Chưuong 959:

Vừa nói, cô còn liếc xéo anh một cái, với ánh mắt “Em đã nhìn thấu mọi chuyện rồi”.

Tiêu Lăng Dạ xoa xoa giữa mày, dứt khoác đổi chủ đề: “Sao sáng nay không gọi anh dậy?”

Còn không biết xấu hổ mà nói!

Lâm Quán Quán nghiêm túc trừng mắt nhìn anh, không phản hồi anh.

Hiếm thấy Tiêu Lăng Dạ có chút chột dạ.

Thực ra.

Tối hôm qua anh thực sự say, nhưng … đến nửa đêm đã tỉnh rượu và biết chính xác những gì đã xảy ra đêm qua.

Tiêu Lăng Dạ có chút ngượng ngùng.

Đàn ông mà.

Chưa từng ăn qua thịt thì không sao, một khi đã dùng thịt, biết được mùi vị của tủy rồi thì sẽ không thể kiềm chế được cơn nghiện.

Tối hôm qua anh từ nhà chính trở về, không vào phòng ngủ ngay, chỉ vì sợ anh không khống chế được chính mình sẽ đối xử với cô như thế nào, rốt cuộc anh đã lăn lộn cả đêm hôm trước.

Nhưng ai biết được, vừa uống vừa tán gẫu với A Diễn, lại thành ra uống nhiều quá.

Chờ sau nửa đêm khi anh tỉnh rượu, cũng đã không dừng được rồi.

“Quán Quán… “Mệt, không có sức nói chuyện với anh!”

“…” Tiêu Lăng Dạ không phải là người ăn nói khéo léo, nghe cô nói như vậy, theo bản năng lưng căng thẳng: “Không phải anh cố ý…”

“ừ, không phải cố ý, là cố tình!”

Kìm lòng không được… Lâm Quán Quán đỏ mặt, cô vốn dĩ cũng không thật sự tức giận, lúc này nghe thấy miệng lưỡi anh ngọt như vậy, trên mặt cô nào còn căng thẳng, cô cong miệng lên hừ nhẹ một tiếng: “Đồ dẻo miệng!”

Thấy cô không còn tức giận, ánh mắt Tiêu Lăng Dạ mới buông lỏng xuống.

Dưới tay áo dài.

Anh nương theo đồ diễn to rộng của Lâm Quán Quán, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô: “Có mệt không?”

“Mệt, mệt muốn chết!

Khi còn ở nước M, cho dù cô bị sốt 40 độ c, cô vẫn có thể làm việc liên tục trong ba ngày ba đêm, giống như một người máy. Nhưng sau khi gặp được Tiêu Lăng Dạ, Lâm Quán Quán mới phát hiện ra.

Cô trở nên mong manh.

Mà sự phụ thuộc vào Tiêu Lăng Dạ càng ngày càng mạnh.

Nhưng … cô rất thích sự chuyển đổi này.

Phụ nữ mà.

Ai mà muốn trở thành người phụ nữ mạnh mẽ đâu, cô bây giờ muốn trở thành bông hoa si tình của Tiêu Lăng Dạ.

Lâm Quán Quán nằm ở trên ghế, mơ màng sắp ngủ.

“Nếu không… Em xin nghỉ đi.”

“Không!” Nghĩ đến bộ dạng mắng chửi người kinh khủng của Lý Mưu vừa rồi, Lâm Quán Quán giật mình một cái, lập tức tỉnh táo lại, lắc đầu nguầy nguậy: “Không được, không được! Hôm nay nhiều diễn viên chính không có mặt, đạo diễn đã rất tức giận rồi. Nếu em lại xin nghỉ, đạo diễn Lý sẽ phát điên mất!”

Tiêu Lăng Dạ nhíu mày.

Mặc dù ‘Khuynh Thành Truyện’ có kinh phí đầu tư lên tới 400 triệu NDT nhưng theo ý kiến của anh, bộ phim truyền hình này ít quan trọng hơn so với việc cô được nghỉ ngơi thật tốt.

“Tiếp tục quay?”

“Dạ!” Lâm Quán Quán giữ chặt tay anh, bất lực thở dài “Vốn dĩ đạo diễn vừa nói chuyện với em, nói hôm nay diễn viên chính không đến nên không có cách nào quay hình. Nên em định kết thúc công việc, nhưng mà… Bây giờ anh đang ở trong đoàn làm phim, chắc chắn sẽ không kết thúc công việc. Đạo diễn nhất định sẽ sắp xếp những cảnh quay của em và anh.

Lâm Quán Quán đoán không sai.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play