậy thôi, nhưng Đường Đường mừng rỡ không khép được miệng, vui đến nổi muốn bay lên trời, sau khi đưa Kỷ Nguyệt ngồi vào ghế sô pha, cô đi lấy đồ ăn ngon trong nhà ra mời cô ấy, “Mấy món này đều là em làm, chị mau ăn đi.”
Kỷ Nguyệt không khách khí, tay trái một cái tay phải một cái ăn lấy ăn để, “Đồ ăn em làm là ngon nhất, rất hợp với chị.”
“Ngon thì ăn nhiều chút, lát nữa chị về em sẽ gói lại cho chị mang về nhà ăn với anh Trường An.”
Kỷ Nguyệt cảm động hận không thể đóng gói Đường Đường mang về nhà, em ấy thật là hiền huệ.
Chờ Kỷ Nguyệt ăn xong, cô ấy mới mở chiếc túi lớn mang theo ra, đem hết đồ vật bên trong đưa cho Đường Đường, “Mau nhìn nè, chị mang cho em một số mỹ phẩm mới, hiệu quả hơn so với mấy cái lúc trước, bảo đảm nhan sắc của em sẽ tăng vèo vèo luôn, kiên trì một tháng đảm bảo em chính thức bước vào đội ngũ người đẹp.”
Đường Đường coi Kỷ Nguyệt là bạn tốt, tất nhiên sẽ không từ chối ý tốt của cô ấy, đưa tay cầm lấy mỹ phẩm, sau đó đưa áo váy đã may cho Kỷ Nguyệt, “Chị xem em cũng đã may xong áo váy cho chị rồi, đang tính gửi đến cho chị, ai ngờ chị tự đưa mình đến, cái này cũng không cần gửi.”
Ánh mắt Kỷ Nguyệt nhìn áo váy sáng lên, cầm lấy lật qua lật lại xem, “Đẹp quá đi, đúng màu xanh nhạt chị thích luôn, mặc vào chắc chắn sẽ đẹp ngất ngây.”
Đường Đường kéo Kỷ Nguyệt đi vào phòng, “Chị mặc thử đi, để em xem có cần sửa chỗ nào không.”
Kỷ Nguyệt đồng ý, bắt đầu cởi quần áo trước mặt Đường Đường, Đường Đường còn chưa phản ứng thì trên người Kỷ Nguyệt chỉ còn đồ lót, quan trọng là đồ lót của cô ấy rất gợi cảm, gợi cảm đến mức khiến Đường Đường đỏ mặt, sợ hãi quay lưng không dám nhìn xem, giống như một cậu bé nhìn thấy người đẹp.
Kỷ Nguyệt bị phản ứng của Đường Đường chọc cho bật cười, “Em làm gì vậy, đều là phụ nữ với nhau mà sao em lại xấu hổ? Chị có thì em cũng có, mau qua đây giúp chị với, chị không biết mặc như thế nào.”
Đường Đường đành phải xoay lại, đỏ mặt đi đến chỗ Kỷ Nguyệt, tầm mắt nhìn bộ ngực no đủ của cô ấy, trong mắt hiện lên tia hâm mộ.
Kỷ Nguyệt đưa tay nâng bộ ngực hùng vĩ của mình lên, trêu ghẹo: “Thế nào? Hình dạng và kích thước của chị đẹp đúng không?”
Đường Đường chịu đựng ngượng ngùng gật đầu, dáng người Kỷ Nguyệt rất đẹp, cô là phụ nữ còn thấy đẹp nữa mà, không giống cô một chút cũng không có, không chừng ngực của đàn ông còn bự hơn cô.
Haiz, cùng là phụ nữ với nhau sao mà khác biệt quá, đau lòng quá đi.
Nhìn thấy ánh mắt hâm mộ của Đường Đường, Kỷ Nguyệt an ủi vỗ vai cô, “Không sao, không cần hâm mộ chị, em xem dáng người hiện tại của em đã tốt hơn nhiều rồi, cố gắng từng chút sẽ giống như chị thôi.”
Đường Đường không qua stin tưởng, “Cho dù em mập lên ngực cũng nhỏ, không đẹp như chị.”
Kỷ Nguyệt nhìn ngực Đường Đường, quả thật hơi nhỏ, theo như tỉ lệ dáng người này, cho dù có mập lên ngực cũng không bự hơn, chẳng qua chuyện này không làm khó được Kỷ Nguyệt: “Đừng lo lắng, chị có cách này, lát nữa chị về sẽ gửi cho em một sản phẩm nâng ngực, đây là do công ty chị thiết kế, rất hữu ích, em cứ kiên trì dùng, nâng lên một cup là được rồi.”
