Editor: _14thfebruary

Quý Yến do dự nhưng cuối cùng cũng không chống cự được sự cầu xin của Quý Tiểu Trạc, cuối cùng Quý Yến gật đầu, “Được rồi, không chê mẹ của con, mai sẽ mang mẹ đi cùng.”

“A a ——” Quý Tiểu Trạc hét lên, vội vàng ngồi dậy chạy xuống giường, một chân giẫm lên bụng anh, khiến anh đau muốn chết.

Quý Tiểu Trạc không có phát hiện cậu đã làm đau ba, nhảy xuống giường chạy ra khỏi phòng, một đường chạy đến phòng Đường Đường, vọt thẳng vào ngực cô. Đáng thương thân thể mảnh mai của Đường Đường sao có thể chịu được viên thịt béo này, thiếu chút nữa bị cậu nhóc tông cho té xuống giường.

“Mẹ ơi, con nói cho mẹ một tin tốt, ba đồng ý mai dẫn mẹ đi nữa, chúng ta không chê mẹ chậm chạp, ngày mai mẹ đi với con nha.”

“Hả? Ba của con nói vậy à?” Đường Đường hơi ngạc nhiên, không phải anh không muốn mang cô theo à, sao bây giờ lại đồng ý.

Quý Tiểu Trạc gật đầu thật mạnh, “Mẹ ơi, là thật đó, mai mẹ cứ đi từ từ, con sẽ chờ mẹ, mẹ đừng sợ nha.”

Xem như đã nói ra, Đường Đường cũng không từ chối nữa, dù sao cậu nhóc cũng muốn cô đi cùng, nếu cô không đồng ý có lẽ thằng bé sẽ buồn, quên đi, cứ đi thôi.

Hôm sau Quý Yến cũng không nói gì, dọn dẹp một chút rồi mang theo hai mẹ con xuất phát, hôm nay chỗ bọn anh đến là một biệt thự ở bờ biển, đây là biệt thự của Trác Kế, bọn họ thường xuyên đến đây chơi.

Lúc bọn họ đến mọi người đã tập trung đông đủ, khi cả đám nhìn thật Quý Yến dẫn theo Quý Tiểu Trạc tới rất vui mừng, thế nhưng khi thấy Đường Đường ở phía sau, trên mặt mọi người đều không hẹn mà biến sắc, không khí có chút xấu hổ.

Cho tới bây giờ Quý Yến không mang vợ đến, cũng chưa từng nói về Đường Đường trước mặt bọn họ, bọn họ cũng biết anh và Đường Đường có vấn đề, nhưng không biết đến cùng là chuyện gì, Quý Yến không nói, bọn họ cũng sẽ không hỏi.

Hôm nay là tình huống gì đây?

Vợ của Cố Trường An – Kỷ Nguyệt đánh tan không khí xấu hổ này, chạy đến ôm lấy Quý Tiểu Trạc trong lòng Quý Yến hôm mấy cái, “Bảo bối nhỏ, dì Nguyệt nhớ con muốn chết.”

Quý Tiểu Trạc cũng hôn lên mặt Kỷ Nguyệt một cái, âm thanh ngọt ngào nói: “Dì Nguyệt, con cũng nhớ dì.”

Kỷ Nguyệt ôm cậu nhóc đến bên cạnh Cố Trường An, cùng chồng chia sẻ sự dễ thương của thịt viên nhỏ này.

Lúc này, Trác Kế đẩy xe lăn đến, đầu tiên vỗ Quý Yến, sau đó cười chào hỏi với Đường Đường: “Em dâu mau ngồi đi, không cần khách sáo.”

Đường Đường nhẹ nhõm thở ra, cười cảm ơn anh ấy, ngồi xuống bên cạnh Quý Yến.

Ai cũng không biết trong lòng Đường Đường lo lắng đến mức nào, bởi vì những người bạn này của Quý Yến rất cao quý và tao nhã, đặc biệt là cái người ngồi xe lăn này, nhưng bọn họ hình như không thích cô lắm, phải nói là không thích nguyên chủ, chắc là bọn họ không nghĩ hôm nay cô đến đây.

