Nữ quản lý tức giận: “Đây là lần thứ mấy rồi, lại muốn tôi đi làm phiền bên thương hiệu sao? Cô biết tôi mất hết cả thể diện vì cô rồi không? Chẳng phải đã nói với cô giữ cho kỹ rồi sao?”.

“Tôi... tôi.” Mộc Tư Thuần bị dọa nạt đến nỗi không thốt nên lời, nhìn Tần Minh với vẻ cầu cứu.

Tần Minh lập tức đi tới nói: “Chào quản lý, tôi là quản lý của Mộc Tư Thuần, tôi đến để bàn bạc với cô chuyện lần này.”

“Hả? Ha ha ha.” Nữ quản lý cười lớn: “Một diễn viên vô danh tiểu tốt như cô, còn đang đi học mà cũng muốn tìm người quản lý? Cô đang đùa tôi à? OK, anh muốn nói gì? Đồng phục nhảy may riêng cũng là trang phục để biểu diễn, sau khi chúng tôi phát thì do mỗi người tự bảo quản, hiện tại đã mất đến bốn bộ rồi, cô ta có thể đi được rồi.”

Tần Minh nói: “Quản lý, tôi điều tra thì phát hiện Tiểu Thuần có mâu thuẫn với vài thực tập sinh ở đây, cô ấy bị chĩa mũi nhọn cho nên mới bị lấy cắp đồng phục.”

Nữ quản lý khinh thường nói: “Hừ, nực cười, giới giải trí vốn là nơi anh chết thì tôi sống, cô ta bị người khác bắt nạt là lý do quần áo của cô ta bị mất sao? Lúc cô ta bắt nạt người khác sao không nghĩ tới mình?”

Mộc Tư Thuần lập tức phản bác: “Tôi không có! Hôm đó. Rõ ràng hôm đó Lưu Tuyết Lệ bảo tôi cầm ly nước giúp cô ta, sau đó bạn của cô ta ở phía sau và vào tối nên tôi mới làm đổ nước”

Nữ quản lý tỏ vẻ chán ghét, có vẻ không muốn nói nhiều về chuyện này nữa, dù sao thì cũng đã qua rồi.

Nhưng Tần Minh nghe xong thì càng cảm khái trước đây Mộc Tư

Thuần một mình đi trên con đường giới giải trí này không dễ dàng gì.



Trước đây lớp kịch nói của Liệu Thanh Tuyền và ekip của đạo diễn Phùng nổi tiếng trong nước đều có sức ảnh hưởng của Tần Minh nên Mộc Tư Thuần sống trong giới rất vui vẻ thoải mái, bây giờ Phi Ca Entertainment làm chương trình tạp kỹ dành cho thực tập sinh, Mộc Tư Thuần không có chút nền tảng nào cũng không hòa đồng nên sống không hề dễ dàng.

Tần Minh nói: “Tiểu Thuần để đồng phục nhảy trong tủ ở phòng thay đồ, ngoài cô ấy ra vẫn có người động vào, đây là vấn đề rất lớn. Mặc dù không có bằng chứng nhưng tôi đề nghị nên báo cảnh sát, gọi cả chó nghiệp vụ đến để tìm ra đồng phục bằng cách đánh mùi nữa.”

Vừa nghe báo cảnh sát, nữ quản lý đã bất mãn nói: “Anh làm quản lý thế nào vậy? Chuyện này mà cần báo cảnh sát? Nếu chuyện này bị truyền thông công bố, vậy chẳng phải ekip “Dream Girl” của chúng tôi bị cả thế giới biết, thế thì làm sao tiếp tục chương trình được nữa? Làm sao đảm bảo được tỉ lệ người xem? Fan còn mắng chửi chúng tôi. Được rồi, Mộc Tư Thuần, cô vào nhóm thua bị loại đi, tự nghĩ cách quay lại”

Mộc Tư Thuần nghe thế thì lo lắng, nhóm thua là những thực tập sinh sẽ bị loại, họ đều có một cơ hội để sống lại, nhưng cũng vô cùng khó khăn, về cơ bản có thể tuyên bố Mộc Tư Thuần bị loại khỏi chương trình “Dream Girl” này rồi.

Mộc Tư Thuần rơi nước mắt, lần đầu tiên cô ta tham gia vào chương trình tìm kiếm tài năng nhưng lại bị mắng chửi té tát.

Tần Minh thấy bộ dạng ấm ức của cô ta thì trong lòng khó chịu, anh xem Mộc Tư Thuần như em gái của mình, vô cùng cưng chiều, không đành lòng để cô ta phải chịu loại đối xử bất công này.

Tần Minh nói: “Được rồi, tôi không báo cảnh sát, nhưng cô cũng phải cho tôi một cơ hội lối kẻ hết lần này đến lần khác giở thủ đoạn sau lưng với Tiểu Thuần ra chứ đúng không?”

Nữ quản lý cười ha ha: “Được, tôi cho các người một cơ hội. Nửa tiếng, tôi không có nhiều thời gian để lãng phí với anh. Ngoài ra, Mộc Tư Thuần, cô đừng có ganh tị với Lưu Tuyết Lệ mà hắt nước bẩn vào cô ta, tài năng của cô ta đều xuất sắc và hơn cô rất nhiều, tôi rất xem trọng cô ta, nếu cô còn hắt nước nóng vào cô ta thì tôi sẽ không làm

ngơ nữa đâu.”

Mộc Tư Thuần tức đến giậm chân: “Quản lý, tôi thật sự không có mà, bọn họ hợp tác với nhau để lừa tôi”



Nữ quản lý không cho là thế, nói: “Ha ha, bọn họ đều nói dối thì cô bịa chuyện. Cô có thời gian ở đây phản bác, chi bằng tranh thủ đi tìm quần áo của cô đi.”

Sau khi nữ quản lý đi, Mộc Tư Thuần buồn bã đáng thương nói với Tần Minh: “Anh rể, em không có, em thật sự không làm vậy. Bình thường em thích thu hút sự chú ý của người khác nhưng có thể nào thì cũng sẽ không tạt nước nóng vào người khác, em bị người ta và phải nên mới hắt ly nước. Hơn nữa em cũng thấy ngạc nhiên, ly nước nóng đó hắt lên người Lưu Tuyết Lệ nhưng hình như cô ta không hề bị thương”

Tần Minh nheo mắt, sao đột nhiên nữ quản lý lại nói điều này, rõ ràng sự oán hận mà cô ta dành cho Mộc Tư Thuần có một phần là từ chuyện Mộc Tư Thuần bắt nạt các cô gái khác cùng nhóm, cho rằng bây giờ Mộc Tư Thuần bị chơi lại là đáng đời.

Tần Minh nói: “Tiểu Thuần, anh tin em”

Mộc Tư Thuần cảm kích gật đầu, bảo: “Nhưng anh rể, chúng ta không thể báo cảnh sát thì tìm đâu ra chó nghiệp vụ? Chó bình thường được không?”

Tần Minh lắc đầu, chó bình thường chưa được huấn luyện nên không làm được nhiệm vụ tìm kiếm chính xác được.

Nhưng Tần Minh lại vô cùng tự tin gọi vào một số điện thoại rồi nói: “Yên tâm đi, có anh ở đây, không sao đâu.”

Mộc Tư Thuần thấy Tần Minh tự tin như vậy thì trong lòng vô cùng cảm động.

Đột nhiên

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play