Sáng sớm ngày hôm sau, Kiều Phương Hạ dậy từ sớm, thu xếp xong thì xuống tầng.

Bữa sáng của Đường Nguyệt Anh vẫn chưa được nấu xong, lúc này bà ta nhàn nhạt liếc nhìn vành mắt màu đen của Kiều Phương Hạ một cái, khẽ hỏi cô: “Nghĩ xong chưa?”

Kiều Phương Hạ suy nghĩ một chút rồi nhẹ giọng trả lời: “Đầu tiên đi làm xét nghiệm máu trước đã”

Đường Nguyệt Anh chỉ thở dài một hơi, cũng không nói gì thêm.

Kiều Phương Hạ ra khỏi khu biệt thự, gọi xe taxi.

Trên đường, lúc đi qua một công viên nhỏ, xe taxi dừng lại chờ đèn đỏ, Kiều Phương Hạ nghe thấy âm thanh huyên náo của trẻ con nô đùa vang lên ở công viên bên cạnh, quay đầu lại, kinh ngạc mà nhìn chằm chằm một lúc.

Bất tri bất giác đã đến trước của bệnh viện rồi.

Bác sĩ viết cho cô một tờ giấy xét nghiệm máu nói: “Một giờ chiều nay, sau khi tới làm phẫu thuật thì nhớ đưa kết quả thử máu cho bác sĩ.”

“Ừm” Kiều Phương Hạ chần chờ vài giây rồi gật đầu.

“Nếu như không nỡ bỏ, thì phí phẫu thuật trong ngày hôm nay có thể hoàn lại” Cô đứng dậy rời đi, lúc đi tới cửa, bác sĩ ngẩng đầu lên nhìn cô một cái nói vậy.

Kiều Phương Hạ dừng bước, cười với bác sĩ một cái mà đáp: “Cảm ơn đã nhắc nhở”

Lúc vừa mới lấy máu ở dưới lầu xong thì điện thoại di động trong túi xách vang lên, một tay Kiều Phương Hạ dùng bông gòn đè lên lỗ kim, một tay nhấc túi xách lên, luống cuống tay chân mà mở điện thoại rồi đưa tới bên tai.

“Alo? Ai vậy?”

“Phương Hạ, em đây mà” Trong điện thoại, Triệu Mai Hoàng trả lời cô: “Sao bên chị lại ồn như vậy? Chị đang ở chỗ nào thế?”

Kiều Phương Hạ dừng lại một chút, trả lời qua loa: “Bệnh viện”

“Sao lại ở bệnh viện? Trong người không khỏe hả?” Triêu Mai Hoàng kinh ngạc hỏi lại: “Có cần em tới đón chị không?”

“Không sao đâu, chỉ là vài bệnh vặt thôi” Kiều Phương Hạ đi tới một góc không có người, thấp giọng trả lời: “Sao tự nhiên lại gọi điện cho chị?”

“Hôm nay không phải là sinh nhật anh hai sao? Tối hôm qua A Đô mới nói cho em biết sẽ cùng nhau đi ăn, em còn chưa chuẩn bị quà sinh nhật cho anh hai đầu, chị thấy em nên tặng cái gì?”

Kiều Phương hạ im lặng một chút, đáp: “Nếu nói thích hợp thì… Romanee Conti đi, anh ấy rất thích sưu tầm loại rượu này.”

“Hình như ở hội đấu giá năm ngoái ba em giành được hai bình, thật đúng lúc” Triệu Mai Hoàng dừng lại, lại hỏi cô: “Vậy lúc nào thì chị về?”

Kiều Phương Hạ suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Chắc là tối muộn một chút sẽ về.”

Chúc Cả Nhà Đọc Truyện Vui Vẻ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play