CHƯƠNG 71: ĐI VÀO TRIỆU GIA TRUÂN

Đoàn xe Ngô Hạo Thiên chậm rãi dọc theo quốc lộ chạy, còn Âu Dương Húc đang lặng lẽ mở giao diện hệ thống của mình lên.

Nhìn giao diện hệ thống hiển thị 10800 tích phân, Âu Dương Húc cực kỳ hưng phấn. Đây là lần đầu tiên tích phân của cậu đạt tới mười ngàn đó!

Mở giao diện Thương Thành, Âu Dương Húc không chút do dự mua kho hàng ổn nhiệt (kho hàng chạy nhiệt độ) 300 mét vuông mà cậu đã khao khát từ lâu.

"Đinh, chúc mừng ký chủ mua sắm thành công. Hiện tích phân còn lại là 6800 tích phân."

Về lại giao diện chính, Âu Dương Húc nhìn phía sau phòng ở xuất hiên tòa kho hàng 300 mét vuông được đánh số ④ thì cực kỳ vui vẻ.

Có kho hàng số ④ này thì sau này cho dù có bao nhiêu vật tư đi nữa thì cậu đều nhét vào được, không cần lo lắng gì nữa.

Ngô Hạo Thiên nhìn người bên cạnh hớn ha hớn hở thì biết chắc là người yêu bé nhỏ lại mua được thứ gì tốt rồi.

"001, có thứ gì khiến cho tốc độ hấp thu nguồn năng lượng W nhanh hơn một chút không?"

Ba tháng sau mạt thế, nguồn năng lượng W sẽ loãng đến hai phần ba. Vì vậy ba tháng đầu mạt thế sẽ là thời gian hoàng kim để hấp thu nguồn năng lượng W. Âu Dương Húc muốn tìm kiếm một thứ ngoài ngọc thạch có thể giúp cho mọi người hấp thu nguồn năng lượng càng tốt hơn.

"Ký chủ có thể đi Thương Thành mua pháp đồ Tụ Linh Trận và Hối Linh Phù. Hai đồ vật này đều có thể hỗ trợ hấp thu nguồn năng lượng W."

"Ok, hiểu rồi." Âu Dương Húc lập tức mở Thương Thành, tìm pháp đồ Tụ Linh Trận.

Sau khi giao diện được mở ra, Âu Dương Húc chớp chớp mắt. Trên giao diện có tổng cộng mười loại pháp đồ Tụ Linh Trận từ nhỏ tới lớn. Nhìn dòng chữ giải thích phía bên trái xong, Âu Dương Húc quyết đoán mua loại sơ cấp.

Sau đó cậu lại tìm thêm bút vẽ trận pháp và mực vẽ, Âu Dương Húc lại mua 1 cây bút vẽ trận pháp sơ cấp và một lọ mực nước vẽ trận pháp sơ cấp. Ba đồ vật tổng cộng tiêu hết 2600 tích phân, còn dư lại 4200 tích phân.

Đồ vật bố trí Tụ Linh Trận yêu cầu, Âu Dương Húc đều mua đầy đủ, kế tiếp chính là Hối Linh Phù.

Cậu mua một tờ giấy bùa để vẽ Hối Linh Phù lại mua thêm bút vẽ và mực nước sơ cấp. Sau khi mua xong xuôi, Âu Dương Húc nhìn còn dư lại 2000 tích phân, khóe miệng cong lên.

"001, có loại trận pháp gì hoặc loại bùa gì có thể khống chế người khác khiến cho người đó vĩnh viễn sẽ không phản bội không?"

Nói thật ra, đối với ba người Trương Lộ, Lưu Phỉ Phỉ và Thiết Minh này, trong lòng Âu Dương Húc vẫn còn vài phần kiêng kỵ. Dù sao đi nữa thì trong nguyên tác ba người này đều là thuộc hạ dưới trướng của nam chính Sở Hàn, có thể chân chính quy thuận Ngô Hạo Thiên hay không thì khó mà có thể nói được!

"Ký chủ có thể lựa chọn Trung Tâm Phù. Loại bùa này sẽ khiến cho người bị chú vào người tuyệt đối trung thành với người vẽ bùa, cả đời không bao giờ phản bội."

Âu Dương Húc nghe vậy, vừa lòng gật đầu. Sau đó lại tiêu thêm 500 tích phân ở Thương Thành mua một tờ Trung Tâm Phù.

Nhìn còn dư lại 1500 tích phân đáng thương, Âu Dương Húc lại thở dài. Tại sao dù ít hay nhiều tích phân đều không đủ dùng chứ? Quả là do mình quá nghèo, nếu có nhiều tích phân hơn một chút thì tốt quá rồi!

Ngô Hạo Thiên thấy người yêu bé nhỏ cầm một tờ giấy dựa đầu vào vai mình với vẻ mặt nghiêm túc, anh nhẹ nhàng ôm lấy cậu.

"Có thứ gì tốt à?" Ngô Hạo Thiên nhìn người trong lòng.

