Trần Xuân Độ bĩu môi, một bộ thật bất đắc dĩ: "Giai Giai, đây là bản tính của anh được không? Bản tính rất khó sửa, anh đã rất nghiêm túc."

Tôn Giai Giai: “…”

Đôi mắt đẹp của Tôn Giai Giai trợn trắng nhìn anh vài lần, quả thật là không còn gì để nói với người đàn ông này, cô ta thật không hiểu, sao mình lại có thể thất thân với một người đàn ông lưu manh như vậy? Chính mình từ trước tới giờ không nghỉ tới... Lần đầu tiên lại bị một người đàn ông khó hiểu như vậy chiếm đoạt... Cuộc sống thật là kỳ lạ.

Một cô gái xinh đẹp đi đến trước bàn tuyển dụng hỏi: "Đây có phải là điểm tuyển dụng của tập đoàn Lê thị không?"

Trần Xuân Độ nhìn thấy là người đẹp, lập tức tỉnh táo tinh thần, gật đầu: "Đúng, đúng là tập đoàn Lê thị một trong năm trăm doanh nghiệp hàng đầu nước C, người đẹp họ gì vậy?"

"Hả?" Người đẹp kia sửng sốt, đáp: "Tôi họ Vương..."

"Xin chào người đẹp Vương." Trần Xuân Độ híp mắt trực tiếp vươn tay ra, không để ý sự mâu thuẫn của người đẹp kia, nắm lấy tay cô ta, cảm nhận được bàn tay mềm mại của cô ta.

"Người đẹp em tự giới thiệu mình một chút đi." Trần Xuân Độ híp mắt nói.

Cô gái xinh đẹp gật đầu, giới thiệu: "Tôi là sinh viên năm cuối năm nay tốt nghiệp, học kinh tế thương mại MBA..."

"Người đẹp số đo ba vòng của em là bao nhiêu vậy?" Trần Xuân Độ tiếp tục hỏi.

Vụt! Khuôn mặt xinh xắn của người đẹp kia trong nháy mắt thay đổi... Vẻ mặt ngơ ngác nhìn anh: "Anh hỏi cái này làm gì?" Người đẹp cảnh giác nói.

Trần Xuân Độ ngâm điếu thuốc, vô lại nói: " Tiêu chuẩn tuyển người của tập đoàn Lê thị, thứ nhất là xem tướng mạo, thứ hai là xem dáng người, thứ ba là xem năng lực... Chẳng qua tôi thấy tướng mạo của người đẹp em rất tốt, ngực phỏng chừng cũng vượt qua được, vòng mông này..." Trần Xuân Độ híp mắt nhìn về phía người đẹp,

Khuôn mặt của người đẹp kia đỏ lên, giận dữ nói: "Bệnh tâm thần! Háo sắc!" Nói xong cô ta dậm chân ngọc một cái, trực tiếp thở phì phò rời đi,

Không khí trong nháy mắt xấu hổ,

Trần Xuân Độ vẻ mặt ngơ ngác... Tôi đã làm sai cái gì!

"Sinh viên bây giờ đều bảo thủ như vậy? Ngay cả cơ hội bắt chuyện cũng không cho?" Trần Xuân Độ rất vô ngữ lại hút một ngụm thuốc.

"Anh như vậy mà là bắt chuyện sao? Anh rõ ràng là quấy rối?" Khuôn mặt xinh đẹp của Tôn Giai Giai ở một bên bỉu môi thở hổn hển, dường như bộ dạng rất là ghen tuông tức giận.

Trần Xuân Độ vừa thấy liền nở nụ cười, đi đến trước mặt Giai Giai, vẻ mặt dịu dàng.

"Giai Giai, em đừng ghen nha, nếu không anh vẫn sẽ quấy rầy em đấy ~" Trần Xuân Độ híp mắt nhìn chằm chằm áo sơmi trắng của Giai Giai... Dưới cổ áo một mạt trắng nõn mềm mại khiến người ta liên tưởng nhẹ nhàng ~

"Lấy móng heo bẩn thỉu của anh ra!" Khuôn mặt xinh đẹp của Tôn Giai Giai thở phì phò, chặn ngang vỗ lên móng heo của Trần Xuân Độ, dường như rất tức giận với Trần Xuân Độ.

Vẻ mặt Trần Xuân Độ rất buồn bực... Không bắt chuyện được với người đẹp, còn chọc giận một vò dấm chua bên cạnh, ngày hôm nay không có cách nào vượt qua được.

“Này, làm sao để xin việc ở chỗ này của mấy người?" Nhưng vào lúc này, đột nhiên vài tên con trai côn đồ cao lớn từ từ đi đến ngậm điếu thuốc hỏi.

Đây là trường đại học nổi tiếng quốc tế. Phong cách trường học rất chính thống, bình thường không có học sinh nào hút thuốc... Mà vài tên học sinh nam này miệng đều ngậm một cây thuốc, tóc cũng đã được nhuộm uốn... Một bộ dạng khác thường, rõ ràng chính là loại học sinh đã lăn lộn trong xã hội.

Tôn Giai Giai nhìn thấy có học sinh đến ứng tuyển, khuôn mặt xinh đẹp hơi mím lại, một nụ cười thuần khiết giương lên, từ tính nói: "Bạn học, mời cậu tự giới thiệu về bản thân một chút đi ~"

Học sinh nam tóc tím đi đầu nhếch khóe miệng cười lưu manh, ánh mắt xích lỏa nhìn chằm chằm Tôn Giai Giai... Đám học sinh nam ở phía sau cũng bị bộ dạng xinh đẹp động lòng người của Tôn Giai Giai hấp dẫn, đều híp mắt nhìn cô.

Học sinh nam tóc tím duỗi tay vuốt tóc, lưu manh nói: "Tôi tên là Trương Hạo Nhiên, đại học ngành vật lý, năm bốn, trong trường học này, trên cơ bản tôi định đoạt!"

Nghe thấy học sinh nam tóc tím tự giới thiệu... Lông mày xinh đẹp của Tôn Giai Giai hơi nhíu lại.

"Bạn học, vậy cậu có sở trường nào không? Hoặc là, cậu nghĩ gì về công việc trong lương lai của cậu? Thuận tiện phát biểu một chút sao?" Tôn Giai Giai từ tính hỏi.

Học sinh nam tóc tím bật cười, ngậm điếu thuốc, lưu manh nói: "Sở trường? Sở trường của tôi chính là đánh nhau, cải nhau! Trong trường học này, Trương Hạo Nhiên tôi mặt khác đều thiếu, chỉ là không thiếu anh em! Về phần công việc tương lai thì ~" Trương Hạo Nhiên đột nhiên nhìn chằm chằm Tôn Giai Giai một cách xích lỏa, lưu manh hỏi: "Chị gái nhỏ, chị còn độc thân sao?"

Vụt ~ nghe thấy lời nói không kiêng nể gì của học sinh này, khuôn mặt xinh đẹp của Tôi Giai Giai liền hơi thay đổi.

"Bạn học ngại quá, chỉ sợ cậu không phù hợp với yêu cầu phỏng vấn của tập đoàn Lê thị chúng tôi." Tôn Giai Giai xin lỗi nói, muốn đuổi đám này đi.

Học sinh nam tóc tím kia tiếp tục trêu chọc nói: "Chị gái nhỏ, không phù hợp cũng không sao... Chúng ta có thể làm bạn nha, chị gái nhỏ còn độc thân sao? Có tiện thêm cái messeger không? Lần sau chúng ta lại hẹn ~"

Tôn Giai Giai nhẹ nhàng lắc đầu: "Ngại quá, không quá tiện."

Học sinh nam tóc tím kia tiếp tục không thuận theo mà dây dưa, một đám anh em ở phía sau cũng đang ồn ào.

Trần Xuân Độ vừa nhìn thấy tình huống này, ngay lập tức có chút nổi giận ~! Đáng chết! Dám lôi kéo bắt chuyện với người phụ nữ của mình?

