Ngày hôm trước, Lư Bạch Khởi gọi điện cho Vũ Quang Huy, một người bạn tốt ở viện y của anh ta khi còn ở nước ngoài, từ Mỹ trở về. Vũ Quang Huy đó đã từng xuất bản một bài báo về thụ tinh qua ống nghiệm.

Vì vậy, không loại trừ khả năng Lư Giai Y ngu ngốc muốn bắt chước thủ đoạn của Diệp Lan Chi”

“Thụ tinh trong ống nghiệm? Để uy hiếp anh?” Mạc Hân Hy sững người một lúc: “Lư Giai Y không phải là to gan đến như vậy chứ? Làm ra loại chuyện như vậy trong bữa tiệc mừng thọ của ông nội cô ta, ngộ nhỡ sảy ra sai sót hoặc bị bại lộ, vậy không phải người mất mặt là nhà họ Lư bọn họ sao?”

Cô có chút không hiểu”

“Hừm, bọn họ có lẽ vẫn cho rằng chúng ta không biết gì, đã chuẩn chu toàn tất cả.” Lục Khải Vũ hừ lạnh. Dường như những mảnh khỏe nhỏ nhặt của anh em nhà họ Lư đều không để trong mắt”

“Đây chỉ là suy đoán của chúng ta! Dù sao chúng ta cũng không có chứng cứ.” Mạc Hân Hy có chút đau khổ nói”

“Bà xã, đừng lo lắng, anh đã sắp xếp xong xuôi, nhưng em phải nhớ, khi đến nhà họ Lư không được ăn bất cứ thứ gì.” Vẻ mặt anh có phần tự tin.

Dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn trên đầu giường, khuôn mặt anh tuấn góc cạnh sắc sảo, từng bộ phận dường như đều được chạm khắc tỉ mỉ, hoàn hảo không có bất kỳ khuyết điểm nào.

Người đàn ông hoàn mỹ như vậy giờ đã trở thành chồng của cô, nhìn anh với ánh mắt đầy yêu thương, Mạc Hân Hy có cảm giác mơ màng.

Cô lại nghĩ tới lời Bạch Vĩ Hạo vừa nói, đưa tay lên vuốt mặt anh có chút đau khổ: “Ông xã, thật ra thì chúng ta nên cảm ơn Lư Giai Y!”

“Cảm ơn cô ta? Em quên là lúc đầu chính bởi vì cô ta, em bất đắc dĩ mới phải nhảy lầu sao?” Lục Khải Vũ nhíu mày, nắm lấy tay cô rồi hôn lên. Mạc Hân Hy tay vòng qua cổ anh một cái ôn nhu: “Nếu năm đó đó cô ta không tính kể anh, chúng ta cũng sẽ không có những đứa con đáng yêu như vậy, một người bình thường như em, anh nói không chừng đến nhìn cũng không thèm nhìn em một cái!”

“Ai nói vậy? Khi anh yêu em, không hề biết em chính là mẹ của các con anh đâu.” Lục Khả Vũ hôn nhẹ lên môi cô”

“Anh không quan tâm đến ngoại hình một chút nào. Hơn nữa, bà xã, em thực sự rất đẹp, rất xinh đẹp đấy, vừa hay đúng chuẩn gu thẩm mỹ của anh. Hơn nữa, cũng rất vừa, kích thước anh cũng rất thích.” Nói xong, tay anh đã giữ chặt Mạc Hân Hy ở một chỗ, vẻ mặt bất chính”

“Anh…. đáng ghét!” Mạc Hân Hy vẻ mặt xấu hổ”

“Thật sao? Thật là đáng ghét sao?” Anh cúi đầu hôn lên môi cô.

Mạc Hân Hy ôm lấy vòng eo rắn chắc của anh, thì thầm vào tai anh: “Ông xã, em yêu anh! Chúng ta sẽ không bao giờ rời xa, được không?”

“Được.”

“Bà xã, anh cũng yêu em. Cả đời này anh cũng không muốn rời xa em”

Vào một đêm mùa hè đầy yêu thương, những người đang yêu đang làm những việc yêu thích của họ trên giường, mọi thứ trở nên đẹp để lạ thường.

Vào thứ bảy, ngày 8 tháng bữa7, tiệc mừng thọ nhà họ Lư bắt đầu lúc 6 giờ chiều. Địa điểm là nhà cũ của nhà họ Lu.

Sau khi thu xếp xong chuyện của con, bọn họ bắt đầu ra khỏi nhà vào lúc năm giờ.

Mạc Hân Hy mặc một bộ trang phục được đặt làm riêng, cả người toát lên vẻ đẹp thanh tú động lòng người.

Lục Khải Dã nhìn cô vài cái rồi mím chặt môi: “Chị dâu, anh hai chọn bộ váy này cho chị sao?”

“Sao vậy? Nhìn không đẹp sao?”

Lục Khải Dã liếc nhìn anh trai, trầm giọng nói: “Không sao, nhưng nếu mở rộng đường viền cổ áo ra một chút, trông sẽ đẹp và nữ tính hơn.”

Lục Khải Vũ ho nhẹ một tiếng: “Khải Dã, váy của vợ cậu đường viền cổ áo có thể hở đến rốn, vợ của tôi, chỉ có thể như vậy thôi!”

Nói xong, anh ngạo nghễ kéo Mạc Hân Hy Nguyệt đến bên người”

“Chậc chậc, anh hai, không ngờ tính chiếm hữu của anh lại mạnh như vậy! Em thật sự cảm thấy tủi thân thay cho chị dâu đấy. Chẳng lẽ khi tổ chức hôn lễ, chị ấy không mặc áo cưới sao?”

Lục Khải Vũ nhìn anh ta chăm chám, đột nhiên nở nụ cười đặc tháng: “Chúng tôi mặc đồ cưới truyền thống!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play