"Đây là thứ cực kỳ, cực kỳ tốt!" Âu Dương Húc đem pháp đồ Tụ Linh Trận đưa cho anh xem.

"Này, cái tờ hoa văn ngoằn nghoèo này là gì đó?" Nhìn thấy những đường loằn ngoằn lung tung trên giấy làm cho Ngô Hạo Thiên váng cả mắt.

"Đây là một trận đồ, có trận đồ này rồi cộng thêm ngọc thạch trong tay chúng ta nữa thì tốc độ hấp thu nguồn năng lượng của chúng ta sẽ cao hơn người bình thường gấp năm lần!"

"Năm lần?" Ngô Hạo Thiên khiếp sợ. Hiện giờ trong tay bọn họ có ngọc thạch thôi mà tốc độ hấp thu nguồn năng lượng W đã cao hơn người khác gấp 2,5 đến 3 lần rồi. Năm lần? Vậy không phải muốn lật mình thành thần à?

Không chỉ riêng Ngô Hạo Thiên mà ngay cả Tần Phương, Trần Đông và Chu Hiểu Huy trong xe cũng kinh ngạc, nghĩ thầm, chị dâu quá trâu bò!

Âu Dương Húc nhìn vè mặt ngạc nhiên của anh thì cảm thấy vui vẻ, cậu lấy bản đồ phụ cận cẩn thận xem.

"Hạo Thiên, nơi này là đến Triệu Gia Truân." Âu Dương Húc nhẹ giọng, chỉ vào một thôn nhỏ ở ven đường trên bản đồ.

"Làm sao? Lại muốn đi lấy vật tư?" Ngô Hạo Thiên lập tức đoán được ý cậu.

"Không chỉ riêng muốn lấy vật tư mà còn muốn ở lại nơi này một đoạn thời gian!" Âu Dương Húc nghiêm túc nói.

"Ở lại một đoạn thời gian?" Ngô Hạo Thiên nhướng mày.

"Hạo Thiên, thời tiết ba tháng sau mạt thế sẽ chuyển lạnh, không khí bên trong nguồn năng lượng cũng sẽ bị lạnh khiến nguồn năng lượng bị loãng đi nên sẽ càng ngày càng ít. Vì vậy ba tháng trước mạt thế sẽ là thời gian tốt nhất để hấp thu nguồn năng lượng. Hiện trong tay chúng ta đã có ngọc thạch, Tụ Linh Trận và cả Hối Linh Phù. Bây giờ cần tìm một nơi tương đối an toàn để thăng cấp là thích hợp nhất."

Nghe người yêu giải thích xong, Ngô Hạo Thiên tỏ vẻ hiểu. "Anh hiểu rồi!"

Người yêu biết nhiều việc hơn cho nên em ấy biết khi nào thích hợp làm gì nhất. Đối với điểm này, Ngô Hạo Thiên không nghi ngờ chút nào.

Hai ngày sau, đoàn xe tới Triệu Gia Truân.

Đi vào đầu thôn, năm chiếc xe đều ngừng lại. Tất cả mọi người đều nhanh chóng nhảy xuống xe.

Đội trưởng ba tiểu đội cầm đầu, theo thứ tự xếp thành ba hàng, Ngô Hạo Thiên đứng ở phía trước đội ngũ.

"Tiểu Húc, nói tình hình cụ thể trước!" Ngô Hạo Thiên nhìn Âu Dương Húc.

"Ừ." Âu Dương Húc đi tới trước mặt mọi người.

"Thôn này điển hình là thôn tang thi. Trong thôn không còn người sống sót, chỉ có tang thi. Trong thôn tổng cộng có 43 hộ gia đình, có 81 tang thi nhưng mọi người cần chú ý chính là này đó tang thi đều là người già và trẻ em, vì thế nên mọi người cần phải đề cao cảnh giác, bớt cái tính thương hại lại." Âu Dương Húc nói tới đây thì thở dài, thân thể người già và trẻ em là yếu nhất nên khi bị virus W cảm nhiễm thì tỉ lệ trở thành tang thi cũng là cao nhất. Loại thôn toàn tang thi này ở trong mạt thế cũng không hiếm lạ gì.

Nhưng nghĩ lại nếu phải cầm súng bắn những người già và trẻ em đó, trong lòng Âu Dương Húc ít nhiều vẫn có chút không đành lòng.

Aiz, đây là mạt thế, là mạt thế khiến người khác không thể không làm!

Bọn lính nghe Âu Dương Húc nói xong thì trong lòng cũng có chút hụt hẫng.

Bọn họ là người tham gia quân ngũ, bảo vệ quốc gia là nhiệm vụ của mình. Nhưng hiện giờ người bọn họ muốn giết là tang thi người già và tang thi trẻ em.

"Tiểu đội một từ phía Đông thôn đi vào từng nhà thanh trừng tang thi. Tiểu đội hai đi từ phía Tây vào từng nhà thanh trừng tang thi. Tiểu đội ba trực tiếp đi từ tuyến đường chính vào Triệu Gia Truân." Ngô Hạo Thiên ra lệnh.

"Rõ!" Ba tiểu đội đã được phân công bắt đầu hành động.

Vì không còn người sống sót nên Ngô Hạo Thiên cũng không điều người trông coi xe nên cho tất cả ba tiểu đội đều đi vào thôn.

Triệu Gia Truân là một thôn làng khá giàu có, phòng ốc trong thôn đều được sửa sang không tệ. Nhà ngói tường gạch cửa sắt lớn đâu đâu cũng có thể thấy được.

Dưới sự dẫn dắt của Ngô Hạo Thiên và Âu Dương Húc, bảy người nhanh chóng đi tới hộ đầu tiên ở cửa thôn.

"Nhà này có ba tang thi, phòng phía Đông hai con, phòng phía Tây một con." Âu Dương Húc nói tình hình cho mọi người.

"Chu Hiểu Huy, Thiết Minh, Trần Đông, ba người đi phòng phía Tây, những người khác đi phía Đông." Ngô Hạo Thiên sắp xếp.

"Rõ!" Bảy người chia làm hai đội đi về phía hai cửa khác nhau.

"Đoàng..." Sau khi Ngô Hạo Thiên và Âu Dương Húc giải quyết hai tang thi phía bên này xong thì phòng phía Tây cũng truyền ra tiếng súng.

Trần Đông ngẩn người nhìn một bé gái cỡ bảy tuổi ngã trước mặt mình thấy mà sợ, nghĩ lại thật sự sợ hãi. Chỉ 2 cm, chỉ kém 2 cm nữa thôi là bé gái đó đã bắt được mình và nếu bị cào trúng thì cậu chắc chắn sẽ bị biến thành tang thi.

"Tại sao không nổ súng?" Thiết Minh âm trầm nhìn chằm chằm Trần Đông. Rõ ràng tang thi đó nhào về phía Trần Đông, Trần Đông cũng là người đầu tiên nhìn thấy nhưng cậu ta lại do dự không nổ súng.

"Tôi, tôi..." Trần Đông nghe thấy sự chất vấn của đồng đội thì sắc mặt hiện ra vài phần áy náy.

"Hừ..." Thiết Minh hừ lạnh liếc nhìn đối phương rồi xoay người đi khỏi. Tuy rằng Thiết Minh không nói gì cả nhưng ánh mắt xem thường của hắn khiến cho Trần Đông cảm thấy không chỗ dung thân. Rõ ràng cậu gia nhập đội ngũ sớm hơn Thiết Minh, rõ ràng tự cậu có khả năng giết chết tang thi đó vậy mà cậu lại không xuống tay. Nếu không phải Thiết Minh kịp thời nổ súng thì hậu quả đáng sợ sau đó, Trần Đông nghĩ cũng không dám nghĩ.

"Đi thôi!" Chu Hiểu Huy vỗ vỗ vai Trần Đông rồi cũng xoay người đi.

Trần Đông ủ rũ cụp đuôi đi theo sau Chu Hiểu Huy ra khỏi căn phòng này.

Thanh trừng từng nhà một cho tới căn nhà cuối cùng. Có thể nói bảy người Ngô Hạo Thiên là một đường giết tang thi từ đầu thôn tới cuối thôn.

"Đinh, chúc mừng ký chủ thành công giết được 81 tang thi, đạt được 4050 tích phân."

Âu Dương Húc nghe thấy âm thanh nhắc nhở này thì thấy vui sướng, xem ra tất cả tang thi đều đã được giải quyết!

"Đinh, có một đồng bạn đang bị thương, cảm nhiễm virus tang thi, ký chủ nhanh nhanh đến cứu viện!"

Nghe thấy lời này, sắc mặt Âu Dương Húc lập tức lạnh xuống.

"Làm sao vậy Tiểu Húc?" Ngô Hạo Thiên lo lắng nhìn vẻ mặt tối tăm của người yêu.

"Có người bị thương!" Âu Dương Húc lạnh giọng.

"Bị thương? Là ai?" Ngô Hạo Thiên cũng sửng sốt khi nghe thấy có người bị thương.

Hầu hết tang thi đều là người già và trẻ em, lực công kích cũng không cao. Theo lý thuyết, lấy thương pháp và thân thủ của chiến sỹ bộ đội đặc chủng đáng lẽ không bị thương mới đúng chứ? Chẳng lẽ là Trương Lộ và Lưu Phỉ Phỉ?

"Vương Quân, cái tên khốn nạn này!" Âu Dương Húc dùng Tâm Nhãn nhìn xong thì mắng to thành tiếng, lập tức chạy về phía Đông của thôn.

"Chu Hiểu Huy, Lý Minh, hai người coi sóc các thành viên khác trong tiểu đội ba." Ngô Hạo Thiên dặn dò xong thì cũng chạy theo Âu Dương Húc.

Thiết Minh nhìn hai người chạy đi xa không khỏi rũ đầu. Không thể tin được đội ngũ cường đại như vậy mà cũng sẽ có người bị cảm nhiễm virus, quả nhiên, mạt thế tàn khốc như thế đó!

END CHƯƠNG 71.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play