Đối với một người sư huynh như hắn, Trung Bắc Hãi hiểu rõ hơn tính cách của hắn hơn bất kể ai khác, lúc này vội vàng chạy đến lôi tay của sư huynh, nhưng ngoài dự liệu, ông lão râu bạc đã tiến lên một bước, đi lên phía trước mỉm cười, rồi nói ra những lời khiến hắn xấu hổ, muốn ngay lập tức tìm một cái hố mà chui xuống. 

“Người trẻ tuổi đương nhiên sẽ không khỏi bồng bột, nóng nảy, nhưng người cần phải biết núi này cao còn có núi cao hơn, vốn dĩ lão phu muốn ra tay dạy dỗ người, nhưng ngươi cũng biết quay đầu là bờ nên ta đây sẽ tha thứ cho ngươi."

Sau khi ông lão râu bạc nghiêm nghị nói xong, vẫy nhẹ tay, muốn ám chỉ tất cả đệ tử ngồi xuống bên cạnh. 

Trung Bắc Hải thật sự cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Nếu như là bình thường, sư huynh hắn nói ra những lời này là chuyện bình thường, bởi vì là trưởng môn của cung Thiên Ngọc, nên tất cả đệ tử sẽ cảm thấy bình thường với hành động như vậy, vì vậy nói vài câu giáo huấn là chuyện bình. thường. 

Nhưng mục tiêu muốn dạy dỗ lại là Hàn Tam Thiên, điều này thật sự xấu hổ vô cùng. 

“Bị thây ma cắn bị thương, sẽ biến thành thây ma, vì vậy tốt nhất nên dùng dây thừng trói những người bị thương lại, để tránh làm hại đến những người bình thường khác."

Mặc Dương lên tiếng. 

Nhưng Mặc Dương vừa dứt lời, lại bất giác nhận được những lời nói khinh bỉ của ông lão râu trắng, lão không thèm đáp lại một câu, cứ tiếp tục xử lý vết thương cho tên đệ tử.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play