Đến biệt thự, ông cụ Trịnh gấp gáp vô cùng, chờ không nổi mà nói với Trịnh Chí Dụng về chuyện hợp tác lần này giữa hai nhà.

Đồng thời, ông ta trầm ngâm, nói: “Chí Dụng, lần hợp tác này rất có thể do đích thân Nạp Nhã Lan đứng ra phụ trách, vì vậy con chắc chắn phải nắm chắc cơ hội này, nếu như có thể mượn cơ hội này để khiến cô ta yêu con, cho dù là ở rể nhà họ Nạp, ông cũng đồng ý!”

Trịnh Chí Dụng sững sờ, ông nội trước giờ vẫn luôn thương anh ta, cái gì tốt cũng nhường cho anh ta, làm sao lần này lại bảo anh ta đi ở rể, chằng lẽ ông muốn bỏ rơi anh ta sao?

Ông cụ Trịnh như thể đọc được suy nghĩ của Trịnh Chí Dụng, ông nói một cách nghiêm nghị: “Chí Dụng, con yên tâm đi, cho dù con đến nhà họ Nạp ở rể thì nhà họ Trịnh vẫn luôn là của con! Con không cần phải lo lắng!”

“Chuyện Nạp Nhã Lan, con có thể đi thử, ông nghe nói Nạp Nhã Lan là người có khả năng nhất kế thừa nhà họ Nạp nhất, nếu như con có thể cưới cô ta, cho dù là ở rể cũng chẳng sao cả, đợi sau này, cô ta kế thừa nhà họ Nạp, con có thể lấy hết quyền thừa kế của cô ta!”

“Tương lai không xa, nhà họ Nạp sẽ trở thành một nhánh của nhà họ Trịnh, cũng không phải là không có khả năng!”

Vẻ mặt Trịnh Chí Dụng sững sờ, rõ ràng rằng anh ta không nghĩ sâu xa được như ông cụ Trịnh. “Ông nội, cảm ơn ông luôn tin tưởng con, con có thể yên tâm rồi, con nhất định sẽ làm tốt chuyện này, chắc chắn không để ông thất vọng.” Vẻ mặt

Trịnh Chí Dụng cũng vô cùng kích động.

Nếu như chỉ là nhận hạng mục, thì anh ta vẫn không nắm chắc. Nhưng chuyện tán gái, thì xin lỗi nó lại là sở trưởng của anh ta.

Cái cô gái Nạp Nhã Lan này luôn ra vẻ thanh cao không nhiễm bụi trần, chắc hẳn là không có bạn trai, loại con gái này, chỉ cần có thế gõ cửa trái tim cô ta, chắc chắn có thể cưới cô ta về một cách dễ dàng. Vẻ mặt ông cụ Trịnh tràn đầy tán thưởng, nói: “Hi vọng qua lần hợp tác này, con có thể càng thêm tiến bộ, nếu như làm tốt, ông sẽ giao vị trí tổng giám đốc này cho con!”

Thật sự là buồn cười, từ bao giờ mà đi tán gái lại trở thành có tiến bộ rồi?

Công ty nhà họ Trịnh.

Khó mà có một lần mà Bùi Nguyên Minh đến công ty nhà họ Trịnh, mới bước vào văn phòng của Trịnh Tuyết Dương, anh đã thấy Trịnh Tuyết Dương vẫn đang cúi đầu bận rộn làm việc, hơn nữa còn có vẻ rất quyết tâm.

Bùi Nguyên Minh biết tối hôm qua chắc chắn cô rất bối rối, nếu không thì ngày hôm nay đã không như vậy, nhìn thấy dáng vẻ của cô bây giờ, anh vô cùng đau lòng.

Chỉ có điều quan hệ giữa hai người vất rất gượng gạo, chưa có chuyển biến tốt, đứng ở cửa nhìn một lúc, Bùi Nguyên Minh mới gõ nhẹ vào cửa hai cai.

“Vào đi!” Giọng nói của Trịnh Tuyết Dương vang lên.

Đợi đến khi cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy rõ người ở của là ai, nháy mắt biểu cảm trên mặt cô trở nên lạnh lùng.

Bầu không khí giữa hai người như bị đóng băng, Bùi Nguyên Minh tiến lên phía trước, vừa cười vừa nói: “Còn giận anh à?”

Trịnh Tuyết Dương nhíu mày, nhẹ giọng nói: “Đi ra ngoài.”

“Anh đã đến nhà họ Nạp rồ..” Bùi Nguyên Minh cắt ngang lời Trinh Tuyết %3D Dương.

“Nhà họ Nạp đã đồng ý sẽ hợp tác một hạng mục bất kỳ nào do với nhà họ Trịnh, anh nghĩ, nếu anh đã nói vậy rồi, khả năng cao em sẽ là người phụ trách hạng mục hợp tác với nhà họ Nạp lần này, hi vọng em sẽ có thể tranh thủ được cơ hội.”

Nghe thấy lời này, Trịnh Tuyết Dương sững sờ.

Cô và Bùi Nguyên Minh quen biết nhau ba năm, mặc dù trước giờ cô vẫn cho rằng anh là kẻ bất lực, nhưng cô cũng biết anh là một con người rất kiêu ngạo.

Để anh đi cầu xin nhà họ Nạp, thực sự rất là ấm ức, rất mất mặt đi, nhưng thật sự anh có thể vì cô mà làm đến bước này sao?

Lúc này Trịnh Tuyết Dương có chút xúc động, cô muốn Bùi Nguyên Minh ôm cô một lúc, nhưng cuối cùng cô vẫn ghìm suy nghĩ này lại.

“Cảm ơn anh!” Trịnh Tuyết Dương nhẹ nhàng nói.

“Chỉ cần là điều em muốn, anh đều có thể thay em làm, chỉ cần là em thích, chỉ cần anh có thể làm được.” Giọng Bùi Nguyên Minh cũng rất nhẹ nhàng. Đây chính là tình cảm mà anh dành cho Trịnh Tuyết Dương, hơn nữa những điều anh nói không phải là nói chơi, cho dù Trịnh Tuyết Dương muốn ngồi vào vị trí tổng giám đốc Công ty đầu tư Bùi Thị anh đều có thể chắp tay đưa cho cô.

Chỉ đáng tiếc Trịnh Tuyết Dương là một con người vô cũng kiêu ngạo, cô tự tin vào năng lực của mình, cô muốn khẳng định phụ nữ không hề kém còi hơn so với đấng mày râu.

“Được, lời này là chính anh nói đấy nhé, vậy anh nói cho em biết, rốt cuộc anh và Trình Tiên có quan hệ như thế nào?” Ma xui quỷ khiến thế nào mà Trinh Tuyết Dương lại hỏi ra câu hỏi này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play