Mọi người đều sững sờ vì tiếng hét như sư tử Hà Đông của Trương Tình Tình, Nhiếp Hải Đường vội hỏi: "Sao vậy, Tình Tình? Ngự Lâm Các không tốt à? Mình cũng đã đến đó một lần rồi.Khu suối nước nóng ở đó là lớn nhất, ở đó còn có một cây bạch quả trăm tuổi nữa, rất đẹp"
Trương Tình Tình có chút hoảng loạn, thậm chí không biết phải làm sao, nói: "Tớ đương nhiên biết rằng Ngự Lâm Các là vị trí tốt nhất của trang viên Nam Sơn, môi trường yên tĩnh, đầy đủ tiện nghi và các hình thức giải trí khác nhau.Nhưng, nhưng, đây cũng là chỗ đắt nhất.Vui chơi một đêm cũng phải mất ba trăm nghìn đấy.Cho dù dùng thẻ VIP thông thường được giảm giá mười hai phần trăm thì chúng †a cũng không gánh nổi số tiền đó đâu."
Thì ra, Tần Minh đã đặt khu biệt thự Ngự Lâm Các tốt nhất và đắt nhất trong trang viên, giá cả cũng tăng gấp ba lần.
Vốn dĩ là bốn người đàn ông chia nhau, cộng với thẻ ưu đãi VIP.
mỗi người sẽ chỉ khoảng hơn hai mươi nghìn, đối với những người giàu có như họ thì số tiền này không tính là đắt.
Bây giờ thì hay rồi, số tiền đột nhiên tăng lên hơn bảy mươi nghìn, như vậy thì hơi đất rồi.
Mặt Vương Hiểu Lê sầm lại, bởi vì cô ta thấy Chu Vũ hơi cau mày, giống như quá đắt không muốn chấp nhận vậy.
Cô ta không có tiền, chỉ có thể dựa vào chút nhan sắc của minh.
Túi xách, quần áo và son môi hàng hiệu thường dùng đều do mấy người bạn trai dự phòng tặng, khó khăn lắm cô ta mới bợ đỡ được một anh chàng nhà giàu mới về nước.
Cô ta sợ nhất là Chu Vũ không vui, đột ngột bỏ đi, vậy thì cô ta không có cơ hội để hưởng thụ nữa rồi.Trương Hạo Vân rất bình tĩnh nói: "Không thành vấn đề, không đắt hơn bao nhiêu."
Vương Tĩnh thấy Trương Hạo Vân nói như vậy liền yên tâm hơn rất nhiều, cô ả thở dài, quả nhiên là một ngôi sao, người trong làng giải trí có rất nhiều tiền, còn thích giữ thể diện.
Triệu Thác lại vô cùng bất mãn, vì anh ta đã phá hỏng chiếc du thuyền của gia đình mình rồi, còn đế xảy ra sự cố nữa, chiếc du thuyền vẫn đang bị cảnh sát biển thu giữ, người nhà đã hạn chế rất nhiều tiền tiêu vặt của anh ta.
Trên người anh ta chỉ có năm mười nghìn tệ, không thể chi nhiều hơn được.
Nhiếp Hải Đường cau mày, nói, "Phần còn thiếu đó tôi có thể...
"Tần Minh, cậu là đồ ngốc à?"
Triệu Thác chửi ầm lên, nói: "Ai cho phép cậu tự ý quyết định như vậy? Rủ cậu đi tâm suối nước nóng, cậu liền coi mình là người đúng không? Cậu đặt khu biệt thự đắt như vậy, cậu có tiền không? Thằng giẻ rách không biết gì."
Trương Tình Tình cũng đang nhẫn nhịn, cô ta khác với Nhiếp Hải Đường, Nhiếp Hải Đường có tiên, nhưng cô ta lại không có.
Cô ta biết rất rõ, bây giờ Triệu Thác cũng không chi được bao nhiêu tiên.
Đến lúc đó, nếu không trả được tiền, chẳng phải cô ta sẽ rất ngượng sao? Lại phải vay tiền của Nhiếp Hải Đường lần nữa? Trương Tình Tình không thể chịu được sự sỉ nhục như lần ở nhà hàng Tần Lâu, cô ta thà đột nhiên bị bản chết còn hơn bị nhân viên phục vụ hỏi 'cô không có tiền à?.