Quý Yến cũng không giới thiệu chi tiết Đường Đường cho bọn họ, chỉ nói tên từng người, sau đó ngồi trò chuyện với Trác Kế, cái gì mà cổ phiếu, cổ quyền, Đường Đường nghe không hiểu, chỉ có thể im lặng mỉm cười.

May mắn không lâu sau Quý Tiểu Trạc đã chạy về, kéo tay Đường Đường nói: “Mẹ ơi, chúng ta qua bên đó ăn cái gì đi, bên đó có rất nhiều đồ ăn ngon.”

Đường Đường thở dài, không nói hai lời đi theo cậu nhóc qua bên kia.

Đợi hai mẹ con đi rồi, Trác Kế mới nhìn về Quý yến hỏi: “Lão tam, cuộc sống của cậu có gì thay đổi à?”

Quý Yến đưa mắt nhìn hai mẹ con rời đi, thật lâu sau mới thì thầm: “Có lẽ vậy.”

Trác Kế mỉm cười, nhìn theo dáng vẻ bé nhỏ của Tiểu Trạc, nói: “Tôi phát hiện Tiểu Trạc vui hơn rất nhiều, tôi nghĩ sự thay đổi này là chuyện tốt.”

Quý Yến nhớ đến thằng bé mấy ngày nay, bất giác mỉm cười.

Quý Tiểu Trạc lôi kéo Đường Đường đến khu đồ ăn, nơi đây có kem ly mà cậu nhóc thích ăn, Quý Tiểu Trạc vui chết đi được, tay trái cầm một cái, tay phải cầm một cái, nếu không phải chỉ có hai tay, đoán chừng cậu nhóc còn muốn cầm nữa.

Đường Đường nghe Quý Yến nói ăn nhiều kem sẽ không tốt, đặc biệt là trẻ em, lập tức nói với Quý Tiểu Trạc nói: “Bảo bảo, con quên lời ba dặn rồi à? Không thể ăn hai cái, chỉ được một cái thôi nha.”

Quý Tiểu Trạc thất vọng ‘ồ’ một tiếng, nhìn hai ly kem trên tay mình, cái nào cũng không muốn bỏ ra, thế là nâng ánh mắt tội nghiệp nhìn Đường Đường, “Mẹ ơi, con chỉ ăn lần này thôi, lần sau chỉ ăn một cái thôi có được không ạ?”

Đường Đường bị câu nhóc nhìn cho mềm lòng, thế nhưng ăn nhiều kem sẽ dễ dàng bị bệnh, đến lúc đó người chịu tột lại là thằng bé, Đường Đường nghĩ đến chuyện cậu bị bệnh, chỉ có thể tàn nhẫn nói: “Không được, chỉ có thể ăn một cái, nếu bị bệnh phải làm sao đây?”

“Ô ——, vâng ạ.” Quý Tiểu Trạc nghẹn ngào, lưu luyến chuẩn bị bỏ lại một cái.

Đúng lúc này, Cố Yên Nhiên đi tới, ngồi xổm trước mặt Quý Tiểu Trạc mỉm cười: “Tiểu Trạc muốn ăn hai cái sao? Vậy thì ăn hai cái cũng không sao, thời tiết bây giờ nóng như vậy, sẽ không bị bệnh được.”

Sau khi nói xong lại mỉm cười với Đường Đường: “Thực ra kem ly này là chuẩn bị cho Tiểu Trạc, số lượng khá ít, hai cái này chỉ bằng một cái ở ngoài, cho nên ăn hai cái cũng không sao, cô cũng không cần quá nghiêm khắc với Tiểu Trạc.”

“Chuyện này....” Đường Đường cảm thấy ăn nhiều hơn một cái cũng không có chuyện gì, nhưng lỡ như ăn nhiều rồi có chuyện gì hối hận cũng đã muộn, cô vẫn không nên cho cậu nhóc ăn nhiều.

Quý Tiểu Trạc thấy mẹ khó xử, chủ động nói: “Dì Yên Nhiên, con chỉ ăn một cái thôi, ba nói không thể ăn nhiều.”

Không nghĩ tới Quý Tiểu Trạc sẽ nói như vậy, Cố Yên Nhiên khựng lại, sờ đầu cậu nhóc nói, “Tiểu Trạc thật ngoan.”

Đường Đường thấy thằng bé hiểu chuyện như thế, lập tức mềm lòng, suy nghĩ một chút nói: “Như vậy đi Tiểu Trạc, mẹ và con ăn chung một cây có được không? Mẹ giúp con ăn một nửa, như vậy con có thể ăn hai vị khác nhau rồi.”

Ánh mắt Quý Tiểu Trạc sáng lên, lập tức gật đầu, “Tốt quá, chúng ta cùng ăn, mỗi người một nửa!”

Đường Đường mang cậu nhóc đến sô pha ngồi, đem cậu đặt vào lòng mình, dùng muỗng múc một miếng đút cho cậu, chờ cậu ăn hết, mới múc một miếng đưa vào miệng mình.

Hai mẹ con mỗi người một miếng ăn đến quên cả trời đất.

Cố Yến Nhiên mỉm cười, đứng lên đi pha hai ly cà phê, bưng đến chỗ Quý và Trác Kế, đưa cho Trác Kế rồi mới đưa ly còn lại cho Quý Yến, nói: “Anh Quý Yến, ly này không có đường, biết anh không thích ngọt nên em không bỏ.”

Quý Yến thuận tay nhận lấy, “Cảm ơn cô.”

“Giữa chúng ta không cần khách khí như vậy.” Cố Yên Nhiên cười, thuận tiện ngồi xuống bên cạnh Quý Yến, cùng bọn anh thảo luận về xu hướng cổ phiếu đang tăng.

Kỷ Nguyệt đem toàn bộ chuyện này vào trong mắt, dùng cùi chỏ lặng lẽ đụng Cố Trường An, ra hiệu anh nhìn Đường Đường, “Anh xem vợ của Quý Yến, hình như không giống như lúc trước lắm, trước kia thấy chúng ta đều lạnh nhạt, với Tiểu Trạc cũng thế, sao giờ lại đối xử tốt với thằng bé như vậy, không biết là có chuyện gì.”

Cố Trường An sờ mái tóc dài vợ mình, thản nhiên nói: “Có lẽ xảy ra chuyện gì đó, nhưng đây là chuyện riêng của lão tam, chúng ta đừng quản.”

Kỷ Nguyệt bĩu môi, nói khẽ: “Việc riêng của Quý Yến chúng ta không quản, nhưng chút tâm tư kia của em gái anh....”

Cố Trường An nghe vậy nhìn qua Cố Yên Nhiên, lập tức mặc cười gõ trán Kỷ Nguyệt, “Nói gì đâu không, Yên Nhiên coi Quý Yến như anh em thôi, nha đầu đó từ nhỏ đã theo sau mông bọn anh mà lớn lên.”

Nội tâm Kỷ Nguyệt ha ha, lặng lẽ liếc mắt, đối với những tâm tư với người đàn ông này, ai mà biết được.

Quên đi, dù sao cô đến đây để chơi.

Kỷ Nguyệt lập tức đứng lên, vỗ tay nói với mọi người: “Trưa nay chúng ta nghỉ ngơi cho thật tốt, buổi chiều còn ra bãi biển chơi! Quần áo bơi và bikini đều có.”

Mọi người đều bật cười.

Giữa trưa mọi người ăn đơn giản rồi về phòng nghỉ ngơi, một nhà ba người Quý Yến ở chung một phòng, chuyện này khiến Đường Đường và Quý Yến hơi khó xử, thế nhưng cũng không thể làm gì, chỉ đành thu dọn đồ đạc vào phòng, không để lộ ra điểm kì lạ.

Ngược lại Quý Tiểu Trạc rất vui vẻ, lập tức leo lên giường, còn vỗ vỗ giường nói với Quý yến và Đường Đường, “ Ba mẹ mau đến đây, cái giường này rất thoải mái, ở đây có thể nhìn thấy biển nữa nha!”

