Tần Minh nhìn thấy điện thoại từ Bắc Kinh xa xôi gọi đến, anh lập tức nổi cáu.

Anh bực mình nói: "Cô gái, tôi thật sự không phải người giao đồ ăn. Sao cô vô lý thế? Cô đánh giá xấu cho tôi thì có ích gì không? Tôi không muốn sự ngốc nghếch của cô khiến cho người giao đồ ăn vất vả phải chịu tổn thất không đáng có."

Ở đầu dây điện thoại bên kia, hình như cô gái bị giật mình, khẽ nói: "Tôi biết anh không phải người giao hàng, tôi cũng không đánh giá xấu nữa. Tôi, tôi gọi đến để xin lỗi anh" "Hở." Lửa giận của Tần Minh ngay lập tức tan biến hết.

Đối phương không ra bài như bình thường, đột nhiên lại nhận sai và xin lỗi, ai mà chịu nối?

Tần Minh nói: "Xin lỗi có ích thì còn cần cảnh sát để làm gì? Cô đang quấy rối qua điện thoại, cũng đã quấy rối tôi ba lần rồi đấy."

Ở đầu dây điện thoại bên kia, cô gái hừ nói: "Hứ, ảnh hưởng đến việc anh tán gái à? Anh cũng chẳng đàn ông lắm, những chuyện nhỏ nhặt như thế này mà cũng so đo tính toán. Cùng lắm thì tôi nói chuyện phiếm với anh, coi như bồi thường"

Tần Minh nói: "Ai thèm"

Cô gái nói: "Tôi là một cô gái thông minh xinh đẹp, lại còn có thân hình nóng bỏng, giọng nói ngọt ngào. Có rất nhiều người theo đuổi tôi đấy. Tôi nói chuyện phiếm với anh thì anh phải mừng thầm chứ. Những người khác còn không được tôi để ý đầu

Tần Minh cười ha hả: "Chưa từng thấy một cô gái nào tự luyến như vậy. Ở nước tôi không thiếu người đẹp, bớt đi một mình cô thì cũng không ít đi." "Xí, trai thẳng" Cô gái hừ nói: "Nhất định anh chính là một tên độc thân bền vững, bây giờ nhất định là đang ở một cái xó nào đó xem sex để thủ dâm, tôi gọi điện thoại đến hù dọa anh, cho nên anh mới tức tôi."

Đậu má, Tần Minh lại bị xem thường à? Dù gì thì anh cũng là người vừa được hoa khôi của trường tỏ tình. Mặc dù cũng chẳng có gì đáng khen ngợi nhưng nếu nói anh độc thân thì không thể nhịn được.



Tần Minh nói: "Nhưng tôi có bạn gái rồi, đảm bảo là xinh hơn cô. Nếu để tôi gặp cô, nhất định cô sẽ tự ti, biết thế nào mới là người đẹp. Da dẻ và tướng mạo của cô ấy còn đẹp hơn những người nổi tiếng trên mạng nhờ trang điểm, làm mịn và nhỏ mặt, filter" "Chặc chặc, anh khoác lác vừa thôi." Cô gái cười hi hi nói: "Anh còn khoác lác hơn cả tôi. Bạn gái anh ở bên cạnh anh chứ? Lần trước tôi gọi tới còn nghe thấy bảo anh cởi quần áo, anh không sợ cô ấy ghen à?"

Tần Minh nói: "Đó không phải là bạn gái tôi Này, cô hóng hớt như vậy làm gì.

Cô gái như là phát hiện ra bí mật gì đó vậy, lớn tiếng nói: "Ồ, không phải bạn gái của anh mà còn phải cởi đồ của anh à. Đồ đàn ông cặn bã nhà anh, ra ngoài ăn vụng. Anh có bạn gái xinh đẹp như vậy mà còn phải ra ngoài ăn vụng. Đàn ông đúng là thổi tha."

Trái lại, Tần Minh bị cô gái này chọc cười, anh nói: "Cô thì biết cái gì? Tôi chính là một người đàn ông chung thủy. Vừa nãy hoa khôi của trường tôi tỏ tình với tôi, tôi cũng không đồng ý, sao tôi lại ra ngoài ăn vụng chứ?"

Đầu dây bên kia im lặng một lúc mới thấy cô gái kia nói: "Trời ơi, anh cũng có thể khoác lác quá vậy? Có phải uống dăm ba chai lót bụng rồi không? Quên mình họ gì rồi à? Hoa khôi của trường tỏ tình với anh, anh may mắn đấy, anh làm cái gì mà không đồng ý? Nhưng mà bạn gái anh lại để cho anh được hoa khôi của trường tỏ tình thì cũng vô dụng quá. Người đàn ông của mình mà cũng giữ được. Nếu tôi là đàn ông, người phụ nữ nào dám lại gần tôi lập tức xông lên tát hai cái luôn.

Tần Minh nhíu mày nói: "Nói cái gì thế? Cô chẳng biết gì cả, nói vớ nói vẩn."

Tần Minh nghĩ một lúc. Đúng lúc bây giờ anh đang cảm thấy nhức đầu, nên trả lời Bạch Ngọc Thuần thế nào, nên lựa chọn ra sao. Đúng lúc này lại có một cô gái lại, có thể giúp anh trút hết những phiền não trong lòng.

Anh hỏi: "Ế, đúng rồi. Tôi hỏi cô vấn đề này, tôi có một người bạn... Không hiểu vì nguyên nhân gì mà bạn gái của cậu ta bỗng dưng không liên lạc được. Sau đó lại có cô gái khác thích cậu ta, cậu ta hỏi tôi có nên đồng ý hay không. Cậu ta sợ có lỗi với bạn gái, cậu ta rất rối. Tôi không biết phải giải thích thế nào với cậu ta nữa, con gái các cô cảm thấy như thế nào là ổn?"

Đầu dây điện thoại bên kia bỗng yên lặng trong chốc lát, cô gái nói: "Anh có một người bạn, ám chỉ chính là anh đúng không?"

Mặt Tần Minh đen lại, mạnh giọng nói: "Một người bạn của tôi, không phải tôi. Cô có nằm bắt được vấn đề chính không vậy? Là ai là trọng tâm à? Trọng tâm là nên trả lời thế nào!"

Cô gái nói: "Được rồi, được rồi. Thấy tôi mấy lần có lỗi gọi điện thoại quấy rầy việc anh tán gái nên tôi sẽ phân tích với anh một chút" "Anh bây giờ chính là điển hình của việc cận kề phạm tội. Trong lòng anh vẫn thích cô bạn gái đã biến mất đó của mình. Có lẽ người ta có nỗi khổ riêng nên mới đột nhiên biến mất. Anh phải giữ nội tâm kiên định, nếu không thì đến khi bạn gái anh trở lại sẽ phát hiện ra anh ra ngoài ăn vụng. Cô ấy cũng vì vậy mà không chịu nổi, tự sát thì làm sao?" “Còn sự do dự của anh chứng minh rằng anh đủ kiên định với bạn gái của mình bởi vì trong lòng anh có cô ấy. Cho nên, anh mau vui vẻ từ chối cô hoa khôi của trường đó đi là được, không phải xong chuyện rồi sao?"



Anh rối rằm ôm trán nói: "Nhưng mà tôi đã hôn cô ấy rồi, cảm giác ấy thật thoải mái. C không phải tôi, là cậu bạn kia của tôi, cậu ta... A lo? A lô? Sao lại cúp máy?"

Tần Minh kinh ngạc nhìn điện thoại, đang nói chuyện hay sao lại cúp máy thế? Anh nói cái gì sai sao?

Tần Minh vô cùng buồn rầu. Anh cảm thấy cô gái gọi nhầm máy này nói chuyện rất hay, nhưng sao lần nào cũng đột nhiên cúp máy vậy?

Tần Minh rối rằm gãi đầu, anh nhìn vào ảnh của Nhiếp Hải Đường trên màn hình nền điện thoại, nhớ lại nụ cười và sự dịu dàng của cô. Tần Minh thử bấm dãy số nhưng kết quả vẫn là đã tắt máy.

Tần Minh nhớ đến chuyện lần trước, cô bị mẹ lừa sang nước ngoài, điện thoại di động cũng bị ném đi, còn rất thiếu tiền. Lần này, liệu có phải vì gia đình cô bị phá sản nên cũng rất thiếu tiền, dẫn đến việc điện thoại không có tiền?

Tần Minh nhanh chóng gửi cho số này của Nhiếp Hải Đường mười nghìn tệ tiền điện thoại nhưng mà vẫn không thể gọi được.

Tâm trạng Tần Minh rất phiền muộn. Không tìm được Nhiếp Hải Đường, Bạch Ngọc Thuần lại bày tỏ với anh, anh nên lựa chọn thế nào đây?

Trước khi ra khỏi cửa, cô ấy lại ôm hũ tro cốt của mẹ mình Hà Mộng Cô và nói: "Mẹ, nhất định mẹ phải phù hộ cho con. Hạnh phúc cả đời của con gái mẹ trông chờ vào hôm nay đấy!

Tần Minh đứng chờ ở hồ không tên, từ xa xa anh đã nhìn thấy Bạch Ngọc Thuần đang đi đến. Anh định chào hỏi thì bỗng nhiên điện thoại lại reo lên inh ỏi, là Olmei vệ sĩ thay thế cho A Long gần đây.

Tần Minh vừa nghe điện thoại thì Olmei lập tức nói: "Cậu chủ, bên này có một nhóm người rất khả nghi tiến vào khu vực trường học, đang hướng đến chỗ của cậu bên này."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play