Edit: Lạc Yên

“Phụ thân, chúng ta không thể buông tha cơ hội này!” Một người nam tử trẻ tuổi kích động mà nói.

Trước mắt hắn là một lão nhân tóc hoa râm, ngồi ở chủ vị, một tay gõ gõ lên mặt bàn chậm rãi gật đầu: “Các con thấy thế nào? Lão đại, con nói thử xem.”

“Đây đúng là một cơ hội tốt để chúng ta có thể thâu tóm Lăng gia, gia tộc này đã trên bờ vực suy tàn, chúng ta thâu tóm là chuyện sớm muộn, nếu đã có cơ hội thì xuống tay cũng thích hợp.” Một trung niên Alpha ngồi bên tay trái ông cụ nói.

“Phụ thân, ý ngài thế nào?”

Lão nhân cũng không trả lời. Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn khô quắt như vỏ quýt không hiện lên biểu tình gì, mí mắt cũng không nâng, tiếp tục hỏi:

“A Linh đâu? Con thấy thế nào?”

Một người phụ nữ tóc dài, búi thành một búi thấp sau gáy, đáy mắt hiện lên một tia sắc bén đáp: “Con thấy các ca ca nói đúng, tuy không có tin tức buôn lậu quặng tinh lần này của Lăng gia, qua hai năm nữa chúng ta cũng có thể thâu tóm gia tộc đó, nhưng nếu sớm hơn thì cũng không có gì không tốt, cớ gì có người đã đưa cơ hội chúng ta lại không làm.” Nói rồi nàng ngẩng đầu lên nhìn quét qua một người trong phòng họp. Khuôn mặt nhu mì cùng thân hình nhỏ nhắn quả thật không tương xứng với dã tâm bừng bừng của nàng.

“Nơi phát ra tin tức này không rõ, nhưng tính chân thật chúng ta đã khảo chứng. Nếu đây là câu cá thì chúng ta vẫn nắm cần câu.” Lời A Linh nói ra, phụ thân cùng các ca ca của nàng đều đồng ý. Bọn họ đều không muốn bỏ qua cơ hội tốt này. Lo lắng duy nhất chỉ là tin tức Lăng gia buôn lậu, trốn thuế không biết do ai lộ ra, lại còn cố tính đưa tới gia tộc Fride bọn họ.

Chuyện này Lăng gia che giấu rất kỹ. Gia tộc bọn họ đã tranh đấu với Lăng gia 6 năm rồi, 6 năm qua bọn họ từng bước chèn ép, đoạt được không ít sinh ý của Lăng gia. Nhưng cứ mỗi lần khi Lăng gia gần đến tuyệt lộ thì lại không rõ bằng cách nào đó mà lại có một khoản tiền lớn, giúp Lăng gia duy trì hơi tàn. Nhà họ cũng đã điều tra cặn kẽ gốc rế Lăng gia, nhưng sự tình về quặng tinh lại không có chút dấu hiệu nào. Hiện tại đây là một cơ hội ngàn năm có một, không biết là ai đưa đến cho họ, không biết sau lưng là muốn làm gì?

Lão nhân ở vị trí chủ vị trầm ngâm suy nghĩ, con cái cũng im lặng không quấy rầy ông, nhất thời phòng hội nghị lặng ngắt như tờ, chỉ nghe tiếng ngón tay ông khẽ gõ lên bàn, từng tiếng từng tiếng.

“Làm đi.” Lão nhân đưa ra quyết định cuối cùng, tựa lưng vào ghế ngồi ra lệnh: “Nội trong hai ngày, làm cho Lăng gia không có cách nào trở mình nữa.”

Con cái của ông đáp lời một tiếng, sôi nổi đứng dậy.

Lăng Sầm cũng không biết chuyện đang phát sinh ở Tố Nguyệt Tinh, cậu cho rằng phải cần một thời gian Lục Kiêu mới cho người xử lý chuyện này, để gia tộc Fride nhận được tin tức chắc cũng phải cả tháng. Nào ngờ, vừa tắt đầu cuối cá nhân, Lục Kiêu đã cho người lập tức ưu tiên mà làm ngay.

Cậu giờ đang ở địa điểm chụp ảnh. Từ góc độ của cậu vừa vặn có thể thấy được Hailey đang trò chuyện cùng người đại diện của hai nghệ sĩ khác cũng chụp hình hôm nay. Hailey phải làm việc này vì người đại diện của cậu không ở đây, đi khai quật tân nhân mất rồi. Hailey vẫn luôn chỉ làm trợ lý, đột nhiên phải làm những việc của một người đại diện, nhưng thoạt nhìn tiểu cô nương này làm cũng ra hình ra dáng. Nhìn biểu tình phán đoán, xem ra ba người nói chuyện với nhau cũng rất thuận lợi. Cậu hiện tại chuẩn bị chụp quảng cáo cho thương hiệu đồng hồ Pailipek, đây là một nhãn hiệu hàng đầu. Hợp đồng phát ngôn ký với Lăng Sầm cũng chỉ có thời hạn một năm. Kiếp trước tranh vị trí làm đại ngôn này, chỉ vì Lăng Sầm muốn chứng minh một chút năng lực của bản thân. Còn công ty giúp cậu nhận đại ngôn này vì muốn tăng thêm một bộ phận fan nên chỉ ký ngắn hạn. Lúc đầu, cậu cũng đồng ý với phương án này của công ty. Bất quá, hiện tại nếu đã đáp ứng Lục Kiêu cậu sẽ dần dần chuyển hình tượng, thì đại ngôn đồng hồ này cậu càng nhất định phải tranh được, mà không chỉ tranh thời hạn một năm. Làm người phát ngôn của nhãn hiệu này sẽ làm thân phận của cậu trong giới thời trang sẽ tăng lên một bậc, hơn nữa, dân cư Liên Bang càng về sau cũng càng yêu thích nhãn hiệu này, nên sẽ giúp cho việc thay đổi hình tượng của cậu càng thuận lợi. Vừa đúng lúc, Pailipek lại đang thả ra tin tức họ muốn đưa ra một hệ liệt mới, hiện tại đang tìm kiếm đại ngôn thích hợp cho hệ liệt này.

Tổng phát ngôn của toàn nhãn hiệu Pailipek là một vị ảnh đế Alpha lớn tuổi, lời nói trong giới phi thường có trọng lượng, được mọi người tôn trọng. Địa vị của ông trong giới là không thể lay động. Lăng Sầm cũng không dám cùng ông đoạt đại ngôn, bất quá…Nếu là đại ngôn của hệ liệt mới thì cậu có thể cạnh tranh. Ảnh của vị ảnh đế Alpha nọ đều là chụp riêng. Hai ngày trước đã chụp ở Đế Tinh. Đêm này chụp ở tinh hệ Carlvert, cùng chụp với cậu có hai nghệ sĩ khác. Do Lăng Sầm yêu cầu chụp buổi tối, Hailey đã đánh tiếng trước, hai người kia thân phận không cao bằng cậu nên người đại diện lựa chọn phối hợp với lịch của cậu.

Thực nhanh, hai người kia cũng đã chụp riêng xong, bắt đầu chụp hình chung. Lăng Sầm là ở vị trí C, ngay trước một giây bấm máy, nam minh tinh ở bên phải đã lặng lẽ di chuyển một chút, vừa vặn chặn trước mặt cậu. Lăng Sầm cảm thấy thiệt cạn lời. Thủ đoạn này cũng quá ngây thơ đi… Vẫn là câu nói kia, tùy bọn họ tranh giành đi thôi… Thị thị phi phi trong giới này cậu ứ muốn chen vô nữa. Lăng Sầm tâm cảnh bình thản, chỉ chuyên tâm tạo hình phù hợp với khung cảnh bức ảnh.

“Ly tiên sinh, phiền ngài dịch sang bên phải một chút.” Nhiếp ảnh gia nhìn hình vừa chụp, cau mày trong chốc lát, vẫn không nhịn được mà nói gì đó với đạo diễn. Đạo diễn đành mở miệng sắp xếp lại.

Vị Ly gì đó tiên sinh nghe vậy thì cau có nhích ra một chút xíu xiu rồi đứng bất động. Nhiếp ảnh gia quay đầu dùng ánh mắt giao lưu với đạo diễn. Vẻ mặt đạo diễn cũng lộ vẻ khó coi, đang muốn lên tiếng, lại thấy Lăng Sầm khẽ lắc đầu, ý bảo ông không cần làm to chuyện. Nhân gia còn không thèm để ý, ông cũng không nhiều lời. Kết cấu bức hình chưa đủ hoàn mỹ, hậu kỳ đều có thể chỉnh lại, ông là sợ đắc tội Lăng Sầm thôi. Dù sao nghe đồn tính tình cậu không tốt nhưng số lượng fan lại rất lớn, trong đó số lượng Alpha đặc biệt nhiều, người ta mà bán thảm một câu, sợ mọi người đốt luôn phòng chụp của ông.

Đạo diễn tủm tỉm cười nói: “Tiếp tục đi thôi.”

Nghe nói có thể tiếp tục, vị Ly gì đó tiên sinh lập tức đắc ý dạt dào, còn quay đầu lại liếc mắt khiêu khích Lăng Sầm một cái.

Lăng Sầm “?????”. Giề….Thôi, mấy người thấy vui là được.

Sau khi chụp hình chung xong là đến phiên Lăng Sầm chụp một mình. Vị ảnh đế kia là trang bìa, cùng trang đầu. Lăng Sầm là đại ngôn cho sản phẩm mới nên sẽ in thành nội san riêng. Hiệp ước 1 năm nên hình ảnh của cậu cùng sản phẩm mới sẽ xuất hiện trên các quảng cáo ở thực tế ảo, tinh võng, cũng như các của hàng ở trung tâm thương mại. Cho nên, hình chụp riêng của cậu cũng không ít. Bao nhiêu năm kiếp trước cậu cũng không phải chỉ chơi không, nhiều ít cũng có kinh nghiệm, cảm ứng màn ảnh phi thường tốt. Rất nhiều lúc không cần nhiếp ảnh gia chỉ đạo cậu đã có thể bày ra tư thế hoàn mỹ, đứng đúng góc chụp, sức giãn mười phần. Ngũ quan cậu vốn mỹ diễm, khí chất bộc lộ thích hợp, mỗi hình chụp xong đều làm nhiếp ảnh gia hưng phấn mà khen ngợi, rất nhiều hình ảnh không cần chỉnh sửa đã có thể sử dụng ngay, kết cấu hoàn mỹ. Chỉ cần nửa giờ, Lăng Sầm đã chụp đủ số lượng ảnh cần thiết. Nhưng nhiếp ảnh gia vẫn còn kích động, lớn tiếng chỉ huy Lăng Sầm tiếp tục thay đổi tư thế chụp, còn thương lượng với đạo diễn dựng thêm một số bối cảnh dự phòng. Trong lòng Lăng Sầm vô cùng sốt ruột muốn nhanh nhanh được về khách sạn để gọi điện cho Lục Kiêu, cậu đem lịch trình xếp kín kẽ, chỉ có mỗi đêm về phòng mới có thể cùng chồng cậu nói chuyện vài câu. Bây giờ còn ngồi đợi dựng thêm cảnh, lại còn thời gian chụp hình, đêm nay xem ra về tới khách sạn chắc đã trễ lắm rồi…Thiệt là buồn quá xá, nhưng trên mặt cậu không thể hiện ra chút không kiên nhẫn nào, vẫn rất chuyên nghiệp phối hợp với yêu cầu của nhiếp ảnh gia và đạo diễn. Số lượng ảnh chụp so với dự kiến chắc đã nhiều gấp đôi rồi.

Sau ánh chớp đèn cuối cùng, nghe tiếng kết thúc của nhiếp ảnh gia Lăng Sầm thở phào nhẹ nhõm một hơi. Rồi đứng lên chủ động đến cảm ơn đạo diễn và nhiếp ảnh gia.

Đạo diễn còn tốt chứ nhiếp ảnh gia lập tức thụ sủng nhược kinh mà nói: “Ngài khách khí quá!!”

Lăng Sầm đã học được bài học, con đê ngàn dặm sụp vì tổ kiến, lễ phép, thân thiện với người khác vốn dĩ là điều tốt. Bộ tịch cao lãnh của cậu trước đây là do công ty an bài. Hiện tại cậu không muốn đi theo hướng đó nữa, dù sao kết cục đó cậu cũng đã trải qua rồi.

Cậu cũng đáp lời: “Mọi người vất vả rồi, vô cùng cảm ơn mọi người.” Thật lễ phép cảm tạ mọi người, cùng đạo diễn bắt tay. Những quan hệ còn lại, Hailey đều đã giúp cậu chu toàn, không chút nào luống cuống.

“Cảm ơn mọi người đã chiếu cố, nhờ có mọi người mà công việc mới có thể kết thúc thuận lợi.” Hailey vô cùng tự nhiên tiếp lời cậu, đi cảm ơn tất cả mọi người, kéo gần quan hệ lại không chút đường đột. Lăng Sầm yên lặng quan sát biểu hiện của cô, gật đầu hài lòng. Nhớ tới sự việc trên xe không khỏi có chút nghi hoặc. EQ của cô không thấp, xử lý các mối quan hệ xã gian chu đáo lão luyện, một chút cũng không giống như một tiểu Beta ở tuổi này. Vậy thì vì cái gì trên xe lại cố ý nhắc đến vị Omega kia chứ?

Sau khi cùng mọi người hàn huyên vài câu, chào hỏi tạm biệt, cậu cùng Hailey liền rời đi.

“Lăng ca, chúng ta trở về khách sạn hay là đi ăn tối, anh vẫn chưa có dùng cơm tối.” Hailey giúp cậu cầm áo khoác, đứng ở trong thang máy đi xuống bãi xe cùng cậu, một tay nhanh chống lướt đầu cuối cá nhân: “Có vài nhà hàng giờ này vẫn còn mở cửa, cách đây không xa lắm, có cả phòng riêng, đánh giá đều không tồi, hay là chúng ta đi ăn tối trước rồi hãy trở về khách sạn?”

“Không, chúng ta trở về khách sạn rồi ăn.” Cậu có chút mệt mỏi, muốn về khách sạn nghỉ ngơi.

Hailey thật ra cũng chỉ là dò hỏi tượng trưng vậy thôi, chứ trên tay đã lựa chọn phòng ăn định đặt rồi. Là một trợ lý tất nhiên không thể để nghệ sĩ của mình chịu đói, còn phải lựa chọn được địa điểm dùng cơm đủ bảo mật, dù là quy củ của Thịnh Hòa, hay là một trợ lý đủ tư cách đều phải làm được. Ai ngờ hỏi xong lại bị kêu quay về khách sạn.

“À, được, vậy mình quay về khách sạn.” Hailey bất đắc dĩ mà đáp.

Thật không hiểu trong khách sạn có cái gì tốt, mà cứ vừa kết thúc công việc là Lăng ca lại lập tức quay về phòng, cô mà là fan chắc đã trực tiếp mà hỏi Lăng ca có phải là giấu tình nhân trong phòng hay không rồi. Vấn đề là, cô mỗi ngày đều phụ trách đi gõ cửa phòng Lăng ca, cùng an bài công tác kín kẽ, rồi cùng cậu lên xe huyền phù chạy khắp nơi để làm việc, quả thật hận không thể vắt giò lên cổ cho kịp. Mà nghĩ vậy, Hailey không khỏi cảm thấy kỳ quái. Trước kỳ nghỉ, lịch công tác đã được Lăng Sầm thông qua, không biết vì cái gì, trở về sau khi nghỉ phép lại đem công việc dồn lại hết, cứ như hận không thể hoàn thành hết mọi công việc trong một ngày.

“Lăng ca, anh mặc áo khoác vào đi.”

“Được, cảm ơn em.” Đã sắp đến bãi xe nên Hailey giũ áo khoác đưa lên, ý bảo Lăng Sầm duỗi tay mặc vào, cậu lại nhận lấy tự mặc vào, sau lại mang lên khẩu trang, đội mũ, rồi xuống tầng hầm số ba, lên xe huyền phù trở về. Hôm nay đã quá muộn, nên Lăng Sầm đã sớm cho tài xế tan tầm. Sống lại một đời, Lăng Sầm học được cách cảm thông người khác nhiều hơn một chút. Lương tháng của tài xế là cố định, phí tăng ca thêm giờ cũng không cao, cũng chỉ là một số nhất định. Kiếp trước cậu vẫn luôn thấy thực phiền mỗi khi ra ngoài đóng phim mà về trễ là tài xế luôn cho cậu một cặp mắt cá chết, có lần cậu nhịn không được còn lên giọng giáo huấn người ta, lời nói cũng rất không khách khí. Sau này…tường đổ mọi người đẩy, một chút chuyện không tốt đều được đem ra, thật giả lẫn lộn mà bôi đen. Cậu giờ học được mỗi nghề nghiệp đều đáng được tôn trọng, cần đứng ở vị trí đối phương để suy xét, thường giảm đi được rất nhiều xung đột không cần thiết.

Cậu bây giờ cũng là người có gia đình nên cũng hiểu cảm giác trông mong được gặp người nhà. Hôm nay, khi nghe nói không phải tăng ca, tài xế đã rất vui, cậu còn thấy vị đại thúc ấy gọi điện về nhà, chắc là nói chuyện với con ông, giọng nói đều lộ ra từ ái. Còn Hailey, vì công việc cần thiết, cậu không cho cô về sớm được. Hơn nữa, lương thêm giờ của trợ lý được tăng từ 10 đến 25%, căn cứ vào giờ thêm cộng dồn lên. Cậu cũng quyết định cuối năm sẽ tự mình cho cô một bao lì xì thật to.

Hailey tận chức kéo cửa xe cho Lăng Sầm, đợi cậu ngồi vào mới đi lên chỗ lái xe, đem giày cao gót 7 phân đổi sang giày thể thao rồi mới điều khiển xe huyền phù quay về. Tuy rằng bây giờ toàn sử dụng lái tự động, nhưng vẫn yêu cầu có người ngồi ở ghế lái, để có thể xử lý những tình huống khẩn cấp đột ngột phát sinh.

[Hệ thống tự động điều khiển, xác nhận?] [Đã xác nhận, tự động điều khiển, khởi động.]

Hailey tự điều khiển xe ra khỏi bãi rồi bật điều khiển tự động, sau đó vẫn luôn chuyên chú nhìn tình hình giao thông nhưng cũng không quên cùng Lăng Sầm trò chuyện:

“Lăng ca, lúc trở về, em sẽ yêu cầu khách sạn làm cơm đưa lên cho anh, anh ăn xong liền nghỉ ngơi đi nhé. Nhìn sắc mặt anh không tốt lắm, anh nên tranh thủ nghỉ ngơi nhiều hơn.”

Lăng Sầm nghe vậy sờ sờ mặt: “Có sao?”

Hailey lo lắng nói: “Có một chút, gần đây lịch trình công tác quá kín, chắc anh nghỉ ngơi không đủ, nếu không em sắp xếp công việc giãn ra một chút.”

“Không cần đâu, cứ an bài như hiện tại là được.” Lăng Sầm lấy gương trên xe ra, săm soi mặt mình từng ly từng tí.

Cậu thiệt là lo lắng nha, cậu không có gì ngoài dung mạo này, Lục Kiêu thoạt nhìn cũng rất thích bộ dáng này của cậu. Kiếp trước cậu còn có người theo đuổi ráo riết, nói là dung mạo cậu làm gã thần hồn điên đảo, ai ngờ thời khắc mấu chốt chạy còn nhanh hơn cả thỏ. Đủ thấy gã chỉ là gặp dịp thì chơi, dung mạo của cậu cũng không điên đảo chúng sinh như cậu tưởng.

Lăng Sầm thập phần lo lắng, cậu hiện tại cũng không có dám tin rằng Lục Kiêu thích cậu nhiều lắm, đời này với đời trước cũng có quá nhiều thứ khác nhau. Lục Kiêu cho cậu càng nhiều tự do, cậu càng cảm thấy Lục Kiêu so với đời trước càng không có bao nhiêu mê luyến cậu. Biết người biết ta, cậu hiểu rõ lúc gặp mặt Lục Kiêu thích cậu, tác dụng của gương mặt này là vô cùng lớn. Lăng Sầm ngó trái ngó phải, không thấy được cái chỗ sắc mặt không tốt mà Hailey nói là chỗ nào, nhưng cậu vẫn quyết định về phòng phải lập tức đi đắp mặt nạ. Lần sau, khi cùng Lục Kiêu nói video tuyệt đối không để anh nhìn ra chỗ nào xuống sắc.

Hailey muốn cậu nghỉ ngơi nhiều hơn, vô tình nói ra một câu, không ngờ làm cậu nghĩ nhiều đến vậy. Tuổi Hailey tuy rằng không lớn, nhưng khá giỏi giao tế, trong giới có không ít bằng hữu, cũng nghe được không ít tin tức của minh tinh cùng các đoàn làm phim khác. Cô nghe được rất nhiều về sự khó hầu hạ của các minh tinh khác, rồi sau lưng trợ lý gây ra đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, nên càng tiếp xúc lại càng cảm thấy Lăng Sầm đáng quý. Nhận được thiện ý của Lăng Sầm, lại cùng chung lợi ích với cậu, nên đôi khi, cô cũng có vài câu quan tâm cậu vượt qua phạm vi của một trợ lý.

Mẫu thân của Hailey vì tai nạn ngoài ý muốn mà mất sớm, phụ thân vì nhung nhớ khuôn nguôi, vài năm sau cũng bệnh tật mà từ giã cõi đời. Cũng may cô còn có một anh trai Alpha đã thành niên, tiếp nhận vị trí người giám hộ, đem cô một tay nuôi lớn. Ca ca cô vẫn luôn chu cấp đầy đủ cùng nghiêm túc dạy dỗ. Tuy nhiên, dù gì cũng là một Alpha nam, nên vẫn có nhiều sơ sót khiến cô ít nhiều bị ảnh hưởng. Thành công trưởng thành một beta có bề ngoài loli, nội tâm tùy tiện, cường hãn. Sau này, khi ra ngoài công tác, cẩn thận thì vẫn là một người chu toàn, lưu loát nhưng khi ở bên người được đặt vào phạm vi thân cận, thả lỏng một chút thì sẽ như khi cô đối diện với anh trai mình, lập tức muốn gì nói đó, lời nói đôi khi nhanh nhảu đến mức không trải qua suy nghĩ, thỉnh thoảng sẽ phạm phải sai lầm không đáng có. Như cái vụ Omega ban chiều vậy.

Hailey từ kính chiếu hậu thấy Lăng Sầm đã dựa vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi, cũng không nói chuyện nữa, âm thầm điều chỉnh nhiệt độ trong xe đến độ ấm thích hợp, an tĩnh lái xe về khách sạn. Cô hiện tại đối với Lăng Sầm đã gần như rơi vào trạng thái u mê rồi. Nam thần thật là siêu tốt, người vừa đẹp, lại vừa tử tế, đối xử với ai cũng lễ phép, lại còn thân thiện, gần gũi. Kể cả những việc nhỏ như mặc áo, cũng không để cô hỗ trợ mà tự mình làm, lại còn cảm ơn nữa. Có thể nói nam thần của cô là mẫu mực trong giới rồi. Nếu cùng so sánh với minh tinh của các trợ lý khác, cô là nhặt được bảo vật rồi. Người khác mà biết thì vị trí trợ lý này sẽ bị tranh giành mất thôi.

“Lăng ca, chúng ta tới rồi.” Hailey chờ đến khi Lăng Sầm hơi thức giấc mới nhẹ nhàng nhắc nhở.

Hailey xuống xe cùng Lăng Sầm rời gara trở về phòng, đưa đến tận cửa rồi cô mới xoay người về phòng của mình. Theo tiêu chuẩn của Hòa Thịnh thì trợ lý chỉ được cấp cho phòng ở khách sạn nhỏ, lần này khách sạn Hailey ở phải ở cuối phố. Lăng Sầm lại trợ cấp thêm cho cô một khoảng để cô có thể ở cùng một khách sạn với cậu, ở dưới cậu một lầu. Diễn viên như Lăng Sầm, khách sạn là do đoàn phim chuẩn bị, để họ có thể thuận tiện nhất khi đến trường quay. Hailey là một tiểu cô nương, Tinh hệ số 2 tuy rằng an toàn nhưng qua qua lại lại trong đêm cũng không tốt, hơn nữa an ninh của khách sạn lớn vẫn tốt hơn một chút.

Lăng Sầm vào cửa thì tiến đến quầy bar rót một ly nước, vừa ngồi uống vừa nghỉ ngơi chốc lát mới lấy quần áo đi tắm rửa. Hôm nay công việc kết thúc quá muộn, trong lúc nghỉ ngơi khi chụp quảng cáo, cậu đã gửi tin nhắn cho Lục Kiêu, để anh không cần đợi video call của cậu tối nay. Cậu bên này, từng lời lẽ tha thiết, biểu đạt áy náy và tình yêu, chỉnh tới chỉnh lui nửa ngày, còn lo lắng Lục Kiêu sẽ không vui vì hôm nay hai người không thể cùng trò chuyện. Tin nhắn cậu gửi đi, rối rắm ngồi đợi một hồi lâu, kết quả anh chỉ gửi lại đúng một câu “Được, ta đã biết.”

Cậu trừng mắt nhìn đầu cuối thật lâu, thiệt là siêu tức giận, hận không thể lập tức bay ngay về Đế tinh trong một nốt nhạc, cầm tay mà chỉ dạy Lục Kiêu một khóa kỹ năng ‘Làm sao để khiến cho Omega của bạn cao hứng’. Không biết có phải trừng mắt hồi lâu, trừng mắt xuyên qua được đầu cuối cá nhân gửi được đến Lục Kiêu hay không, Lục Kiêu bên kia đột nhiên bổ sung thêm một câu: “Em trở về nhớ tranh thủ nghỉ ngơi sớm một chút.”

Lăng Sầm tức giận vì Lục Kiêu lúc nào cũng kiệm lời như vậy, một câu dễ nghe dỗ cậu cũng không chịu nói. Nhưng thật ra trong lòng cậu hiểu rõ ràng tính cách của Lục Kiêu, nên cũng chỉ có thể rộng lượng hơn thôi, ai biểu cậu yêu anh. Không biết có phải các Alpha xuất thân quân bộ đều có tính cách này. Thiệt không biết Omega của họ làm sao mà chịu được. Chả lẽ điều này bình thường chỉ có cậu tính cách nhỏ nhen nên mới khó chịu. Lăng Sầm cảm thấy thiệt là buồn bực không thôi, yên lặng mà thở dài. Không biết có diễn đàn dành cho bạn đời của quân nhân hay không, cậu thật muốn lên đó học tập trao đổi một chút kinh nghiệm. Cậu chỉ biết tự nhủ, bọn họ còn nhiều thời gian, một ngày nào đó, cậu có thể khiến Lục Kiêu đối với cậu ôn nhu hơn một chút, tình cảm hơn một chút, ngọt ngào hơn một chút. Nghĩ vậy Lăng Sầm lại khẽ lắc đầu, chồng cậu quả thật không biết nói ngọt nhưng không đại biểu là anh không có tình cảm với cậu. Hoa ngôn xảo ngữ so với trầm mặc khô khan Alpha, tất nhiên người đầu càng làm cho Omega yêu thích, nhưng dù Lục Kiêu có không nói lời nào, thì cậu vẫn thích anh thôi, ai bảo anh là Lục Kiêu.

Tắm xong Lăng Sầm thay áo ngủ, đắp mặt nạ rồi mới dám đi ngủ. Lời của tiểu loli Hailey thiệt làm cậu cảm thấy rối rắm, chả lẽ mới vội vàng công việc vài ngày mà nhan sắc lại xuống cấp nhanh vậy sao? Hu hu.

Trong đêm tối, đầu cuối trên cổ tay Lăng Sầm hơi sáng lên một chút. Một tin nhắn được gửi tới từ đại ngố Lục Kiêu – với avatar được Lăng Sầm chọn cho anh, đại ngố Husky.

Tiểu kịch trường:

Lục Kiêu: Gửi đến một ít ấm áp….

Giao lưu diễn đàn – Bạn đời của tướng quân quân khu đệ tứ: Không, mỗi khi bạn đời của quân nhân cảm thấy không hài lòng, không vui, không thoải mái, thậm chí không cần lý do…Trực tiếp đánh!!!!

Lạc Yên: Mọi người giỗ tổ vui vẻ, quà lễ nhé.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play