“Sao lại có nhiều người như vậy?"

Tần Minh nhìn đường lui của anh bị một chiếc xe van màu đen chặn lại, một đám người mặc đồ đen bịt mặt đột nhiên xuất hiện một cách hoàn toàn không ngờ tới.

Dương Hiểu Huyền cũng đã phát hiện ra phiền toái của anh, vội vàng chạy tới đây.

Xẹt, chiếc xe van thứ tư cùng những người lên xuống phóng thẳng một sợi dây điện cực, dán lên người Tần Minh.

“A a a a!”

Cả người Tần Minh bị điện giật đến run rẩy rồi ngã thẳng xuống đất, bị họ bắt đi.

Tuy rằng gần đây Tần Minh có đạt được một số thành tựu nho nhỏ về võ thuật nhưng khi đối mặt với công nghệ cao, anh vẫn không có cách nào mà bị điện giật đến không thể động đậy.

Dương Hiểu Huyền nhìn thấy thì rất nóng ruột. Gã mới trở thành vệ sĩ của Tần Minh đó, nhưng mà bên kia có rất nhiều người, khoảng cách từ chỗ gã đến bên kia lại xa, muốn chạy tới cũng phải mất hơn mười giây.

Nhưng hơn mười giây này cũng đủ để đi về nhà rồi. Một tên côn đồ mặc áo đen so sánh Triệu Chính Ngôn và Tần Minh, rồi nói bằng tiếng Anh: "Cái gì? Hai người giống nhau?"

Một trong những tên côn đồ đáp lại: “Đưa hết đi, go go go"

Cốp, mấy chiếc xe van màu đen lập tức đóng cửa lại, sau đó tản đi khắp nơi. Sau khi Dương Hiểu Huyền giải quyết xong những người này, anh ta lập tức khởi động xe của mình đuổi theo.

Nhưng đi đến ngã tư lại phát hiện, bốn chiếc xe van màu đen y xì nhau đã hội tụ lại, hơn nữa biển số xe của chúng được làm giả giống hệt nhau.

Tiếp đó bốn chiếc xe van lần lượt đi về bốn hướng. Dương Hiểu Huyền cảm thấy thôi xong rồi, thế này thì đuổi kiểu gì?

Gã lập tức đuổi theo một trong những chiếc xe van, chỉ hy vọng rằng mình đã đoán đúng.



Tuy nhiên, Dương Hiểu Huyền bắt chiếc xe van màu đen đó dừng lại rồi chế ngự sáu tên côn đồ mặc đồ đen trên xe nhưng vẫn không tìm thấy Tần Minh, gã biết mình đã đuổi nhầm xe rồi.

Gã đưa sáu tên côn đồ theo và đi tìm Tống Dĩnh ngay lập tức. Chuyện này không ổn rồi, ngày đầu tiên làm nhiệm vụ đã hại ông chủ chết, các thế lực đằng sau Tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ sẽ không tha cho gã.

Mà Tần Minh bị điện giật không thể động đậy, nhanh chóng ngất đi. Khi anh tỉnh lại thì phát hiện mình đã ra khơi, hình như đang ở trên thuyền đánh cá.

Anh bị trói chặt cùng với Triệu Chính Ngôn, Hoàng Thư Đồng và Lý Mộng. Mùi cá nồng nặc và mùi nước biển bay vào từ cửa sổ khiến Tần Minh biết rằng anh đang ở trong tình trạng không tốt.

Điện thoại di động không còn, thiết bị định vị vệ tinh mà anh mang để theo dõi trên người dường như không thể hoạt động được, bởi vì Tần Minh nhìn thấy trong phòng có một thiết bị phát ra âm thanh sóng não kỳ lạ, xem ra là để chắn tín hiệu vệ tinh.

Tần Minh thấy đám người Triệu Chính Ngôn còn sống mới cảm thấy yên tâm thở phào một hơi. Điều anh sợ nhất là mấy tên côn đồ kia sẽ trực tiếp giết người khi gặp mặt, đến cả cơ hội giao tiếp cũng không có.

Nhưng trên trán Triệu Chính Ngôn chảy rất nhiều máu, hẳn là bị đánh vào đầu, bị thương không nhẹ.

Tần Minh cảm thấy áy náy: "Người anh em, là tôi liên luỵ cậu rồi."

Không lâu sau, hai người đàn ông vạm vỡ người nước ngoài đi vào, nâng Tần Minh và

Triệu Chính Ngôn đi ra ngoài. Tần Minh hỏi bằng tiếng Anh: "Các người là ai? Có chuyện gì cứ từ từ nói."

Bốp, một nắm đấm đáp lại Tần Minh, bên kia không có ý tứ trao đổi.

Tần Minh không còn cách nào khác, hổ mắc bẫy chó nhảy qua đầu, chỉ có thể chịu đựng.

Tần Minh và Triệu Chính Ngôn được đưa đến một phòng khác của tàu đánh cá. Ở đây có một máy tính và một camera, máy tính có kết nối Internet, trên màn hình là một khuôn mặt Châu Á.

Người đàn ông trông rất khôi ngô tuấn tú, đang ngồi trong văn phòng cùng với một người đẹp ở bên cạnh, trên tay anh ta cầm một ly rượu tây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play