*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng những thây ma này đối với mọi người đang đứng ở đây mà nói, chúng hoàn toàn không thể tạo ra cho bọn họ bất cứ nguy hiểm nào, cũng không thể tạo nên bất cứ phiền phức nào.  Dưới sự dẫn dắt của Hàn Tam Thiên, đoàn người bình an lao ra đường và tiến thẳng về hướng tường thành. 

Một lúc sau, Hàn Tam Thiên phất tay lên, mọi người lập tức dừng lại, và tìm được một chỗ ẩn nấp tạm thời. 

Tường thành ở trước mặt, nhưng đám thấy ma cũng đang tập trung ở phía trước, rõ ràng không nên mạo hiểm tiến lên.  “Minh chủ, như vậy thật sự tàn nhẫn." Thi Ngữ nhìn người đàn ông bị treo trên tường thành, bất giác kìm chế không nổi mà thốt lên. 

Trên tường thành, một sợi dây thừng dài thòng xuống, khoảng chừng bốn mét, xác của người đàn ông bị cột vào cuối đoạn dây, thi thể đã không còn chân, giống hệt như một trái dưa, đông đưa trên tường thành. 

Mỗi một lần đong đưa, thi thể bị va vào tường khiến máu từ cơ thể văng tung tóe, chạy dọc theo bức tường thành, những thây ma nghe thấy mùi máu liền chen chúc nhau. bâu vào, cố gắng trèo với lên trên. 

Hàn Tam Thiên chau mày lại, ở khoảng cách gần như vậy, có thể nhìn thấy rõ ràng gương mặt của người đàn ông kia. 

Tuyệt đối không phải người quen, nhưng hình như đã từng gặp ở đâu đó. 

“Mặc Dương, Đao Thập Nhị, và cả Trung sự 

phụ.” 

“Vâng." 

Nhưng ngay lúc ở một góc nhà cuối cùng 

chuẩn bị bay đến hướng tường thành, trên tường thành đột nhiên xuất hiện một vài bóng đen bước ra. 

Bọn họ kéo theo hai người phụ nữ, hai cô gái này đang cố gắng vùng vẫy, nhưng không có một chút tác dụng gì, chỉ đành để mấy tên nam nhân từng bước lôi lên trên tường thành. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play