Cô ta không quan tâm đến việc mắng Tần Minh, cô ta giành lấy thẻ phòng rồi vội vàng đi tới quầy lễ tân, nói: "Xin chào, tôi muốn trả phòng, chúng tôi không muốn chọn Ngự Lâm Các.Chúng tôi chọn giảm giá mùa hè, chính là Phỉ Thúy Các ở ven khu phía Tây."
Nhân viên lễ tân cảm thấy kỳ lạ: "Cô nói nghiêm túc sao? Tiền đã thanh toán hết rồi, nếu đối sang khu biệt thự cấp thấp hơn thì không được hoàn lại tiền thừa đâu ạ"
Trương Tình Tình lớn tiếng nói: 'Không trả được thì thôi, tôi đổi...ơ, chờ một chút.Cô vừa rồi nói cái gì cơ?"Cô nhân viên lễ tân mỉm cười nói: "Nếu cô nhất quyết đổi biệt thự hạng khác, vậy thì khoản tiền đã thanh toán sẽ không được hoàn lại tiền thừa.Ngoài ra, khu biệt thự Ngự Lâm Các là khu nghỉ dưỡng tốt nhất ở chỗ chúng tôi.Tôi kiến nghị cô không nên đối thì hơn"
"Đã, đã thanh toán rồi sao?"
Trương Tình Tình trợn tròn mắt, ngạc nhiên hỏi.
Triệu Thác cũng tiến lên xác nhận: "Mấy người kiểm tra lại xem, chắc chân đã thanh toán rồi sao?"
Nhân viên lễ tân vẫn kiên nhẫn nói: "Vâng, thưa anh, mọi người cứ yên tâm vào ở đi ạ.Tất cả chi phí trong suốt thời gian anh ở đây đều đã nằm trong khoản tiền ba trăm nghìn rồi ạ.Hơn nữa, đã được thanh toán rồi"
Triệu Thác lấy điện thoại di động ra, thấp hèn nói: "Không được, tôi phải quay lại, cô nói lại đi, tránh việc cô lừa chúng tôi."
Phụt, mọi người xung quanh bật cười, người ta đã nói hai lần rồi mà anh ta vẫn không tin, còn muốn quay video.
Có còn là đàn ông không vậy? Mặt Triệu Thác đỏ bừng, nhìn thấy ánh mắt khinh thường của những người khác liền không quay video nữa.
Hai người xấu hổ quay lại, nhìn Tần Minh không biết phải làm sao, giống như đứa trẻ mắc lỗi vậy, thấp thỏm không yên.
Triệu Thác vô cùng hối hận vì việc mình đã mất bình vừa rồi, thật mất mặt.
Chu Vũ, Trương Hạo Vân và Nhiếp Hải Đường đều là những người giàu có.
Ảnh ta nên ung dung bình tĩnh giống như họ mới phải, nếu không có tiền thì cùng lắm là quẹt thẻ tín dụng.
Tại sao phải hét lên như một tên điên, thế hiện lên dáng vẻ túng quẫn không có tiền để trả của bản thân.Tâm trạng của Trương Tình Tình càng tồi tệ hơn, gần như suy sụp.
Cô ta luôn nói này nói nọ Tần Minh, kết quả là Tần Minh thuê khu biệt thự đắt tiền nhất, tốt nhất của trang viên Nam Sơn.
Cô ta còn hiểu lầm anh, thế hiện ra phân tính cách xấu xí của mình.
Nhưng Tần Minh vân bình tĩnh như vậy, mọi người xung quanh đều nhìn anh như nhìn một kỳ tích, tựa như hiểu được tại sao Tần Minh làm lại tới đây sớm hơn.
Đồng thời, không hiểu tại sao Tần Minh lại có nhiều tiền như vậy? Mặt Trương Tình Tình nóng bừng, cô ta vốn định làm Tần Minh mất mặt, kết quả cô ta và Triệu Thác lại phải xấu hổ, cô ta hung hăng hỏi: "Tần Minh, không phải anh lấy tiên của Hải Đường để giả vờ đấy chứ?"
Triệu Thác hỏi: "Vậy, sao Tần Minh lại có nhiều tiền thế?"
Vương Hiểu Lê cũng tò mò hỏi: "Ba trăm nghìn đấy, làm sao anh ta có được chứ? Chẳng lẽ anh ta may mắn nhặt được ba trăm nghìn à?"
Tần Minh cũng không thèm lải nhải với những người này, anh nói thật những người này cũng không tin, chẳng lẽ nói dối thì họ sẽ tin sao? Tần Minh dứt khoát khoác lác: "Hai ngày trước tôi đã trúng xổ số"
Nhiếp Hải Đường tò mò hỏi: "May mãn thế à? Trúng bao nhiêu?"
Tần Minh khoác lác: "Hơn một triệu, vừa lấy được tiền.Nên muốn mời mọi người tận hưởng một chút"
Hơn một triệu? Đó là một khoản tiền khổng lồ từ trên trời rơi xuống.
Ba người phụ nữ rất ngưỡng mộ, Tần Minh gặp vận may lớn thật đấy, đột nhiên có nhiều tiền như vậy, tiếc là không phải của họ.
Nhưng mà, cũng phung phí quá rồi đấy? Một lúc đã tiêu hết một phần ba rồi"
Vương Tĩnh gật đầu đồng ý: "Đúng vậy, tâm lý nhà giàu mới nổi điển hình, sau khi được công nhận liền vung tiền lung tung."
Chu Vũ cười nhạt: "Xem ra, chúng ta là phía được lợi nhất.
Lát nữa, tôi sẽ chuyển phần tiền của tôi cho cậu"
Trương Hạo Vân cũng cười nói: "Bạn học Tần Minh, thật ngại quá, lát nữa tôi sẽ chuyển cho cậu một trăm nghìn tệ"
Tần Minh thật sự cạn lời, nói thật không si tin, tùy tiện tìm một lý do thì mọi người đều tin, quả nhiên mọi người chỉ thích nghe những gì mình cho là đúng.
Tần Minh vội xua tay, nói: "Anh không cần chuyển tiền cho tôi.
Thực sự không cần đâu, mọi người thỏa sức hưởng thụ là được.
Đều là bạn của Hải Đường, không cần tính toán mấy chuyện nhỏ nhặt này: Tần Minh thực sự không tính toán, anh tiếp đãi bạn bè ở trong sản nghiệp của mình, hoàn toàn không phải mất đồng nào cả, được không? Hai người đàn ông đều rất có phong độ, nhưng Triệu Thác vẫn không nói lời nào, anh ta rất gượng gạo.
Anh ta chỉ có năm mươi nghìn, hai người còn lại là người giàu có, chuyển thẳng luôn một trăm nghìn.
Vương Hiểu Lê và Vương Tĩnh đều nhìn chằm chằm vào Trương Tình Tình, ý là người đàn ông của cậu sao vậy? Mặt mày xanh lét, sao lại khó coi như vậy? Vương Tĩnh nói: "Trương Tình Tình, cậu đã quên mục đích của chúng ta rồi sao? Lật đổ tra nam Tần Minh, khiến Hải Đường không còn yêu hắn nữa.
Còn làm cho chúng ta kiểm soát được người đàn ông của mình, tại sao người đàn ông của lại không ra gì thế?"
Vương Hiểu Lê cũng nói: "Đúng vậy, bây giờ đã trở thành khách của Tần Minh rồi, mà anh ta còn thể hiện cái dáng vẻ không thiếu tiền, người nào không biết còn tưởng rằng anh rất giàu ấy.Sao bạn trai cậu không chọc lại hả?"
Trương Tình Tình nghe lời giễu cợt của hai con yêu tỉnh kia, trong lòng căm tức, thật đúng là chị em cây khế, nhân cơ hội giẫm đạp mình.
Nhiếp Hải Đường giúp giải vây, nói: "Thôi, đừng nói nữa, tại Tần Minh đột nhiên làm mọi người mất cơ hội.Anh ấy cũng có chỗ sai"
Trương Tình Tình vui mừng khôn xiết, nắm lấy cánh tay Nhiếp Hải Đường, nói: "Chứ còn gì nữa, vẫn là Hải Đường của chúng ta hiểu chuyện, đều tại Tần Minh"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT