Đến khi bị đạo diễn thúc giục nhiều lần thì anh chàng ghi hình mới quay đến những người khác, hơn nữa còn dẫn đến một trận cười.

Tần Minh cảm thấy cả hai cô gái đều hại nước hại dân, nghiêng nước nghiêng thành, điều quan trọng là cả hai còn trẻ và đều là người đẹp tuyệt sắc hiếm thấy, mỗi người mỗi vẻ nên cũng khó mà phân chia cao thấp, chỉ có thể nói là mỗi người đều có khí chất và hương vị của riêng mình.

Mộc Tư Thuần xinh đẹp đáng yêu, mặc dù hay đùa dai và thỉnh thoảng cũng sẽ "kiêu ngạo hống hách”, nhưng thật ra cô ta không dám làm bậy, chỉ là một con “hổ giấy” mà thôi, nhưng sau khi thân quen rồi thì cô ta lại rất dễ gần.

Nhưng mỗi khi Hoàng Thư Đồng đến trước ống kính thì Tần Minh lại phát hiện rằng tính cách của cô ta sẽ thay đổi rất lớn, trở nên dịu dàng đáng yêu và thích cười, tỏ ra khách sáo với tất cả mọi người và còn biết kể chuyện cười hài hước nữa, nhưng bình thường có ta luôn tỏ ra hung hằng với Tần Minh, hoàn toàn biến thành một con người khác.

Nhưng bất kể người phụ nữ khác có xinh đẹp động lòng người thế nào thì trong lòng Tần Minh, Nhiếp Hải Đường và Mộc Tiểu Kiều vẫn xinh đẹp nhất.

Vào lúc Tần Minh đang nhìn lén thì bỗng nhiên có một bàn tay vỗ lên phía sau anh, người đó nói: “Tần Minh, sao cậu lại ở đây?”

Tần Minh kinh ngạc, anh quay đầu lại thì nhìn thấy Liêu Thanh Tuyền đang mặc bộ đồ múa màu đen, cô ta cầm lon bia Tsingtao trong tay, ánh mắt say mê, dáng vẻ giống như đã ngà ngà say rồi, cô ta duỗi ngón tay nâng cằm Tần Minh lên rồi nói:

“Cũng gần một tháng tôi không gặp cậu rồi, cậu đã đi đâu vậy? Tên nhóc hư hỏng này, đừng nói với tôi là cậu nghiêm túc học đó nha? Có phải cậu lại đi đầu tán gái đúng không?”

“...”

Tần Minh lập tức đen mặt, nguy rồi, tối nay tất cả những cô nàng xinh đẹp Lâm Vũ Nhu, Mộc Tư Thuần, Hoàng Thư Đồng, Bạch Ngọc Thuần, Liêu Thanh Tuyền, Niếp Hải Đường đều sẽ tập trung đông đủ, lát nữa không chừng ngay cả Tôn Thường Hi đã trở về Bắc Kinh cũng sẽ cùng xuất hiện?

Thế này là muốn trao cho anh vận đào hoa đoạt mệnh à? “Ợ... Liêu Thanh Tuyền nắc một cái rồi nói, “Ha ha, tối nay sau khi chương trình kết thúc thì tôi đã hoàn thành công việc rồi, lát nữa sẽ hẹn Tôn Trường Hi. Tháng trước cô ấy cũng đã về quê ở Bắc Kinh rồi, hiếm khi tôi đến Bắc Kinh làm việc, dù thế nào cũng phải hẹn cô ấy ra ngoài. Đêm nay ba chúng ta sẽ uống không say không về.



“Uống cái gì mà uống”

Tần Minh nghe cô ta nói vậy thì tâm trạng càng tệ hơn, không, anh bắt đầu hoảng sợ rồi.

Tần Minh hối hận rồi, đáng lẽ anh nên lạnh lùng tàn nhẫn hơn một chút, kiên quyết không nghe theo lời khuyên của Nhiếp Hải Đường mà bỏ luôn vợ chưa cưới của Triệu Chính Thuận.

Bây giờ khiến một đám người quen của anh đến đây, phải giải thích như thế nào bây giờ?

Liêu Thanh Tuyền đã ngà ngà say, gương mặt trắng hồng, bộ váy múa màu đen bó sát vóc dáng gần như hoàn mỹ của cô ta, đặc biệt là vòng eo mảnh mai như liễu, vòng ngực đầy đặn, vòng eo săn chắc và bằng phẳng, quả là rất có khí chất của người học múa.

Điều duy nhất không được hoàn mỹ chính là ý đầu cô ta cũng có thể uống say.

“Ợ ~!”

Liêu Thanh Tuyền ợ một tiếng, cô ta ôm tay lại với nhau và nói với vẻ sâu xa:

“Tôi không có khoản phí do nhà nước tài trợ, hơn nữa còn chưa đặt phòng. Đêm nay phải ngủ với cậu rồi, Tần Minh, cậu đừng bỏ rơi chị đấy nhé."

Tần Minh không kịp đề phòng, đối mặt với việc Liêu Thanh Tuyền dựa lại gần mình như vậy, bộ ngực đầy đặn áp sát vào lồng ngực Tần Minh rồi nhẹ nhàng chèn ép và ma sát khiến anh cảm thấy mềm nhũn ra, cả người đều nóng bừng.

Đặc biệt là Liêu Thanh Tuyền đang dựa đầu vào anh, mùi thơm trên cơ thể Liêu Thanh Tuyền và mùi rượu hòa trộn với nhau, ngược lại càng trở nên dễ ngửi hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play