Trợ lý nữ ở bên cạnh tức giận nói: “Mấy cô gái đó không đơn giản đâu,
bọn họ nhiều âm mưu thủ đoạn lắm, chắc là muốn dạy dỗ Tiểu Đồng của
chúng tôi đây mà, may mà bọn họ chuồn nhanh đấy, nếu không thì, khả
khà.”
Sắc mặt Hoàng Thư Đồng dần dịu hơn, cô ta nói:
“Quên đi, quay phim mới là điều quan trọng nhất tối nay, tôi đã gặp
nhiều thủ đoạn thế này rồi. Chúng ta là khách mời của chương trình này,
nếu tạo ra tin tức gì không hay thì tổ chương trình và cả ông chủ phía
sau sẽ không vui, danh tiếng của tôi cũng bị ảnh hưởng. Đối phương mà
nổi giận rồi tung chiêu thì e rằng tôi cũng bị bôi đen, hiện tại chỉ còn cách chịu đựng sự thiệt thòi này. Nhưng... có thể giữ lại đoạn video
này, bọn họ đang nắm giữ điểm yếu của tôi, ít ra trước khi chương trình
này kết thúc thì vẫn có thể sống yên ổn”
Tần Minh đứng
bên cạnh nghe cô ta nói, mấy người phụ nữ này biết giở thủ đoạn thật
đấy, quả đúng là không dễ sinh tồn trong cái giới này mà .
Hoàng Thư Đồng nhìn Tần Minh, bực bội nói: “Nếu như anh có thể bảo vệ tôi thì sao tôi còn bị ức hiếp như vậy?”
Tần Minh híp mắt lại, cô ta đang phàn nàn Triệu Chính Ngôn trước đây rất vô dụng, để vợ sắp cưới của mình chịu nhiều đau khổ.
Quả thực có thể là tầm ảnh hưởng của nhà họ Triệu ở Thượng Hải không đủ
lớn, tổng giám đốc của công ty giải trí lại có quan hệ sâu nên cũng
không có gì phải sợ.
Nhưng nhà ngoại của mẹ Triệu Chính
Ngôn – nhà họ Tần cũ ở Thượng Hải là một quái vật khổng lồ, nếu Triệu
Chính Ngôn này là người tài thì nơi nào cũng có quan hệ có thể tận dụng, vợ sắp cưới cũng không đến nỗi bị ức hiếp, thế nhưng anh ta không phải
người tài.
Tần Minh chẳng muốn đáp lại, anh xoa bóp được một lúc thì quả nhiên Hoàng Thư Đồng không còn đau nữa.
“Ừm, thoải mái quá, tôi đỡ hơn nhiều rồi.
Sắc mặt của Hoàng Thư Đồng trở nên tươi tắn và hồng hào trở lại, tâm trạng cũng rất tốt, cô ta nói:
“Anh ở đây chờ tôi, tôi quay phim xong còn có chuyện muốn nói với anh.
Tần Minh không vui, nói: “Tôi còn có việc phải làm.
Sắc mặt Hoàng Thư Đồng lập tức trở nên xám xịt, Tần Minh cũng chẳng thèm
quan tâm sắc mặt cô ta có xám xịt hay không, anh phải nhanh chóng quay
về ôm Nhiếp Hải Đường, chuẩn bị tạo người.
“Đồ khốn nhà anh!”
Hoàng Thư Đồng đột nhiên tức giận mắng: "Anh đi giao du với nữ sinh
trong trường anh chứ gì, ngày nào cũng trêu hoa ghẹo nguyệt.
Tần Minh cũng khó chịu: “Tôi đã giúp cô mấy lần rồi mà cô cũng không có một lời cảm ơn, giờ tôi đi thì lại thế nào? Dù sao thì trong mắt cô, tôi
cũng chỉ là thằng vô dụng gọi là đến, đuổi là đi thôi đúng không? Giữ
tôi ở lại thêm một lúc nữa để cô trút giận à?”
Hoàng Thư Đồng tức giận đến nỗi siết chặt năm tay: "Anh là chồng chưa cưới của
tôi, tôi việc gì phải nói lời cảm ơn với anh chứ? Chẳng phải anh nói
rằng anh đã không còn là mình của ngày trước sao?"
Tần Minh chợt im lặng một lúc, cô ta nói cũng đúng, Hoàng Thư Đồng đã coi Triệu Chính Ngôn là người thân hay sao?
Nhưng Tần Minh hoàn toàn không cảm nhận được.
Hơn nữa, dường như cô ta vẫn còn mập mờ không rõ với Bạch Kính Đình, cũng không giải thích rõ rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT