Theo cốt truyện chính, Lâm Tiêu Tiêu vốn không biết rằng, chính lão chủ Kim Băng giết chết cha mẹ cô ta. Đến khi cô ta nhận ra thì đã thay lão ta giết hàng trăm mạng người vô tội. Cuối cùng Boss và Lâm Tiêu Tiêu hợp sức lật đổ lão chủ Kim Băng.
Hôm nay quả là ngày định mệnh. Chính hôm nay, nguyên chủ sẽ ra đi vì chắn một phát đạn chí mạng cho Cao Thiên. Cũng vì chuyện này mà tâm trạng Cao Thiên, Đường An và Lăng Quang suy sụp vô cùng.
Cao Thiên, Đường An và Lăng Quang luôn coi Hoàng My như em gái mà bảo vệ. Bao nhiêu sự quan tâm đều dành cho cô, những điều tốt nhất cũng dành cho cô. Chỉ tiếc là sau ngày hôm nay sẽ không thể nữa. Cả ba người sẽ tự trách mình trong cái chết của nguyên chủ, mối hận thù với Kim Băng cũng vì thế mà dâng cao.
Hoàng My vuốt lại mái tóc đã hơi rối. Nhìn vào trong ngôi nhà, căn bản là Lăng Quang và Cao Thiên vẫn đang chiến đấu trong đó. Nếu cô không xử lí nhanh đám này thì coi bộ khó mà giải cứu đống hàng hiệu kia.
Lâm Tiêu Tiêu nhìn bộ dạng điềm tĩnh của cô mà không khỏi cảm thấy kì lạ. Hoàng My dù gì cũng chỉ là một thư ký, dù nghiêm túc đến đâu thì trong tình huống này cũng phải lộ ra một ít sợ sệt chứ?
- Nhà của chúng tôi ông cũng phá, sau này phải ở đâu đây?
- Vị tiểu thư này, cô vốn dĩ không phải người chạy đến xem kịch đâu nhỉ?
Lão chủ Kim Băng đã mất kiên nhẫn, phẩy tay cho những người vẫn còn đang e dè trước Đường An kia tiến đến xử lí Hoàng My. Dù gì cô cũng là một cô gái đẹp, vẫn là nên bắt về thì hơn.
- Chắc chắn rồi.
Hoàng My cười, lập tức dơ chân đạp tên đầu tiên ngã xuống. Tiện giấu tay lấy từ không gian ra chiếc mặt nạ trắng Hứa Mặc cho mình đeo lên.
- Là cô!!
Lâm Tiêu Tiêu lập tức hét toáng lên. Chiếc mặt nạ đó, có chết cô ta cũng không muốn quên. Người đầu tiên đánh bại cô ta đã đeo khẩu trang cùng chiếc mặt nạ đó. Lâm Tiêu Tiêu lập tức mất kiểm soát mà lao lên.
Hoàng My đưa ánh mắt dụ hoặc ngày đó trêu ngươi Lâm Tiêu Tiêu, chỉ khác là lần này ý cười được lộ rõ. Cũng là ánh mắt đó nhưng lại không có một sự chế giễu nào.
Lâm Tiêu Tiêu cầm con dao của mình, trực hướng Hoàng My mà lao đến. Những tên kia vẫn chưa nhận thức được vấn đề thì bóng đen đã vút qua bọn họ.
- Lâm Tiêu Tiêu...tôi nhớ tôi chưa từng đối xử tệ với cô.
Hoàng My vẫn nở nụ cười, mắt nheo lại hiền từ. Thanh chủy thủ Hoàng Hoàng cùng con dao bị tác động vào nhau mà rung lắc. Bây giờ nếu một trong hai người trượt tay thì Hoàng Hoàng sẽ lập tức xẻ dọc động mạch của Lâm Tiêu Tiêu, và con dao cũng sẽ lập tức cắt đứt động mạch của Hoàng My.
Hai người như hiểu ý nhau mà nhảy lùi lại, tránh khỏi dao kiếm kẻ thù. Hoàng My vẫn nở nụ cười hờ hững trong khi Lâm Tiêu Tiêu đưa ánh mắt hận thù đến tận xương tủy cho cô.
Đường An đứng một bên im lặng, không ngờ thực tập mới của công ty lại là nội gián. Anh biết Hoàng My rất giỏi nhưng vẫn không an tâm. Nếu Lâm Tiêu Tiêu hoặc Lão chủ kia làm điều gì quá phận, vẫn là đừng trách Đường An hiền lành này độc ác.
Bỗng cánh cửa gỗ của căn nhà gãy làm đôi rồi đập xuống đất. Hai thân ảnh lớn xông ra. Lúc này Hoàng My mới chú ý đến căn nhà đang sắp cháy hết tầng 1 kia.
Lâm Tiêu Tiêu nhân lúc Hoàng My sơ hở, liền dùng tốc độ nhanh nhất phóng đến. Mặc dù lo lắng cho đống đồ vẫn còn ở trên tầng 2 nhưng cô vẫn không lơ là cảnh giác.
Vẫn là Lâm Tiêu Tiêu đánh lén giỏi, nhưng Hoàng My chặn cũng giỏi. Hai người lại ép chặt vũ khí của đối phương. Trận chiến như thể không có hồi kết.
