Vốn dĩ hai người bất ngờ xảy ra quan hệ, ban đầu Tôn Thường Hi không quan tâm lắm, cảm thấy lỗi cả hai bên.
Nhưng sau đó không biết tại sao mà Tôn Thường Hi cứ mơ đến quá trình hai người mây mưa vào buổi tối hôm đó, dần dần hơi nhớ Tần Minh, hơi mong Tần Minh nghĩ đến chuyện xảy ra giữa hai người, hẹn cô ấy ra.
Hôm nay tóm lấy cơ hội, lén lút giúp Tần Minh một chuyện, quả nhiên tối đến Tần Minh mời cô ấy ăn cơm.
Đây là lần đầu tiên trong đời, vì một người đàn ông mà Tôn Thường Hi trang điểm nhẹ, lựa quần áo suốt một tiếng đồng hồ, xách túi mới giày mới, sau đó thấy Tần Minh dẫn theo hai cô gái khác.
Cho nên chút hy vọng trong lòng cô ấy vụt tắt.
Cô ấy xụ mặt hừ: "Không có gì, lúc nào tôi chẳng vậy"
Tần Minh cong môi, phụ nữ thích nói một đằng nghĩ một nẻo thật, rõ ràng là đang bực mình mà tại sao cứ ra vẻ như không có gì, lừa ai vậy?
Anh quay đầu nhìn Liệu Thanh Tuyền, người này đã được anh giúp đỡ nhiều nhưng không hề khoe mẽ gì, chỉ thất vọng thôi.
Hôm nay cô ta nghe Tần Minh hẹn cô ta ăn cơm, bình thường Liêu Thanh Tuyền sống một mình nên hơi cô đơn, nghe Tần Minh hẹn, cô ta rất vui. Cô ta nói về nhà nấu vài món anh thích ăn, kết quả Tần Minh nói không cần, dân cô ta ra tiệm ăn.
Liêu Thanh Tuyền hơi sốt ruột, không biết tại sao tự nhiên Tần Minh dẫn cô ta đi ăn, liệu ăn cơm xong có dạo phố hay xem phim gì đó không?
Cô ta cũng chuẩn bị rất nhiều, chọn chiếc váy đắt nhất, cố tình không lái xe đến, còn cố tình tắm rửa, xịt nước hoa.
Sau đó cô ta thấy Tần Minh dắt theo hai cô gái khác.
Tân Minh thì hoàn toàn không hiểu những cô gái này muốn gì? Chẳng phải lúc trước đã đi ăn cơm vỉa hè với anh hay sao? Sao tự nhiên bây giờ lại không vui?
Thật ra Tần Minh chỉ muốn sao cho tiện, nếu đến nhà hàng sang trọng thì vừa tốn tiền vừa tổn
thời gian.
Từ khi anh làm người giàu nhất thế giới đến nay, tuy rằng có một dạo anh rất phung phí nhưng vẫn hiểu rõ đạo lý khiêm tốn mới là đỉnh cao. Hầu hết thời gian Tần Minh đều khá khiêm tốn, người khác đâu lạ gì mấy đồng tiền bản của bạn mà đúng không?
Không ngờ khiêm tốn như vậy lại làm mấy cô gái này không vui.
Khác với Tần Minh không hiểu gì, Mộc Tư Thuần là phụ nữ, giác quan thứ sáu rất nhạy, lòng chua loé: "Hừ, Tần Minh là đồ lăng nhăng, còn là đầu gỗ nữa. Rõ ràng hai cô gái xinh đẹp này đang ngỡ anh hẹn riêng họ nên đã trang điểm kỹ càng, không ngờ anh cũng được gái đẹp yêu mến quá nhỉ"
Mộc Tư Thuần nhìn hai cô gái hai bên trái phải, lòng thầm nói: "Nhưng mà, hừ hừ, nhóm gái đẹp này đừng mơ nữa, nhất định Tần Minh sẽ thành con rể của nhà họ Mộc chúng tôi."
Tần Minh tươi cười nói: "Chị Tuyền, chị Thường Hi, hai người đã gặp nhau rồi thì làm quen chút di."
Sau khi Liêu Thanh Tuyền và Tôn Thường Hi làm quen thì bất ngờ tán gẫu rôm rả, thoáng chốc đã thành chị em thân thiết.
Tần Minh thấy thế còn nói thêm: "Được, bữa cơm này xem như cảm ơn chị Thường Hi đã giúp đỡ và cũng cảm ơn chị Tuyền đã giúp em dạy Tiểu Thuần của chúng ta, làm kỹ năng nhảy múa của cô ấy tiến bộ vượt bậc trong thời gian ngắn. Hơn bốn mươi thực tập sinh idol, không mong được đứng nhất đứng nhì, chỉ mong lọt top đầu là được."
Liêu Thanh Tuyền nhìn Mộc Tư Thuần, cười nhạt: "Chuyện này không thành vấn đề, để cô ấy tập trong phòng tập ở tiểu khu đi. Mặc dù năng lực cơ bản không ổn lắm nhưng cần cù bù thông minh, nếu có tên trong top đầu sẽ rất có lợi cho buổi tổng tuyển chọn"
"Cảm ơn cô Liêu" Mộc Tư Thuần đứng lên cúi đầu biết ơn, người khác không có quyền lợi này đâu.
Liêu Thanh Tuyền nói: "Chị chỉ lớn hơn em vài tuổi nên đừng gọi cô nữa, nghe già quá. Em cứ gọi chị là chị Tuyền giống Tần Minh là được."
"Dạ, chị Tuyền." Mộc Tư Thuần vui vẻ nói, đồng thời lại cạ tay Tần Minh, thì thầm: "Cảm ơn anh rể đã giúp em, moaz moaz anh rể"
Tần Minh nhếch môi, lén nhéo bắp đùi mềm mại của cô ta, thì thầm: "Thôi nào nhóc con, đừng lộn xộn ở đây được không?"