Phù. 

Tốc độ nhanh như cắt, lập tức đã đứng trên đỉnh đầu của đám người Cung Thiên Ngọc, trong tay khẽ cử động, một luồng hắc khí từ trong tay bay ra ngoài. 

Ầm!!! 

Một luồng năng lượng khổng lồ bay tới cách chân ông lão râu trắng nổ tung. 

Ngay lập tức, bức tường thây ma phía trước 

mặt của ông lão râu trắng nổ bay ra xa vài mét. 

Nhưng điều khiến ông lão râu trắng này nghi hoặc chính là, mặc dù vụ nổ rất mạnh, đám thây ma thì bị nổ tung bay ngược ra xa, còn bản thân ông thì không hề bị tổn thưởng gì. 

Theo lí mà nói, vụ nổ này có thể khiến đám thây ma chết hoặc là tàn phế, nhưng sao lại có thể như vậy? 

Chỉ có hai kết quả, hoặc là tên tiểu tử này chỉ được vẻ bề ngoài, hoàn toàn là một tên vô dụng, hoặc là thủ hạ lưu tình, không muốn giết chết đám thây ma này. 

Đứng đợi ở cửa sau, sua khi nghe Hàn Tam Thiên gọi mở cửa, rất nhanh sau đó, bên trong liền có tiếng động truyền ra, lập tức cửa được mở ra, sau đó tất cả nhanh chóng bước vào trong tửu lầu. 

Vừa bước chân vào tửu lầu, Trần Thế Quân bất giác chau mày lại, hai tay lập tức che mũi lại:

“Chết tiệt, tửu lầu này có phải là hắc điểm không vậy, phòng bếp sao lại thôi như vậy, lúc trước ta lại còn ở đây ăn uống."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play