“A Dận, ở trước mặt bà, cháu cứ yên tâm lớn mật nói.”

Là ảo giác sao, sao anh còn cảm thấy bà nội như đang ước gì Lâm Quán Quán có máy cái khuyết điểm nhỉ!

*“A Dận!”

Cơ Dã Hỏa hoàn hồn, anh kéo kéo tóc, nghĩ nghĩ mới nói: “Bà nội, cô ấy là một người rất tốt, thật sự đấy! Kỳ thật lúc trước cháu ở nước M đã quen biết cô ấy rồi.”

Nghe vậy, Khương Ninh lập tức tỉnh táo tinh thần.

“Vậy cháu hẳn là tương đối hiểu biết cô ta, mau nói bà nghe.”

*Cô ấy kỳ thật khá tốt, lúc quen cô ấy ở nước M, cảm giác cô ấy mang cho người khác chính là liều mạng! Mỗi ngày đều là một bên ở đoàn phim đóng phim, một bên chăm sóc đứa nhỏ. Tình huống Duệ Duệ bà cũng không rõ lắm.

Duệ Duệ cùng Tâm Can là sinh đôi, lúc cậu bé được sinh cũng giống như tình huống của Tâm Can, bà ngẫm lại lúc ấy Tâm Can có bao nhiêu đáng thương, là có thể nghĩ đến tình huống Duệ Duệ.”

Khương Ninh nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy Tâm Can.

Cả người xanh tím, xương sườn bị bẻ gãy.

Lòng bà chợt cô lại, đau lòng không thôi.

“Duệ Duệ sinh non, thân thể vẫn luôn không tốt lắm, coi như Quán Quán có chăm sóc thật kĩ, thân thể của cậu bé cũng kém hơn nhiều so với mấy đứa trẻ cùng lứa. Vì để bồi bổ thân thể cho cậu bé mà Quán Quán liều mạng cô làm việc, chỉ cần có thể kiếm tiền, dù công việc có vất vả thế nào, cô ấy cũng đều chấp nhận. Cô ấy quả thật là một người mẹ rất tốt.”

Khương Ninh nhíu mày.

Thứ bà muốn nghe không phải là mấy cái này.

“A Dận, ở nước M có văn hóa khá thoáng, mà cô ta không có bạn trai nào sao?”

Anh chính là bạn trai cũ của cô ấy nha.

Nhưng mà lời này Cơ Dã Hỏa cũng không dám nói, anh SỜ sờ cái mũi, ho nhẹ một tiếng: “Cái này thì thật không có nghe nói.”

Trên mặt Khương Ninh thể hiện sự thất vọng không che giấu được.

“Bà nội, kỳ thật nhân phẩm Quán Quán bà căn bản không cần lo lắng. Theo cháu được biết, lúc trước ở nước M có mấy người đàn ông đẹp trai có tiền theo đuổi cô ấy, hơn nữa người kia còn không thèm để ý cô đã có con, nếu nhân phẩm Quán Quán không tốt, chỉ sợ sẽ đồng ý người theo đuổi kia nhưng cô lại không làm vậy.”

Người đàn ông này đương nhiên là anh rồi.

“Sau khi về nước, ở đoàn phim nhìn thấy cô ấy, tuy rằng bị truyền ra một ít scandal không tốt lắm nhưng những cái đó đều là đứa em cùng cha khác mẹ muốn hãm hại cô ấy.

Quán Quán là người sang sảng hào phóng, làm việc nghiêm túc! Kỳ thật nói đúng ra, dựa vào nhan sắc của Lâm Quán Quán chỉ cần cô ấy muốn, cô ấy căn bản không cân vật vả như vậy nhưng cô lại không muôn đi lôi tắt, từng bước từng bước có gắng, quả thật là người hiếm có nha.”

Trong lòng Khương Ninh nén giận.

Bà ngăn chặn lửa giận: “A Dận, ấn tượng của cháu với cô ta là rất tốt sao?”

“Đúng vậy!” Cơ Dã Hỏa gật đầu: “Toàn bộ đoàn phim của cháu đều thấy cô áy rất tốt!”

Đáng chết.

Tại sao hết người này đến người kia đều bị cô ta mê hoặc vậy.

Lâm Quán Quán này.

Quả nhiên không phải là đèn cạn dầu!

Cái này là còn chưa có vào cửa, người trong nhà đều bị cô ta thu mua, nếu tương lai cô ta vào nhà.

Không được!

Bà tuyệt đối không thể để cô ta tiền vào cửa!

Ngày đầu năm trôi qua.

Lâm Quán Quán liên tiên vào trạng thái bận rộn làm việc.

Tết đầu năm cũng có nghĩa là kỳ nghỉ đông kết thúc, mà cô cũng nhận được điện thoại của Hứa Dịch, bảo cô đi công ty một chuyền.

Sáng sớm, Lâm Quán Quán liền đội tuyết chạy tới công ty.

“Quán Quán! Nơi này!”

Tiêu Lăng Dạ đưa Lâm Quán Quán đến công ty, Lâm Quán Quán mới vừa xuống xe liền nhìn thấy Hứa Dịch ở đối diện đang vẫy tay.

Cô quấn chặt khăn quàng cổ, tạm biệt Tiêu Lăng Dạ rồi chạy nhanh chạy tới.

“Hứa Dịch.”

“Năm mới vui vẻ.”

Lâm Quán Quán cười rộ lên: “Anh cũng cũng nhé, năm mới vui vẻ.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play