- Lão Chủ Kim Băng, không ngờ ông lại chơi kiểu hèn hạ như vậy?
Lăng Quang vừa thoát ra khỏi căn nhà thì bỗng nhiên trở thành một vẻ đẹp trai lạnh lùng. Mái tóc hơi rối thường ngày của anh ta cũng bị vuốt ngược ra sau. Để lại một Lăng Quang cá biệt đẹp trai ngời ngợi.
Boss Cao Thiên thì không có nghĩ nhiều như thế. Anh chỉ cảm thấy thật phiền phức, nhưng vừa nhìn sang liền thấy chiếc mặt nạ của Hoàng My. Nhìn thân thủ của người đối diện cô thì có lẽ là tên đánh lén lúc trước.
Lúc này, anh em của Hoàng Ưng cũng đã xuất hiện đủ. Lão chủ Kim Băng hơi nhíu mày, bọn nhãi ranh này quả thật nhanh tay! Xem ra hôm nay phải đại chiến một trận rồi.
Đường An đứng một góc, nhân lúc không ai chú ý đã gọi điện cho anh em của Hoàng Hưng. Bây giờ anh ta vẫn đứng gần chỗ Hoàng My và Lâm Tiêu Tiêu đánh nhau. Cảm giác bồn chồn khó tả, xem ra hôm nay việc không có người chết là không thể.
- Hoàng Hưng đã đủ. Hôm nay sẽ là một trận sinh tử giải quyết ân oán của chúng ta!
Cao Thiên nghiến răng ken két, dám động đến tiểu trợ lí của anh ta. Quả thật là chán sống! Dù có chết anh cũng phải giết được tên lão chủ Kim Băng kia.
Hoàng My nhìn Cao Thiên rồi nhìn Lâm Tiêu Tiêu. Gương mặt cô không cảm xúc nhìn đến ngôi nhà đã cháy gần như hết tầng 1 kia. Cô quăng thẳng Lâm Tiêu Tiêu về phía đám đàn em Kim Băng rồi xồng xộc chạy vào trong nhà.
Đường An không kịp cản Hoàng My lại, anh ta vẫn khó hiểu tại sao cô cứ nhất định phải trở lại căn nhà đó. Hoàng My dùng hết sức bình sinh đẩy ngã Cao Thiên và Lăng Quang ra rồi chạy thẳng vào trong nhà.
Cả quá trình đều khiến cho ba người đàn ông đờ đẫn ra. Cao Thiên là người tỉnh lại đầu tiên trong ba người, anh ta trợn mắt nhìn đám lửa vẫn đang cháy phừng phực kia.
- Water Shield (Khiên nước)
Hoàng My cầm lá bài trên tay rồi đốt cháy nó. Quanh người cô liền xuất hiện một quả cầu nước bao bọc. Cô đi đến đâu, khiên nước chạm vào lửa phát ra tiếng "xèo xèo" đến đó.
Ngọn lửa vẫn chưa lan đến tầng 2, Hoàng My lấy từng cái váy, cái áo, phụ kiện... trong từng cái túi ra rồi vứt vào không gian tủ đồ. Tủ đồ sẽ tự sắp xếp đồ đạc cho cô.
Hoàng My vớ lấy những túi đựng đồ dùng để tặng cho Cao Bình và Cao Phu Nhân ném vào không gian chứa đồ. Cô biết ba con người kia vẫn để đống đồ trong phòng nên cũng chạy vội qua phòng của ba người kia mà vơ hết quần áo, tài liệu, những thứ quan trọng có thể mang đi.
Nhẫn Không Gian: "..." Chủ nhân hết chuyện làm nên bắt tôi làm việc sao?
Khi Hoàng My bước ra khỏi căn phòng cuối cùng thì lửa cũng lan lên tới căn phòng đầu tiên của tầng 2. Cô vẫn một thân khiên nước chạy thân mình ra ngoài. Đến trước cánh cửa thì cô nói một câu khiến cho khiên nước biến mất. Cô chạy thân mình ra ngoài, vừa ra ngoài đã thấy Cao Thiên, Đường An và Lăng Quang thương tích đầy mình.
- Có chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Hoàng My một thân nguyên vẹn bước ra ngoài. Cao Thiên nhìn cô, sức lực liền trỗi dậy mà chạy đến ôm Hoàng My. Đường An và Lăng Quang nước mắt cũng trào trực đến nơi. Cô vỗ lưng Cao Thiên, thì thầm với anh là bản thân không sao rồi.
Lúc này, Lâm Tiêu Tiêu cũng không ít thương tích mà xông thẳng đến định đâm một nhát vào lưng Cao Thiên. Hoàng My không theo kịch bản ngôn tình mà xoay người lại chắn dao, ai rảnh đâu đi dâng mạng sống cho kẻ khác. Cô sẽ dùng cách đơn giản mà thực tế hơn là kéo Cao Thiên cùng mình nhảy sang một bên. Lâm Tiêu Tiêu cũng theo đà mà đâm con dao vào cánh cửa gỗ nằm dưới đất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT