"Hổ nhi, cẩn thận, không thể chủ quan." Ngũ trưởng lão gấp gáp cao giọng hô. 

Bùi Hổ đột nhiên cắn răng một cái, căn bản không đem lời nói của Ngũ trưởng lão đặt vào trong lòng. 

Hai mắt hắn đều là khinh thường và phẫn  nộ

Tiểu tử này cho tới bây giờ thế mà còn có thể phản kháng mình. 

Đây quả thực là đang khiêu chiến quyền uy của hắn, khiêu chiến thắng lợi của hắn, muốn chết không có gì khác nhau. 

"Ngươi còn dám phản kháng, ta muốn người chết." Vừa mới nói xong, hai mắt Bùi Hổ lộ vẻ dữ tợn, một giây sau đột nhiên gia trì năng lượng cho huyết nguyệt, một hai bàn tay to cũng đột nhiên chụp về phía Hàn Tam Thiên. 

Ta muốn diệt cung tiễn của ngươi, còn muốn tiêu diệt bản thể của ngươi. 

Hàn Tam Thiên lại chưa mở mắt, đối mặt với Bùi Hổ đánh tới, anh hé miệng, mỉm cười. 

"Thiên hỏa, nguyệt luân, người và ta là một thể." Nhẹ giọng quát một tiếng, hỗn độn chi lực trong thể nội của Hàn Tam Thiên bắt đầu không ngừng chuyển động. 

Đột nhiên, bên trong huyết nguyệt phát ra một tiếng nổ tung. 

Ánh sáng lam đỏ đột nhiên đại thịnh, một giây sau, lôi đình bao trùm, một tiễn dẫn  Huyết nguyệt đã bị phá. 

"Phốc." 

Chịu ảnh hưởng của huyết nguyệt, Bùi Hổ gần như đã vọt tới cách Hàn Tam Thiên không đến năm mét, cả người đột nhiên bị phản phệ, một ngụm máu tươi trực tiếp từ trong miệng phun ra, toàn bộ thân hình cấp tốc bay ngược. 

Nếu không phải Ngũ trưởng lão phát hiện tình huống không đúng, kịp thời bay trên không trung đón lấy Bùi Hổ, sợ là hắn đã ngã xuống nện vào mặt đất. 

"Thả... Thả ta ra." Bùi Hổ giãy giụa muốn đứng lên từ trong ngực Ngũ trưởng lão, nhưng hắn càng loạn động, máu tươi trong 

miệng càng không tự chủ được không ngừng tuôn ra. 

Hắn không cam lòng, hắn không cam lòng, hắn rõ ràng đã nắm chặt phần thắng, nhưng tại sao tiểu tử Hàn Tam Thiên kia lại 

đột nhiên chuyển bại thành thắng? 

"Đủ rồi." Ngũ trưởng lão cúi đầu, nhẹ giọng quát một tiếng, sau đó, hắn nhìn qua Bùi Hổ đang không cam lòng, thở dài một tiếng: "Chúng ta... thua.". 

Mà lúc này thiên hỏa nguyệt luận đã phá huyết nguyệt, bay trở về trong tay Hàn Tam Thiên. 

Một trái một phải, ánh sáng mỹ lệ, phối thêm tự thái hiên ngang của Hàn Tam Thiên, tựa như một pho tượng chiến thần, bễ nghễ thiên hạ. 

Nhưng điều càng khiến người ta ngạc nhiên. là... 

Lúc này thiên hỏa nguyệt luân, 

Thiên hỏa đã đỏ đến tỏa sáng, như là ngọn lửa cháy giữa hư không. 

Nguyệt luân cũng có ánh sáng màu lam ngày càng đậm, như cõi huyền huyễn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play