"Đám nhóc con! Nên chơi ở đâu thì chơi đi! Đừng ở chỗ này quấy rối!" Trần Xuân Độ trực tiếp đứng lên vô cùng tức giận nói.

Học sinh nam tóc tím kia khinh thường liếc mắt nhìn Trần Xuân Độ một cái, vẻ mặt có chút âm trầm: "Anh là ai vậy? Tôi hỏi chị gái nhỏ của tôi còn độc thân hay không, liên quan gì tới anh? Đệch!"

Từ tiếng “Đệch” nói ra khỏi miệng thiếu niên kia, một đám anh em ở phía sau đều xắn tay áo lên, một bộ muốn ra tay, không khí liền có chút lạnh.

"Sao thế, nhìn bộ dáng của mấy người là muốn ra tay?" Khóe miệng Trần Xuân Độ nhếch lên một nụ cười giễu cợt, nói sâu xa.

Thiếu niên tóc tím chỉ vào Trần Xuân Độ, vẻ mặt tàn bạo lạnh như băng: "Anh, không muốn chết thì mau tránh ra cho tôi... Tôi đang hỏi chị gái nhỏ này còn độc thân hay không, anh xem náo nhiệt cái gì?"

Khuôn mặt xinh đẹp của Tôn Giai Giai có chút đông lại, nhẹ nhàng lôi kéo ống tay áo của Trần Xuân Độ, ra hiệu anh đừng gây thêm phiền phức, Bầu không khí này rõ ràng là không đúng, loại thời điểm này Trần Xuân Độ không thể xúc động,

Giọng nói khiêu khích của học sinh nam tóc tím này ngay lập tức thu hút sự chú ý của một đám học sinh có mặt ở đây, Một đám học sinh lặng lẽ xúm lại ở xung quanh, tò mò căng thẳng chú ý cảnh tượng này,

"Đây không phải là Trương Hạo Nhiên sao... Sao anh ta lại gây chuyện ở trường học?"

"Anh Hạo một ngày không gây chuyện, thì nhàn đến mức hoảng... Không hổ là Anh Hạo, cũng đã sắp tốt nghiệp, vậy mà ngay cả chị gái tuyển dụng cũng dám đến gần trêu chọc,"

Đám học sinh xung quanh đều ồn ào thảo luận.

Học sinh nam tóc tím Trương Hạo Nhiên nhìn chằm chằm Tôn Giai Giai tiếp tục hỏi: "Chị gái nhỏ, chị còn độc thân sao? Thêm messeger không quá phận chứ?"

Ngay khi không khí bế tắc... Đột nhiên một giọng nói ngọt ngào từ trong đám đông vang lên.

"Tôi độc thân, anh muốn thêm messeger của tôi không?"

Chỉ thấy một sinh viên nữ tuyệt đẹp tóc dài xõa vai chậm chạp đi ra từ trong đám người, cô ta giống như người con gái trong bức tranh, sơ thuần tuyệt đẹp... Mà trong miệng anh đào nhỏ của cô ta còn đang ngậm một cây kẹo mút, cả người tôn lên khí chất ngọt ngào quyến rũ ~!

"Ô... Cô gái nào vậy? Tôi phải xem có xinh đẹp hay không nha ~?" Học sinh nam tóc tím Trương Hạ Nhiên nở một nụ cười giễu cợt đi qua…

Vụt! Cả người anh ta run lên, ánh mắt sững sờ nhìn chằm chằm thiếu nữ tuyệt đẹp đang ngậm kẹo kia! Giờ phút này, cả người Trương Hạo Nhiên đều ngây ngẩn!

Thiếu nữ tuyệt đẹp kia nhẹ nhàng chớp mắt đẹp, cắn kẹo mút, yên lặng như đang tự hỏi: "Anh không phải là muốn thêm Facebook sao? Tôi đang độc thân, muốn sao?"

Sắc mặt Trương Hạo Nhiên nhanh chóng thay đổi! Trở nên trắng bệch, dường như mang theo một tia hoảng sợ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play