“Thật ạ, còn có sản phẩm như vậy á?” Đường Đường kinh ngạc, tới bây giờ cô không biết là có món đồ như vậy, ngực cũng có thể lớn lên sao?
“Đương nhiên rồi, lát nữa về sẽ gửi cho em, bây giờ giúp chị mặc quần áo đã, chị không mặc được.”
Đường Đường vội vàng mặc áo cho Kỷ Nguyệt, mặc xong đưa chị ấy đến trước gương, “Thế nào? Chị thấy có hợp không?”
Kỷ Nguyệt không nhiều lời lấy điện thoại kêu Đường Đường chụp ảnh cho mình, “Mau mau mau, chụp cho chị một tấm, chị muốn đăng lên vòng bạn bè, chị cảm thấy mình quá đẹp giống như mấy tiểu thư thời cổ đại vậy, so với mấy bộ trong studio thì giống hơn nhiều.
Đường Đường thấy cô ấy thích, dứt khoát kéo chị ấy đến bàn trang điểm, “Nếu đã muốn chụp ảnh, để em làm cho chị kiểu tóc cổ trang, như vậy hợp với quần áo hơn.”
“Em còn biết làm cái này hả? Vậy mau làm cho chị đi.”
Kiểu tóc cổ trang đối với Đường Đường rất đơn giản, không đến mười phút đã xong, tóc hai bên được cột nửa ra sau đầu, từ trên đỉnh búi lên như một đóa hoa, phần tóc còn lại xõa sau trước ngực và phía sau, trông cả người Kỷ Nguyệt rất dịu dàng và kiều mị, sau đó Đường Đường còn vẽ cho chị ấy một bông hoa màu đỏ ở giữa trán, cả người Kỷ Nguyệt đẹp thôi rồi.
Nếu mang Kỷ Nguyệt đến cổ đại, chắc chắn sẽ không ai dám nghi ngờ đây không phải là một người phụ nữ thời ấy.
Kỷ Nguyệt thực sự quỳ lạy Đường Đường, nhiệt tình kéo tay cô: “Đường Đường, chỉ với tay nghề này của em, nếu đi đến đoàn phim làm chuyên viên trang điểm chắc chắn sẽ là người giỏi nhất, em làm tóc còn đẹp hơn mấy nữ chính trong phim cổ trang á. Những đạo diễn nổi tiếng nếu biết được tài nghệ của em, chắc chắn tốn bao nhiêu tiền cũng phải mời em về trang điểm.”
Đường Đường ngạc nhiên chớp mắt, “Vậy à, chị nói làm tóc mà cũng có thể coi là công việc á?”
“Tất nhiên, đoàn phim cần những nhân tài như em, nếu ngày nào đó em không tiếp tục được nữa có thể đến đoàn phim làm ăn, ha ha.”
Ánh mắt Đường Đường sáng lên, chuẩn bị hỏi tiếp đã bị Kỷ Nguyệt kéo đi chụp hình.
Kỷ Nguyệt gấp không chờ nổi đăng ảnh lên vòng bạn bè với dòng chữ: Ha ha, bộ đồ này do nhà tạo mẫu độc quyền của tôi làm cho, có giống mỹ nhân cổ trang không?
Ngay sau khi được đăng lên, một nhóm phụ nữ la hét ở dưới.
Đẹp quá đẹp quá, chỗ này ở đâu vậy, tôi cũng muốn đi!
Cho em một chiếc váy như này, em rất thích!
Kiểu tóc này đẹp chết người luôn á, tôi cũng muốn, mang tôi đi với!
Cần giới thiệu!
Cố Trường An cũng bình luận phía dưới: Nào về mặc cho anh xem.
Kỷ Nguyệt vui vẻ cười ha ha.
Buổi trưa chỉ có Kỷ Nguyệt và Đường Đường ăn cơm với nhau, lúc này Kỷ Nguyệt mới nói đến chuyện chính, tỉnh bơ hỏi: “Em ở đây sao rồi? Đã quen chưa?”
Đường Đường gật đầu, “Tốt lắm ạ, mọi người đều rất nhiệt tình.”
“Vậu thì tốt rồi. Đúng rồi, chị nghe nói lần trước Cố Yên Nhiên đến ở lại nhà em một đêm à, làm phiền em rồi.”
Đường Đường dừng một chút, nhấp môi cười, “Không có gì.”
Kỷ Nguyệt thu cảm xúc của Đường Đường vào trong mắt, trong lòng chắc chắn 100% nguyên nhân khiến Đường Đường không vui là Cố Yên Nhiên. Hôm qua lúc nghe Quý Yến nói thực ra cô đã đoán được là do Cố Yên Nhiên, chỉ có đàn ông đầu gỗ mấy người mới không nhìn ra.
Chắc là Đường Đường phát hiện tâm tư của Cố Yên Nhiên rồi.
Kỷ Nguyệt cũng không vòng vo nữa, trực tiếp hỏi luôn: “Đường Đường, có phải em không thích Cố Yên Nhiên không? Không được gạt chị, nói thật cho chị.”
Đường Đường nhíu mày, một lúc sau mới gật đầu.
Kỷ Nguyệt thở dài, “Em phát hiện ra rồi đúng không?”
Đường Đường lập tức hiểu ý tứ của cô ấy, nhát mắt cơm trong miệng không có hương vị, đặt chén đũa xuống, “Kỷ Nguyệt, tụi chị đều biết chuyện của Cố Yên Nhiên và Quý Yến đúng không?”
Kỷ Nguyệt nghe xong biế Đường Đường nhầm lẫn, vội vàng giải thích: “Để chị nói một chút, Quý Yến vầ Cố Yên Nhiên ngoại trừ quen biết từ nhỏ ra thì không có bất cứ chuyện gì!”
“Hả?” Đường Đường ngẩn người.
Kỷ Nguyệt hỏi: “Có phải em phát hiện Cố Yên Nhiên thích Quý Yến không?”
Đường Đường gật đầu.
“Ok, nhưng mà chị nói với em này, chỉ có Cố Yên Nhiên thích Quý Yến thôi, chứ Quý Yến không thích cô ta, cũng không biết Cố Yên Nhiên thích mình, những người khác cũng không biết chuyện này, bọn họ chỉ coi Cố Yên Nhiên là em gái thôi, chỉ có chị là phụ nữ mới mẫn cảm phát hiện ra chuyện này, bây giờ em cũng phát hiện rồi.”
Đường Đường chớp mắt, một lúc sau mới tiếp thu được lời nói của Kỷ Nguyệt, nháy mắt từ trong đáy lòng vui vẻ, khóe miệng không nhịn được cong lên.
Thấy Đường Đường cười, Kỷ Nguyệt nhéo mặt cô, “Có phải em hiểu lầm Quý Yến và Cố Yên Nhiên có gì với nhau không?”
Đường Đường xấu hổ gật đầu, “Quả thật em đã hiểu lầm, bởi vì ở tiệc mừng thọ, Cố Yên Nhiên đã nói nếu không phải do em, cô ta sẽ là vợ của Quý Yến, cháu dâu mà ông nội Quý nhìn trúng là cô ta.”
Kỷ Nguyệt nghe được ‘Ha’ một tiếng, biểu tình châm chọc, “Đường Đường, Cố Yên Nhiên bị tẩu hỏa nhập ma rồi, đừng tin những gì cô ta nói, gì mà vợ của Quý Yến chứ, căn bản cậu ấy còn không thích cô ta thì sao mà cưới được? Còn về ông nội Quý, đúng là lúc đầu ông ấy muốn liên hôn với nhà họ Cố, kiếm một người con gái nhà họ Cố cho Quý Yến, nhưng chưa chắc là Cố Yên Nhiên, con gái nhà họ Cố nhiều lắm, không nhất định là cô ta, sau này Quý Yến lại cưới em, chuyện liên hôn mọi người coi là chuyện vui đùa, không nhắc lại nữa.”
Đường Đường không biết nên nói cái gì, thì ra cô hiểu sai rồi, sự tình không phải như vậy.
“Chị cũng không sợ nói thật với em, tuy rằng Cố Yên Nhiên là em chồng của chị, nhưng chị thật sự không thích cô ta, tất nhiên cô ta cũng thế, từ lâu tụi chị đã ghét nhau rồi, ngoài mặt nhìn hòa thuận vậy thôi. Chị ghét cái tính vô liêm sỉ của Cố Yên Nhiên, rõ ràng người ta đã có gia đình còn muốn đi cướp lấy, tam quan bất chính! Nhưng mà cô ta cũng hài hước thật, trước nay cũng không thể hiện tình cảm với Quý Yến, đám đàn ông kia cũng không biết, bao gồm cả Quý Yến, chỉ coi Cố Yên Nhiên là em gái thôi.”
Đường Đường buồn bực, “Không ai nhìn thấy sao? Em thấy rất rõ ràng mà, em ngốc như vậy còn nhìn ra.”
“Đàn ông và phụ nữ không giống nhau, phụ nữ chúng ta trời sinh đã nhạy cảm với mấy chuyện này, đám đàn ông đó căn bản chả biết cái gì, hơn nữa Cố Yên Nhiên giấu rất kỹ, Quý Yến từ khi vào đại học cũng ít gặp mặt cô ta, cho nên không biết là chuyện bình thường.”
Nhưng Đường Đường vẫn không hiểu, “Nếu cô ta thích Quý Yến như vậy, sao lại không nói? Bọn họ lớn lên cùng nhau, rõ ràng có nhiều cơ hội mà.”
Kỷ Nguyệt mỉm cười, “Đó là tính cách của cô ta, là công chúa kiêu ngạo không chủ động theo đuổi đàn ông, chỉ muốn đàn ông theo đuổi mình, cho nên tự cho mình là đúng, cảm thấy Quý Yến nhất định là của cô ta, ai ngờ bị vả mặt một cú, Quý Yến cưới em. Nhưng trước kia tình cảm của em và Quý Yến không tốt lắm, cô ta không để em vào trong mắt, bây giờ các em ngày càng tốt hon, lúc này mới sốt ruột đến đây ra oai với em, chị nói không sai chứ? Ngày đó cô ta đến ra oai với em đúng không?”
Đường Đường ‘dạ’ một tiếng, kể lại chuyện ở tiệc mừng thọ và những gì Cố Yên Nhiên đã nói hôm đó cho Kỷ Nguyệt nghe.
Kỷ Nguyệt nghe xong tức muốn chết, thầm mắng cô ta không biết xấu hổ, chưa thấy tiểu tam nào mà kiêu ngạo như vậy, “Em đừng để ý cô ta, cũng đừng để mấy lời đó ở trong lòng, quan trọng là Quý Yến không có tâm tư đó, em phải tin tưởng cậu ấy, đừng nhìn thấy Quý Yến đã hơn ba mươi tuổi, nhưng thật ra cậu ấy không có mối tình đâu hay bạn gái gì hết, cho nên em là mối tình đầu và cũng là vợ của Quý Yến đó biết chưa? Em có ưu thế rất lớn.”
Thì ra trong lòng anh không có ai, cũng không có quan hệ với Cố Yên Nhiên… Những lời này khiến trái tim Đường Đường muốn bay lên trời, trái tim rơi xuống vực giờ đây đã trỗi dậy, kèm theo những bong bóng ngọt ngào.
Hôm nay Kỷ Nguyệt đến là để giải quyết vấn đề của Quý Yến, bây giờ đã xong cho nên cô ấy phải về nhà thôi, vì thế cơm nước xong Kỷ Nguyệt cầm theo áo váy Đường Đường may cho tiêu sái rời đi, trước khi đi còn gọi điện cho Quý Yến, kể lại đầu đuôi câu chuyện cho anh nghe, kể cả tâm tư của Cố Yên Nhiên.
Vốn dĩ cô không muốn nói, nhưng bây giờ Cố Yên Nhiên đã bắt đầu công khai bắt nạt vợ của người ta, chuyện này không thể giấu được, kế tiếp nên làm sao cô tin Quý Yến sẽ xử lý tốt.
Quý Yến không nghĩ tới Cố Yên Nhiên có tâm tư như vậy với anh, từ trước đến giờ anh chỉ coi cô ta là em gái của mình, Cố Yên Nhiên cũng không thể hiện bất cứ cái gì với anh, sao bây giờ….
Quý Yến ngồi trong văn phòng hút thuốc, sương khói lượn lờ hồi tưởng lại khoảng thời gian này, đúng rồi, sau khi trở về từ tiệc mừng thọ của bà nội Trác, Đường Đường mới trở nên kì lạ, anh tưởng do anh đối xử không tốt với cô nên cô mới tức giận, vì vậy đã mua quà dỗ cô, tối hôm đó Cố Yên Nhiên đến, Đường Đường lại không vui vẻ nữa.
Cô nghĩ là anh và Cố Yên Nhiên có quan hệ tình cũ sao? Nếu vậy sao lại không trực tiếp hỏi anh mà để ở trong lòng? Có phải phụ nữ thích đem mọi chuyện đơn giản trở nên phức tạp hơn không?
Quý Yến cười khổ lắc đầu, cười vì Đường Đường ngốc, cũng cười bản thân mình, mấy chuyện này phải thông qua người khác mới biết được.
Yên lặng hút hết điếu này sang điếu khác, Quý Yến gọi cho Cố Trường An, loại chuyện này biện pháp tốt nhất là để cậu ấy thuyết phục em gái mình từ bỏ tâm tư đi, đây là cách tốt nhất, nếu không quan hệ hữu nghị của bọn họ sẽ tiêu tan, hy vọng Cố Trường An sẽ giải quyết tốt chuyện này.
Về sau anh và Cố Yên Nhiên sẽ không có khả năng giống như lúc trước nữa.
Cúp điện thoại, Quý Yến lập tức về nhà, Đường Đường chắc đang nấu ăn ở trong phong bếp, rõ ràng gầy yếu như vậy lại làm việc không ngừng, cũng không biết sức lực ở đâu ra nhiều như thế.
Quý Yến đi đến phía sau cô cũng chưa phát hiện, cho đến khi anh lên tiếng cô mới ngạc nhiên phát hiện, giống như một con thỏ nhỏ giật mình quay đầu lại, “Anh về rồi à?”
Quý Yến ừ một tiếng, lúc cô xoay người lại nấu ăn tiếp thì mở miệng: “Đường Đường, tôi và Cố Yên Nhiên không có bất cứ quan hệ gì, trước này tôi đều xem cô ấy là em gái mà thôi.”
Đường Đường sửng sốt, quay đầu nhìn anh, “Anh…. Biết rồi hả?”
“Ừ, là Kỷ Nguyệt nói với tôi, xin lỗi, tôi không biết cô ấy nói với em những lời như vậy.”
“… Không trách anh được, là em suy nghĩ vớ vẩn thôi.” Là cô nhát gan không dám hỏi rõ ràng.
Quý Yến nắm lấy bả vai Đường Đường nhìn cô chăm chú, “Sau này nếu có chuyện gì cứ hỏi tôi, tôi sẽ trả lời, đừng để ở trong lòng.”
Đường Đường gật đầu, là cô quá nhát gan, nếu như hỏi thì đã không có chuyện gì, sau này cô nhất định sẽ hỏi.
Nói xong cũng không còn chuyện gì nữa, Đường Đường tiếp tục nấu ăn, thấy Quý Yến vẫn đứng bên cạnh chưa đi, không khỏi đẩy anh ra ngoài: “Anh ra ngoài giúp Tiểu Trạc rửa tay đi, ở đây khói dầu không à, em nấu sắp xong rồi.”
Quý Yến mím môi, không nhúc nhích.
Đường Đường nghi ngờ nhìn anh, “Anh làm sao vậy?”
Quý Yến hắng giọng, trên mặt vẫn không có cảm xúc nhưng giọng nói lại mang chút dè dặt, “Vậy…. tối nay có ngâm chân không?”
“….” Đường Đường rất muốn cười, nhưng vì mặt mũi Quý Yến nên nhịn lại, nghiêm túc trả lời, “Có, buổi tối ngâm.”
Quý Yến vô cảm gật đầu, xoay người ra khỏi phòng bếp, chỉ là tấm lưng kia như đang rất vui sướng.
Buổi tối Đường Đường khôi phục phúc lợi ngâm chân cho Quý Yến, sau mấy ngày cuối cùng anh lại được bàn tay nỏ bé của cô mát xa, Quý Yến thầm thở dài thoải mái, trong lòng không biết nói gì, cả người rất nhẹ nhàng.
Mấy ngày không ngâm chân, anh cảm giác hơi kỳ lại, ban ngày huấn luyện cũng không có sức lực, buổi tối ngủ cũng không ngon, chỉ có trời mới biết ngâm chân gây nghiện biết bao.
Rốt cục cũng quay lại rồi.
Trách không được đàn ông đều nói không được chọc giận vợ, quả nhiên là vậy.
Bên này cả phòng ấm áp, bên kia đang diễn ra cuộc tranh cãi kịch liệt.
Hết chương 44.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT