Ánh sáng trong phòng tập Taekwondo không tốt lắm, Lâm Gia Huy không nhìn rõ mặt Bùi Nguyên Minh.

Nhưng lúc này Lâm Gia Huy vẫn nghiêm nghị nói: "Tự ý xông vào nhà người khác rồi đánh người vô căn cử trong mắt anh còn có luật pháp không? Nếu anh chống cự, chúng tôi sẽ giết anh ngay tại chỗ."

Nụ cười trên mặt Bùi Nguyên Minh trở nên nỗng đậm hơn, phảng phất có mùi tanh tười.

Lúc này anh nhìn chắm chằm Lâm Gia Huy, nhẹ nói: "Phó chánh thanh tra Huy, những người bị đánh gãy tay chân trên mặt đất đều là đồng nghiệp của ông. Đã xảy ra chuyện gì ông không muốn hòi trước sao? Ông cũng đang vô căn cứ để đổ cho tôi cái tội hành hung cảnh sát, ông có thể chịu trách nhiệm được hành động hiện tại của mình không?"

"Tôi làm việc ra sao không cắn anh phải chi bảo, anh xông vào nhà riêng của người khác, làm họ bị thương là vi phạm pháp luật. Tôi là phó chánh thanh tra cục cảnh sát Dương Thành nên tôi có trách nhiệm và nghĩa vụ đưa anh về điều tra. Nếu anh tiếp tục phảnkháng và không hợp tác thì chúng tôi có thể bắt chết anh ngay tại chỗ."

Ngay sau đó Lâm Gia Huy bước tới chuẩn bị tát vào mặt Bùi Nguyên Minh.

Tuy nhiên ngay lúc cái tát của ông ta sắp đáp xuống, anh ta đột nhiên nhìn thấy khuôn mặt của Bùi Nguyễn Minh.

Ngay sau đó sắc mặt của ông ta đột nhiên thay đổi, cái tát vừa rồi đột ngột dừng lại!

Lâm Gia Huy thật may mắn khi được đưa ra ngoài biệt thu vào ngay lúc đó, ông ta chì dám liếc nhìn Bùi Nguyên Minh từ xa.

Tuy rằng chỉ là nhìn thoảng qua nhưng giờ khắc này ông ta vẫn nhớ rõ,

Ông ta không rõ về thân thế của Bùi Nguyên Minh nhưng biết rằng Bùi Nguyên Minh nhất định có liên hệ chặt chẽ với vài thế lực mạnh mẽ nào đó.

Lúc này Lâm Gia Huy toát ra mỗ hôi lạnh, ông ta nhanh chóng ngăn cản đảm người chuẩn bị động thủ. Sau đó Lâm Gia Huy nói với Kim Minh Thắng với một biểu hiện vô cùng khó xử: "Anh Thắng, tôi không thể kiểm soát được việc này!"

"Không thể kiếm soát được?" Mặt Kim MinhThắng tối sắm lại: “Anh nên biết ai đang đứng sau chúng tôi. Những người đứng sau chúng tôi yêu cầu anh chịu trách nhiệm cho sự an toàn của chúng tôi khi 8 Dương Thành mà giờ anh lại nói anh không thể kiểm soát được ư?"

Lâm Gia Huy nd một nụ cười gượng gạo, kẻ đứng sau Thượng Tinh tài phiệt có xuất thân trong hệ thống thanh tra.

Nhưng vấn để là lai lịch của người này chắc chắn không phải người thường có thể động vào.

Giờ phút này Lâm Gia Huy cũng không dám giải thích, lập tức mang theo vài người của mình rời đi.

Lúc này Bùi Nguyễn Minh nhẹ giong nói: "Ai cho ông đi?" Lâm Gia Huy giật giật khỏe mắt, sau đó quay người lại nói: "Anh định làm gì?"

"Ông làm thanh tra, là người thực thi pháp luật mà hành động bừa bãi, làm sai mà không còn có một lời xin lỗi hay sao? Cứ vậy mà muốn rời đi à?"

Bùi Nguyên Minh bước tới và tát một cái vào mặt ông ta: "Ông đã tôn trọng tôi chưa? Ông đã tôn trọng pháp luật chưa? Ông đã tôn trọng chính bộ đồng phục minh đang mặc trên người hay chưa?""Bốp"

Một tiếng giòn vang lên, Lâm Gia Huy bị đánh bay ra ngoài, má phải nhanh chóng bị sưng lên,

Cảnh này trực tiếp khiến tất cả những người ở đó đều thần thờ.

Điều này

Ngay cả phó chánh thanh tra sở cảnh sát Dương Thành cũng bị tát vào mặt?

Cho dù Lý Đông Thành kiêu ngạo cũng không dám kiêu ngạo như vậy, đúng không?

Lâm Gia Huy đứng dậy, khỏe mắt giật giật, lúc này nghiến răng nghiến lợi nói: "Không nghĩ tới..."

"Bop"

Bùi Nguyên Minh lại giáng thêm một cái tát nữa.

"Ông dám uy hiếp tôi ư? Ông có quyền gì mà uy hiếp tôi? Ông có tin giờ tôi tát chết ông sẽ có người lên chức thay ông hay không?"

Lâm Gia Huy ôm lấy khuôn mặt đã sưng đỏ, người ông ta run lên, rõ ràng người trước mặt này không phải là người dễ động vào. Nếu ông ta vẫn tiếp tục tự ý di chuyến thì có thể 80% anh sẽ giết ông ta một cách không hề suy nghĩ.

Nghĩ đến đây Lâm Gia Huy chi có thể củi đầu nóinhỏ: "Thực xin lỗi

- -----------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play