“Tiêu Diễn, anh thấy em là quá nhàn rỗi rồi.” Những lời này, tràn ngập ý tứ uy hiếp.

Tiêu Diễn nhìn thời gian, tức khắc hoảng sợ.

Mẹ nó.

Bắt tri bất giác thế nhưng đã rạng sáng 1 giờ hơn rồi.

Ông trời!

Anh thế nhưng gọi điện thoại cho anh trai vào giờ này, khó trách anh ấy tức giận.

Tiêu Diễn vừa mới chuẩn bị giải thích, kết quả liền nghe được bên kia có giọng nữ mơ hồ hỏi một câu: “Hơn nửa đêm, ai vậy.”

“Ngoan, một người không liên quan thôi, mau ngủ đi.”

Không liên quan!

Mẹ nó.

Đau tim!

Đối với tiều Quán Quán thì nhẹ nhàng, đối với anh thì mưa rền gió dữ.

Là anh trai ruột đây sao!

Phải không phải không!

Tiêu Diễn vừa muốn chát vấn, di động đã truyền đến tiếng cúp máy “Đô đô đô”.

Tiêu Diễn cắn răng, cũng không có can đảm gọi nữa.

Aaaal Anh thê!

Chờ giải quyết xong chuyện Lâm Song Song, anh phải đi tìm cái bạn gái, sau đó liều mạng ở trước mặt bọn họ tú ân aäI.

Đem cầu lương đã ăn qua tất cả đều trả về!

Sáng sớm.

Lâm Song Song từ trong lúc ngủ mơ màng tỉnh lại, mở mắt ra, cô theo bản năng nhìn mép giường, không có nhìn thấy Tiêu thân ảnh Diễn.

Lâm Song Song tức khắc có chút mất mát.

Đây là đi rồi đi.

Xuống lầu, đi qua bàn ăn, lại nhìn đến trên bàn cơm đã có bữa sáng, cơm hộp đóng gói, mặt trên còn dán một tờ giấy nhỏ.

*Thấy em ngủ rất sâu, không nhẫn tâm gọi em dậy. Anh đi làm trước, chờ tin tức tốt của em.” Chữ viết rồng bay phượng múa, mặt sau còn có một cái mặt cười.

Tuy rằng là cơm hộp nhưng cũng đủ để tâm tình Lâm Song Song chuyền biến tốt đẹp.

Lâm Song Song hừ nhẹ một tiếng, đem bữa sáng đặt ở lò vi ba hâm nóng, ăn xong cơm sáng, cô lập tức ngồi không yên.

Cô không thể bỏ lỡ Tiêu Diễn một người đàn ông tốt như vậy được.

Bắt luận chuyện gì cũng cần tốc chiến tốc thắng.

Cho nên, ly hôn đã là lửa sém lông mày!

Lâm Song Song nhấp môi, cố ý thu thập một chút, trang điểm giống như một chiến sĩ, sau đó cô đeo túi xách lập tức trở về nhà chính nhà họ Lãnh.

Lâm Song Song đã ly hôn.

Lâm Quán Quán nghe tin sau đó một tuần.

Cô hơi ngạc nhiên.

“Ly hôn, nhanh như vậy sao?”

Tiêu Lăng Dạ nhàn nhạt gật đầu, mặt không biểu cảm nói: “Đã rời đi ba ngày trước.”

Nói cách khác, Tiêu Diễn chỉ cần vài ngày là giải quyết xong cho Lâm Song Song?

Tốc độ thật đáng kinh ngạc.

Lâm Quán Quán cảm thấy hứng thú, cô đặt kịch bản xuống: “Rồi sao nữa, kể cho em nghe về quá trình đi.”

Tiêu Lăng Dạ ngồi trên sô pha, cắt táo đã gọt vỏ thành từng miếng nhỏ, cho vào hộp đun với nước sôi, sau đó gắp ra, cho vào miệng cô từng miếng một.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play