Nhìn thấy cảnh này, Trình Uyên vừa bực mình vừa buồn cười.

Anh biết Bạch An Tương nhất định không phải loại cô gái thích vật chất như vậy, cho nên việc khoe khoang không biết xấu hổ của ông chú hói đầu này không hề có tác dụng.

Nhưng có một điều khiến anh thật bất ngờ, cái đầu hói này hóa ra lại là người Tân Dương.

Ngay lập tức, Trình Uyên nghĩ ra một trò đùa.

Anh cũng lấy điện thoại di động ra, giả vờ nói lớn: “Này, lát nữa đón tiếp tổng bí thư Liên hiệp quốc .”

“Phụt!” Một đứa em trai đang uống Fanta bên cạnh phun như mưa.

Bởi vì giọng nói của Trình Uyên rất lớn, nên đã thu hút rất nhiều sự chú ý, bao gồm cả Bạch An Tương và lão đầu hói.

Ông chú hói trợn mắt líu lưỡi, trong lòng thầm tức giận chửi rũa, con mẹ nó thằng này đang khoác lác, còn khoác lác hơn cả mình nữa, đúng là giả tạo?

Tuy nhiên, Bạch An Tương, người đã nhìn thấu mọi chuyện, không thể không che miệng cười trước màn biểu diễn tinh quái của Trình Uyên.

Cảnh tượng này thậm chí còn khiến khóe miệng của ông chú hói đầu co giật.

“Vâng, vâng, vâng … là tôi là tôi, và tôi nghĩ đề xuất mà bạn đề cập với tôi về việc mạ vàng mặt trăng là rất tốt …”

Khoác lác ngày càng lớn, ông chú hói ngay lập tức tan thành mây khói.

“Ôi, bây giờ thanh niên kia da mặt dày thật.không có cái gì cả mà khoác lác nổ banh xác. em gái tin hay không, như loại người này, ở nhà chả có một cái con … gì ngoài nghèo kiết xác?”

Hói.

Bạch An Tương không biết trả lời thế nào.

Tuy rằng cô cũng biết Trình Uyên là khoác lác, nhưng hắn lại nói anh là đồ nghèo kiết xác … Vậy hắn là cái gì?

Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng không nói được nên Bạch An Tương gượng cười nhìn ông chú hói đầu này.

“Đúng, đúng, ta đồng ý, đúng vậy, ngươi là tổng thư ký của Liên hiệp quốc, không cần hỏi ta, ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi…”

Trình Uyên chưa học kỹ năng này một cách có hệ thống, nhưng ở nhà Mục Tư Nhã đã được luyện qua, đã giúp anh thu hoạch được một cái chân Lý, đó là càng khoác lác, khoác lác một cách không có điểm dừng .

không chừng lại có Một số người tin vào điều đó.

Đương nhiên, anh hiện tại khoác lác không có điểm dừng, chỉ cần không phải đứa trẻ ba tuổi, căn bản chẳng có ai sẽ tin .

Cô mập dường như bị gió mạnh làm cho tóc tai rối loạn, giấc mộng cũng bị phá rối, từ trong giấc ngủ say tỉnh dậy sờ miệng, liền cho Trình Uyên một đấm khi cô đứng dậy. “Này, đừng giả bộ khoác loác, ngươi còn tính làm đạo đức giả này để cua gái sao? “

Chẳng qua, lúc Trình Uyên đang nói điện thoại, ánh mắt của anh ấy đều nhìn chằm chằm Bạch An Tương, cô gái mập có thể biết được trong ánh mắt.

Vết Thương trên người còn chưa khỏi hẳn, cô gái mập này một đấm đã đánh vào cánh tay của anh,khiến anh đau đến nhe răng trợn mắt, suýt chút nữa điện thoại cũng rơi xuống đất.

“Fucking men, ngươi làm cái gì vậy? Đạo đức của ta làm sao?” Trình Uyên khó chịu.



“cái này ngươi còn cần người khác nói cho ngươi biết sao?”

Không đợi cô béo nói,lão hói tranh nói “dáng dấp,gương mặt, áo quần đều là hàng nhái hàng giả,chính ngươi xem lại bản thân đi . đã vậy còn nói đạo đức của mình làm sao?”

Bạch An Tương gật đầu đồng ý.

Trình Uyên sửng sốt.

“Đúng vậy, cũng không nhìn lại bản thân mình một chút như thế nào.” cô mập đáp lại.

Trình Uyên hoàn toàn sửng sốt.

CMN dáng dấp, khuôn mặt không phúc hậu thì là gì nữa,và ngươi có xem lại mình cao 1m5 với người ta cao 1m78 chưa, đã thế còn nặng hơn cả con heo, vậy cũng đòi bảo người khác xem lại bản thân.

Nhưng mà, cô béo vẫn chưa dừng lại ở đó.

“đã vậy còn muốn đuổi theo một cô gái nhỏ xinh đẹp nữa chứ. ngươi cho rằng người ta sẽ để mắt đến ngươi sao? Đừng nói đến mỹ nữ, ngươi Nhìn đi,cha của người mỹ nữ đó còn không vừa lòng đến ngươi nữa, ngươi đòi trèo cao sao.”

“E hèm …” ông Hói một trận xấu h loáng lên.

“vị cô nương này, cô hiểu lầm rồi, chúng tôi không phải là quan hệ cha con.”

Nhìn thấy Trình Uyên bị lép vế, Bạch An Tương trong lòng cũng cảm thấy buồn cười, cho nên cũng không có nói giúp cho cái gì cho Trình Uyên cả, mà là muốn xem Trình Uyên rốt cuộc giải quyết như thế nào.

Trình Uyên thở dài nhìn cô mập nói: “Thế này, đánh cược đi.”

“Đánh cược? Đánh cược cái gì?” Cô gái mập kinh ngạc.

“Nếu tôi có thể hôn cô nương xinh đẹp đó, thì cô cùng cô ấy đổi chỗ, thấy thế nào?” Trình Uyên đề nghị.

Cô béo sửng sốt, “ngươi hôn … cô ấy?”

Không thể không nói, dáng vẻ của Bạch An Tương ở trong tàu lúc này, có thể coi tuyệt sắc giai nhân ở đây.

“Được được, đừng nói là có thể hôn cô ấy, cho dù ngươi có thể thuyết phục được cô ấy đổi chỗ với ta, thì ta sẽ phục ngươi.”

Nghe vậy, Trình Uyên không khỏi vỗ tay phát ra tiếng.

Đứng dậy đi tới trước mặt Bạch An Tương, cười thần bí nhìn Bạch An Tương.

Bạch An Tương đột nhiên căng thẳng.

Nói cách khác, hành vi thân mật nhất với Trình Uyên trong trí nhớ của cô là khi cô ở trong nhà thờ tổ chức hôn lễ và khoác tay anh.

Cô cảm thấy khó chịu, liệu anh ấy có hôn cô ấy không?

cô phải làm gì? cô có nên từ chối không?

Nhưng nếu bây giờ từ chối Trình Uyên, anh sẽ không mất mặt lắm sao?

Nếu cô không từ chối, chẳng phải cô thật mất mặt sao?



Ông chú hói nhìn Trình Uyên cảnh giác, tức giận nói: “ngươi muốn làm gì? Tránh xa em gái này ra một chút!”

Trình Uyên chậm rãi một chân quz xuống một chân chống, vươn ngón tay khẽ chạm vào cằm Bạch An Tương, âu yếm nói với Bạch An Tương, “Mỹ nhân,anh hôn em được không?”

Bạch An Tương khẽ mở miệng, mặt lập tức đỏ bừng.

Không đợi cô có phản ứng gì, Trình Uyên trực tiếp hôn lên, dùng miệng hôn nhẹ lên đôi môi đỏ mọng của cô.

“Làm người yêu anh nhé?”

Ông chú hói chết lặng.

Cô béo cũng chết lặng.

Ngay cả những anh bạn nhỏ vừa uống Fanta vừa rồi cũng phải ngửa cổ ngạc nhiên.

Nhưng điều khiến họ sửng sốt hơn cả là Bạch An Tương chỉ lặng lẽ gật đầu.

” Cmn, cái này cũng được sao?”

Trong phút chốc, cả ông chú hói và cô gái béo đều bắt đầu nghi ngờ về tính mạng của mình.

Trình Uyên nắm lấy tay Bạch An Tương, bảo cô đứng dậy đi cùng mình, Bạch An Tương cũng rất hợp tác đứng lên.

Đi tới gần cô mập, Trình Uyên cười nói: “Cám ơn ngươi đổi vị trí với mỹ nữ này,như chúng ta đã nói trước.”

Cô gái mập gãi đầu đứng dậy với vẻ khó hiểu.

Cái nhìn về cuộc sống của anh chàng uống nước Fanta bắt đầu bị đảo lộn, và anh ta dường như biết tại sao mình luôn độc thân.

Quay mặt về phía người đẹp ngồi cùng ghế và nói “Mỹ nhân, anh hôn em được không?”

“Hôn con mẹ mày, cút!”

“…”

Đổi chỗ ngồi xong, Trình Uyên vẻ mặt tự mãn, sau đó đứng dậy đi toilet.

Tranh thủ lúc này, ông chú hói vẫn là không can tâm, vùng vẫy vượt qua “hàng phòng thủ” chặt chẽ của cô gái béo và bước đến chỗ Bạch An Tương.

“Tôi nói với em gái này, vừa rồi người đó uy hiếp em sao?” Ngồi vào ghế Trình Uyên nói tiếp, “Đừng sợ, nếu hắn uy hiếp em, hoặc là em có chuyện gì khó nói, cứ nói cho tôi biết, Hoàng Đại Cường này sẽ giúp em làm chủ. “

Bạch An Tương lắc đầu.

Ông chú hói đầu không tin, vỗ ngực tiếp tục khoe khoang: “Em gái đừng lo, chỉ cần em nói với tôi, tôi nhất định sẽ giúp em, Tân Dương này, em đã nghe nói qua chưa? Tôi là Hoàng Đại Cường ở Tân Dương, chính là người làm mây làm gió ở Tân Dương, ngay cả chủ tịch Tập Đoàn Cẩm Đông khi gặp tôi cũng sẽ gọi tôi bằng một tiếng huynh đệ. “

Mà cùng lúc đó.

Trình Uyên vừa đi toilet, vừa bước vào toilet, cửa còn chưa kịp khóa, đột nhiên có người xông vào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play