Nếu lúc này Tần Minh gặp khó khăn thì sẽ có đội sát thủ cực đông nhanh chóng xông vào cứu anh.

Có Tống Dĩnh bảo vệ anh nên anh rất an toàn.

Cho nên Tần Minh khác với những người khác, anh tự đặt mình vào hiện trường phạm tội này, nhưng lại giống như khán giả đang xem chuyện náo nhiệt, khá là bình tĩnh, giống như muốn xem chuyện này đến cùng.

Hơn nữa, anh nhìn thấy Tôn Thường Hi đang ẩn nấp, đây có lẽ là một hoạt động thu lưới của cảnh sát, Tần Minh cảm thấy nếu anh hành động hấp tấp sẽ phá hỏng kế hoạch của Tôn Thường Hi, vì vậy anh ta quyết định tạm thời cứ tiếp tục nhẫn nại.

Nếu vì anh mà để kẻ chủ mưu chạy trốn thì tệ lắm.

Tống Dĩnh hiểu ý của Tần Minh, đưa đồng hồ lên môi nói nhỏ: "Tiếp tục chờ lệnh"

Lúc này, đội sát thủ đã bao vây khách sạn ngoại ô, sau khi nhận lệnh, lựa chọn tiếp tục chờ lệnh.

Trên bục giảng, giáo sư Phó hưởng thụ niềm tin cuồng nhiệt của mọi người, nói: "Trong buổi tọa đàm vừa rồi, có rất nhiều ông chủ giàu có bị ô nhiễm bởi thế giới bên ngoài. Tiếc là một mình tôi không thể ứng phó được tất cả. Do đó tôi cần các bạn những tín đồ của Thần Eros."

Các tín đồ dưới khán đài cuồng nhiệt hét lên: "Xin cống hiến tất cả cho Thần Eros

Giáo sư Phó nhếch mép lên, nói: "Đi đi, sếp Tào sẽ dẫn các bạn đi lên con đường giải cứu thế giới. Mọi người đều là con dân của Thần Eros, hãy dùng thân thể của các bạn và tình yêu của các bạn để rửa sạch mọi thứ, cứu vớt những người đang cực khổ kia đi." "Thần Eros toàn năng, xin hãy thương hại chúng con." Tín đồ cuồng nhiệt lại hô khẩu hiệu lên.

Tần Minh phát hiện trong số những tín đồ nhiệt tình hưởng ứng giáo sư Phó này có cả các cô gái trẻ tuổi và nam thanh niên. Bọn họ đều đi theo người dẫn đường rời khỏi hội trường.

Trần Mục Linh nghi ngờ hỏi Tần Minh: "Chị ơi chị, bọn họ đi đâu vậy? Chúng ta có thể nhân cơ hội này trà trộn vào đó rồi chuồn đi không?"

Tần Minh biến giọng, nói: "Bọn họ đi phục vụ các ông chủ doanh nghiệp trong buổi tọa đàm về làm giàu vừa rồi. Không, có lẽ không nhất thiết phải là các chủ doanh nghiệp, dù sao cũng là người bỏ tiền ra để hưởng thụ Những người này đã bị tẩy não, nghĩ rằng dùng thân thể của mình để quan hệ tình dục là tẩy sạch ô uế và cứu vớt người khác. Thực tế thì những người trong buổi tọa đàm về làm giàu kia đã bỏ tiền ra để hưởng thụ, mà số tiền đó sẽ rơi vào túi của vị giáo sư Phó này"

Trần Mục Linh ngạc nhiên nói: "Đó chẳng phải là môi giới mại dâm sao?"

Tần Minh nén giọng nói: "Nếu không thì em nghĩ cái này để làm gì? Nhìn lâu vậy rồi mà vẫn không nhận ra à? Đây là một nhà chứa đội lốt tọa đàm về làm giàu và giáo phải mê tín"



Trần Mục Linh sợ hãi đến nỗi mặt tái mét, nói: "Chị ơi, chúng ta phải làm sao bây giờ? Chị đừng bỏ em ở đây, được không ạ? Sau khi ra ngoài em sẽ trả ơn chị"

Tần Minh không muốn trả lời Trần Mục Linh, nhưng lại nhìn thấy Trần Mục Linh vẫn luôn năm tay Triệu Mộng Hoa. Mặc dù cô ta muốn rời khỏi đây, nhưng vẫn không bỏ bạn tốt Triệu Mộng Hoa của cô ta lại. Tần Minh cảm thấy cô ta cũng không xấu xa đến mức hết thuốc chữa, vẫn còn một chút lương tâm. Ít nhất là cô ta vẫn trân trọng người bạn tốt của mình.

Tần Minh lạnh nhạt nói: "Được rồi, cứ đi theo tôi, bảo đảm em sẽ bình an vô sự."

Trần Mục Linh nghe thấy thế thì ấm lòng, cảm thấy "người chị" này thật tuyệt. Nhưng sao nhìn sơ qua lại cứ thấy hơi quen nhỉ? Có vẻ hơi giống ai đó, nhưng tạm thời cô ta không nhớ ra được là ai.

Trần Mục Linh đột nhiên nhìn chăm chăm vào cổ Tân Minh, nghi ngờ lẩm bẩm: "Hửm? Cái chỗ hơi nhỏ ra trên cổ chị ấy là yết hầu sao? Không, không phải, tại sao con gái lại có yết hầu được? Có lẽ do chị ấy hơi cao nên mới lộ ra thôi."

Cổ của Tần Minh cũng đã được hóa trang rồi, nếu không nhìn kỹ sẽ không nhìn ra được yết hầu

Sau khi hầu hết mọi người đã giải tán, chỉ còn khoảng hơn bốn mươi "nhân viên nội bộ vẫn còn tỉnh táo và một số côn đồ hung hãn ở lại. Tất cả đều nhìn về phía đám người Tân Minh, đặc biệt là Tống Dĩnh và Trần Mục Linh thì nhận được nhiều sự chú ý nhất, bởi vì bọn họ nữ tính nhất.

Đương nhiên, Tôn Thường Hi cũng nhận được rất nhiều ánh mắt, dù sao cũng đều là người đẹp hạng nhất. Đám người kia giống như một đám lão gia cổ đại đích thân chọn đối tượng để ngủ cùng đêm nay, đầy sự dâm tục.

Giáo sư Phó xoa tay, nói: "Được rồi, bây giờ vẫn còn sớm, chưa tới mười một giờ đầu. Chúng ta đi đến tầng một của khách sạn tắm suối nước nóng trước đã, ngâm mình xong vẫn còn có một đêm hội tha hồ vui chơi để gặp gỡ những người giàu có khác." "Ồ!" Những cô gái đã uống "Nước Hạnh Phúc" thì đều tin sái cổ, giơ tay vỗ tay phấn khích, có lẽ do thuốc vẫn còn có chút tác dụng.

Đám người Tần Minh bị mấy người đàn ông canh chừng và dẫn họ đến tận khu lưu trú suối nước nóng của khách sạn ở tầng một.

Những người bên phía Tần Minh và Tôn Thường Hi đều bị bắt tập trung trước suối nước nóng, mọi chuyện trông vẫn rất ổn.

Tào Vỹ mỉm cười, xoa tay nói: "Các người đẹp, các cô thấy đêm nay thế nào? Có mong chờ không?"

Các cô gái cười nói vui vẻ: "Có chứ, tôi rất mong chờ."

Tào Vỹ đắc ý bóp cắm Triệu Mông Hoa, thưởng thức vẻ đẹp của cô ta, rồi lại nhìn sang Tân Minh, đưa tay vỗ mông của Tần Minh, trong mắt hiện đầy ý nghĩ xấu xa, khiến một người đàn ông to lớn như Tần Minh cũng phải rùng mình. "Mẹ kiếp." Tần Minh âm thầm kêu lên, tên lưu manh giả danh tri thức này.

Những cô gái kia lập tức đi vào bồn tắm suối nước nóng ở tầng một. Tào Vỹ cũng chuẩn bị một số quần áo rồi, nhưng chỉ có quần áo mà không có quần áo lót, không cần nói cũng biết lòng lang dạ thủ của hắn. Chẳng phải là để cho những cô gái đang không tỉnh táo này tắm rửa sạch sẽ rồi ngủ với bọn họ sao?

Nếu Tần Minh không tới đây, e rằng đêm nay tất cả các cô gái sẽ bị những người độc ác này hại đời.



Thủ đoạn của những người này đều rất vòng vo, các bước liên kết đan xen với nhau, khiến cho những cô gái ngốc nghếch này không còn cách nào khác, cuối cùng đành phải trở thành món đồ chơi hái ra tiền của bọn họ.

Điều quan trọng nhất là bọn họ sử dụng ma túy để kiểm soát tâm trí của những cô gái này.

Hành vi của giáo hội thần tình yêu là tội ác tày trời.Nhưng Tần Minh đang gặp khó khăn, suối nước nóng không phải là bồn tắm chung, không phải phòng đơn, mà là bồn tắm nữ, một người đàn ông như anh biết phải làm sao giờ?

Ngược lại, lúc nào Tống Dĩnh cũng nghĩ đến Tần Minh, cầm lấy khăn tắm, nói: "Cậu chủ, mau cởi quần áo rồi vào đi. Xuống nước rồi sẽ không có ai phát hiện ra sự khác biệt của cậu đâu. Đồ hóa trang cậu đang mặc cũng sẽ không bị biến đổi khi vào trong suối nước nóng, nhưng nửa người dưới rất dễ bị lộ.

Tần Minh lo lắng nói: "Không được, vậy chẳng phải tôi sẽ bị cô nhìn thấy hết cơ thể sao?"

Tổng Dĩnh đỏ mặt, cắn môi nói: "Chẳng phải cậu chủ đã nhìn thấy hết cơ thể của tôi từ lâu rồi sao?"

Khóe miệng Tần Minh giật một cái, ý tôi là còn những cô gái khác thì sao? Anh, anh làm vậy có khác nào... Anh không có thời gian để suy nghĩ, vì các cô gái đã tràn vào rồi.

Tần Minh trợn mắt, không định cho anh có thời gian để suy nghĩ hả?

Không còn cách nào khác, dưới sự thúc giục và giúp đỡ của Tổng Dĩnh, Tần Minh đành phải nhanh chóng cởi bỏ quần áo, là người đầu tiên xông vào suối nước nóng, trốn vào một góc vắng vẻ.

Ủng ục ùng ục...

Tần Minh giấu nửa mặt vào trong nước, phun bọt nước ra.

Tần Minh quay lưng đi theo phép lịch sự, không nhìn lén những cô gái này đi xuống bể nước. Suối nước nóng trong khách sạn này khá lớn, chứa mười mấy người cũng không có vẻ gì là chen chúc.

Mặc dù Tần Minh không nhìn lên, nhưng nghe thấy tiếng nói của những cô gái này ở sau lưng, Tần Minh cảm thấy hai tại nóng bừng.

Anh đang trà trộn vào bồn tắm nước nóng dành cho phụ nữ đấy, nếu mà bị phát hiện thì cũng khó giải thích lắm.

Đột nhiên anh cảm thấy có gì đó mềm mại ở sau lưng, ai đang dựa vào lưng anh thế? Tổng Dĩnh hả?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play