Đường Đường đỏ mặt, không dám động đậy, cô không biết nên làm gì bây giờ. Cuối cùng vẫn là Quý Yến chủ động lên giường với Tiểu Trạc, nói với Đường Đường: “Nghỉ ngơi chút đi, nếu không buổi chiều sẽ mệt.”

Đường Đường đỏ mặt không trả lời, bước chân cứng đờ leo lên giường, nằm xuống bên trái Quý Tiểu Trạc, tay đặt lên bụng, không dám động đậy.

Quý Tiểu Trạc quay qua phải nhìn thấy qua, sang bên trái thì thấy mẹ, tâm trạng vui vẻ, một tay giữ chặt ba, một tay giữu chặt tay mẹ, tràn ngập mong chờ nói: “Nếu sau này chúng ta đều ngủ như thế thì tốt quá!”. Truyện Trinh Thám

Đường Đường đỏ mặt không trả lời, Quý Yến thì nhắm mắt lại.

Quý Tiểu Trạc thấy ba và mẹ đều buồn ngủ, sợ quầy rầy hai người, cũng không nói nữa, vừa vặn cơn buồn ngủ ập đến, cậu nhóc nhắm mắt lại rồi thiếp đi.

Đường Đường nhìn hai cha con đã nhắm mắt, cuối cùng không còn khẩn trương nữa, cũng chầm chậm ngủ.

Cho đến khi nghe thấy tiếng hô hấp của hai mẹ con, Quý Yến mở mắt ra nhìn Đường Đường và Tiểu Trạc, trong lòng nhất thời khó tả.

**

Buổi chiều, Kỹ Nguyệt chuẩn bị cho mọi người quần áo tắm biển, Đường Đường cũng có. Chỉ là có đánh chết cô cũng không dám mặc cái này, mặc dù hiện tại cô đã tiếp nhận cách ăn mặc ở đây, nhưng vẫn không cách nào tiếp nhận mình mặc ít vải như thế, chuyện này đã chạm vào ranh giới của cô.

Đường Đường lề mề không dám mặc, đợi Quý Yến và Quý Tiểu Trạc thay xong, Đường Đường vẫn ở đây xoắn xuýt.

Quý Tiểu Trạc đợi thật lâu cũng không thấy mẹ ra, sốt ruột chạy đến cửa nhà vệ sinh gõ cửa, “Mẹ ơi, mẹ thay đồ xong chưa? Con và ba đều đã xong rồi á!”

Đường Đường đành phảu mặc quần áo của mình mở cửa phòng vệ sinh.

“Ủa? Sao mẹ không thay quần áo?”

Đường Đường ấp úng nói: “Ừm... Mẹ không muốn mặc cái này, mẹ mặc trông rất khó coi.”

Quý Tiểu Trạc thấy quần áo trong tay Đường Đường, ngẩng đầu nói với cô: “Mẹ ơi, có phải mẹ sợ béo nên mới không mặc đúng không? Không sao, mẹ nhìn con mập như vậy mà cũng không sợ.” Cậu nhóc nói xong còn nắm lấy bụng mỡ của mình cho Đường Đường xem.

Ngoài miệng cậu nhóc không thừa nhận, nhưng mà vẫn biết mình mập.

Đường Đường dở khóc dở cười, cô đâu có sợ béo, cô còn ước mập lên mấy kí, dù sao cũng tốt hơn là bộ xương khô.

Đường Đường không biết giải thích với cậu nhóc như thế nào.

Quý Yến thấy thế đi đến xách cậu nhóc lên: “Được rồi, mẹ con không muốn thì thôi, chúng ta đi xuống nào.”

Quý Tiểu Trạc bị Quý Yến xách xuống, đành phải nói với Đường Đường: “Đi thôi mẹ, mẹ cứ mặc cái này đi, chúng ta xuống chơi với biển.”

Đường Đường nhẹ nhàng thở ra, tranh thủ bỏ áo tắm xuống, chống gậy đi theo hai cha con xuống lầu.

Hết chương 16.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play