Tần Minh bị cô ta mè nheo đến bó tay, đành phải đồng ý.

Hai người trở lại căn nhà ở tiểu khu Lục Đạo, căn nhà to như vậy chỉ có hai người họ, có thể nói cô nam quả nữ dễ phạm sai lầm.

Để mình không phạm sai lầm, Tần Minh vừa vào phòng liền khóa trái cửa, vùi đầu ngủ say.

Cả đêm trôi qua bình yên, hôm sau khi thức dậy, Mộc Tư Thuần đã ăn mặc vô cùng giản dị nhưng vẫn nổi bật, rất xinh đẹp, mặc quần áo rất rẻ tiền, không phù hợp với phong cách ăn mặc bình thường của cô ta.

Tần Minh ngạc nhiên hỏi: "Em làm gì vậy? Không mặc váy không mặc hàng hiệu nữa à?"

Mộc Tư Thuần nói: "Em nghe các tiền bối đoàn phim nói, làm ngôi sao phải có hai hình tượng, một hình tượng khi gặp fan hâm mộ, cần thân thiết, gần gũi, không thể quá khoe khoang và phô trương được,

trừ phi mặc nhãn hiệu của bên tài trợ. Một hình tượng khác khi gặp người trong nghề, phải có sự kiêu ngạo và cá tính nhất định, thể hiện được sự mạnh mẽ, nếu không sẽ dễ bị người ta bắt nạt"

Tần Minh nheo mắt: "Một diễn viên tuyến mười tám như em có cần. vậy không? Ngoài khuôn mặt và dáng người ra, em còn có gì không? Em nên dồn tâm trí vào diễn xuất, rèn luyện tu dưỡng nghề nghiệp của mình, chứ không phải dùng mấy trò vặt vãnh này"

"Hì hì hì." Mộc Tư Thuần nghe nửa câu đầu đang không vui, nhưng nghe nửa câu sau lại tươi cười rạng rỡ, nói: "Em chỉ cần xinh đẹp là được rồi, em làm bình hoa cho anh rể ngắm".

"Thôi đi, anh không rảnh đến mức ngày nào cũng ngắm bình hoa như em đâu" Tần Minh không vui nói: "Em hãy quay về làm chính mình đi, ngành giải trí mà không có nét riêng thì không nổi được đâu. Có ngoại hình xinh đẹp không nổi được lâu được đâu, thứ khiến em nổi lâu dài là khán giả, chứ không phải đạo diễn."

Mộc Tư Thuần nghiền ngẫm lắng nghe, cuối cùng dường như nghĩ thông điều gì, bật cười: "Anh rể tốt quá, còn nghĩ kế cho em nữa. Thật ra em cũng không thích tạo hình tượng giả dối với các fan hâm mộ của em, chính em cũng buồn nôn dáng vẻ suốt ngày tỏ ra ngây thơ với họ, em chỉ muốn mắng họ thôi".

Tần Minh cười nhạo nói: "Ha ha, em có được mấy mống fan hâm mộ cơ chứ? Mấy fan ông chú lần trước à?"



Mộc Tư Thuần tức giận chu môi, nói: "Em thật sự có rất nhiều fan hâm mộ đấy."

Tần Minh không nói nhiều nữa, bảo A Long lái xe đưa hai người đến công ty Phi Ca Entertainment ở trung tâm thành phố Quảng, đây là công ty giải trí có chút danh tiếng trong giới, có hai ba ngôi sao điện ảnh nổi tiếng.

Tần Minh còn chưa kịp hỏi Mộc Tư Thuần tìm được công ty giải trí mà debut bằng cách nào đã thấy ở cửa có một đống fan hâm mộ giơ biển.

"Thuần Thuần anh yêu em"

"Á á á."

"Mộc Tư Thuần em tuyệt nhất, em nhất định sẽ giành giải quán quân, em chắc chắn sẽ là quán quân"

"Á á á."

"Thuần Thuần bọn anh ở đây, bọn anh là FC Thuần"

Tần Minh kinh ngạc nhìn của tòa nhà công ty, một đống fan hâm mộ ồn ào, vô cùng nhộn nhịp, người người mặc áo cổ vũ màu hồng, hỗ hào khẩu hiệu, chỉ mong khi thần tượng đi ngang qua nhìn mình một cái, thật đúng là... khoa trương.

Tần Minh nhìn đám đông đen kịt, ít nhất cũng hai trăm người, phải huy động bảo vệ chặn lại, tất cả đều là to ủng hộ Mộc Tư Thuần?

Mộc Tư Thuần nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc đến ngây người của Tần Minh thì trong lòng cũng hơi đắc ý, nói: "Những người này chỉ là thủ lĩnh fan hâm mộ, fan hâm mộ đại diện thôi, bọn họ nói, em có hơn năm

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play