Tần Minh cảm thấy hơi chán nản, anh cũng không biết mình làm vậy có đúng không.
Nhưng anh không thể không làm thế, anh cứ tưởng Nhiếp Hải Đường sẽ rất khó tha thứ cho mình, nhưng không ngờ cô lại tha thứ cho anh một cách dễ dàng.
Đồng thời đêm đó ở nhà họ Mộc, anh đã nói ra ý định của mình với Mộc Tiêu Kiều, Mộc Tiêu Kiều cũng đồng ý chờ anh, còn hứa không phải anh thì không cưới. Chỉ là chuyện hai người
Kết quả là Phùng Đông Tường lại sắp xếp cho anh một cô gái mang tư tưởng phương Tây, có thể nói là rất chu đáo,
Vẫn là phòng VIP xem mắt với Triệu Vũ Hán lần trước, vẫn là dàn nhạc đó, nhưng lần này trên tay Tần Minh có thêm một bó hoa,
Tần Minh cầm bó hoa đi vào, anh nhìn thấy một cô gái có mái tóc xoăn đang ngồi trên bàn trà, dáng người cực kỳ xuất sắc, xứng với hai chữ “người đẹp.
Mà khuôn mặt cô gái mang lại cho người ta cảm giác khí chất rất cao quý, là một người có học khiến người khác muốn gần gũi. “Triệu Tâm Nhiên, chào cô, tôi là Tần Minh” Tần Minh rất lịch sự đưa bó hoa hồng xanh cho cô gái.
Triệu Tâm Nhiên quan sát Tần Minh một lượt kỹ lưỡng, sau khi nhận hoa thì vắt hai chân lên, tinh nghịch nói: “Cảm ơn hoa của anh. Nghe chị Vũ Hân nói anh rất đa tình, còn hôn nhân viên nữ của anh trước mặt chị ấy
Tần Minh bật cười: “Khi đó tôi không thích có ấy lắm, chỉ muốn nhanh chóng tìm lý do đuổi cô ấy đi mà thôi.
Triệu Tâm Nhiên nói: “ồ? Anh tặng hoa cho tôi là vì vừa ý tôi à? Làm sao anh biết tôi có vừa ý anh không? Rõ ràng là anh tìm đến nhà họ Triệu chúng tôi để kết hôn thương mại, quyền chủ động nằm trong tay tôi. Ấn tượng ban đầu của tôi về anh không tốt lắm.
Tần Minh cười ngượng: “Đúng thế, con người tôi không có ưu điểm gì, còn bị ép đến xem mắt. Nếu cô Triệu không thích thì tôi cũng đành chịu.”
Triệu Tầm Nhiên lại nói: “Nhưng tôi không xem mắt với anh thì cũng phải xem mắt với người khác, với một số gia đình giàu có chẳng hạn như nhà họ Tần, nhà họ Bạch, nhà họ Vương... Số phận của tôi đều đã được ba mẹ sắp xếp hết, tôi cũng chỉ có thể tìm ra người nổi bật hơn trong số nhiều người thôi.”
Tần Minh oán thầm trong lòng: “Nếu cô đã biết mình bất đắc dĩ thì còn ý kiến nhiều vậy làm gì? Đừng nói cứ như ông đây thích cô lầm không bằng thế
Triệu Tâm Nhiên lại bảo: “Nghe nói anh có thể đảm bảo cho chị Vũ Hân của tôi sự giàu có và địa vị, sau khi kết hôn mạnh ai nấy sống, đúng không?”
Tần Minh gật đầu: “Cô nghĩ mình phù hợp với điều kiện này không?”
Triệu Tâm Nhiên gật đầu trả lời: “Tôi khá để ý đến việc mạnh ai nấy sống sau khi kết hôn. Tôi cũng thích tự do, không thích bị gò bó.
Tất Nguyên ngẩn ra, là?" hỏi i ngược lại: “Vậy ý cô
Triệu Tâm Nhiên đáp: “Ý tôi là chúng ta tìm thời gian đi đăng ký đi. Sau khi kết hôn tôi muốn có trợ cấp sinh hoạt hàng tháng là một trăm triệu bảng Anh. Điều này không quá đáng chứ? Còn về cuộc sống vợ chồng, anh phải thông báo trước cho tôi, nếu anh có nhu cầu thì tôi sẽ không từ chối, tôi chỉ có thể sinh cho anh hai đứa con. Những việc còn lại anh không được quản lý tôi.
Phụt. Lòng Tần Minh ứa máu.
Phùng Đông Tường, ông đã tìm cho tôi một cực phẩm đấy!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT