Lúc nào rồi mà hắn vẫn còn rù quyến mình. Cậu nghiêng người đẩy vai hắn: “Diệp Nghênh Chi, đưa quần áo của tôi cho tôi đi, hôm qua không biết lại bị ngài ném ở đâu rồi.”
Quỷ hút máu đi xuống giường lấy ra từ trong tủ một bộ quần áo đưa cho cậu: “Lễ phục mới may xong, trước tiên em thử xem có vừa không. Bây giờ thời gian hơi gấp, nếu không vừa thì chỉ có thể để bà Alberta sửa qua, lần sau đổi một bộ nhỏ hơn.”
May mà quỷ hút máu xem ra cũng là một chủng tộc rất theo kịp thời đại, lễ phục cũng là dáng âu phục hiện đại, không phải phong cách thời Trung Cổ mà nếu thời nay nhìn thì sẽ thấy rất kỳ quái. Trì Diên mặc xong đứng trên mặt đất, Diệp Nghênh Chi nửa quỳ trước mặt cậu chỉnh ống quần cho cậu, lại đứng lên cúi đầu chỉnh ống tay áo và cổ áo, cuối cùng mới híp mắt đánh giá cậu từ trên xuống dưới cậu một lượt: “Cũng không tệ, về sau có thể dựa theo mẫu này cỡ nhỏ hơn để may.”
Quỷ hút máu rất nhanh cũng lấy đồ ra thay, mặc áo sơmi đóng cúc áo xong lại cố ý chìa tay đến trước mặt Trì Diên, coi như chuyện đương nhiên mà yêu cầu: “A Diên, giúp ta đóng cúc.”
Trì Diên cũng không quá để tâm, tự nhiên mà mà cúi đầu sửa ống tay áo cho hắn, đóng cúc xong liền nửa quỳ sửa ống quần cho hắn giống như đối phương vừa làm, rồi lại ngồi thẳng lên sửa lại cổ áo cho hắn.
Thời điểm hắn khẽ hạ mắt xuống, hai người lại đúng lúc nhìn nhau. Quỷ hút máu nhẹ nhàng nói: “A Diên, về sau những việc này đều do em phụ trách được không? Ta cũng sẽ phụ trách cho em.”
Trì Diên ngẩng đầu nhìn hắn mím môi không trả lời, không biết nghĩ tới điều gì, sắc mặt thoáng đỏ. Huyết tộc liền thừa cơ cúi đầu xuống, hôn lên trán cậu.
Tám giờ tối, những quỷ hút máu khách mời đã quần áo là lượt tới lâu đài của Thân Vương Emmer.
Bữa tiệc này vốn thật sự đơn thuần là vì hoan nghênh Trì Diên mà tổ chức, nhưng một tuần trước quản gia tiên sinh đề nghị với Thân vương điện hạ, chi bằng hoàn thành nghi thức đính hôn ngay tại bữa tiệc. Thân Vương Huyết tộc không chút do dự lập tức đồng ý —— dù sao nhẫn cũng đã trao từ lâu rồi.
Tất cả các khách mời đều được chuẩn bị máu tươi, đám Huyết tộc vừa thưởng thức máu tươi vừa nói chuyện cùng đợi chủ nhân xuất hiện— Thân Vương Emmer luôn rất ít khi xuất hiện, thần bí cường đại trứ danh —đột nhiên muốn tổ chức tiệc trong lâu đài vốn đã đủ làm người ta ngạc nhiên, mà tin tức còn nặng đô hơn là, Thân vương điện hạ muốn đính hôn với một con người.
Bọn họ căn bản không dám tin, nếu không phải thời gian và nhân vật chính bất thường, họ gần như cho rằng đây là trò đùa ngày Cá tháng Tư nhạt nhẽo. Nhưng Thân Vương Emmer chưa từng đùa, càng không ai dám nói hắn đang đùa, cho nên đây chỉ có thể là thật. Nhưng chuyện này cũng không có gì to tát, tuy rằng hiện tại cô dâu vẫn còn là người, đợi đến hôn lễ điện hạ nhất định sẽ sơ ủng cho người đó, chuyển hóa thành quỷ hút máu. Năng lực mạnh yếu của Huyết tộc được sơ ủng bị ảnh hưởng bởi Huyết tộc sơ ủng cho kẻ đó, và đương nhiên vị Vương Phi tiếp nhận sơ ủng của Thân Vương Emmer sẽ biến thành Huyết tộc rất mạnh..
Nên là đám Huyết tộc bắt đầu hiếu kỳ, một nhân loại như thế nào, có dòng máu ngọt ngào cỡ nào, lại có thể làm Thân Vương Emmer trong truyền thuyết của giới Huyết tộc thần hồn điên đảo như vậy, thậm chí muốn kết hôn với hắn—— quỷ hút máu rất ít khi cử hành hôn lễ, bởi tình yêu vốn mênh mang bất định, không thể nói trước một ngày nào đó sẽ đổi lòng, cân nhắc đến sinh mệnh dài đằng đẵng của Huyết tộc, không ai có thể cam đoan mình có thể một lòng đến cuối, cùng một Huyết tộc khác bên nhau dài lâu. Bọn họ sẽ kết thành quan hệ bạn đời ngắn ngủi, nhưng rất hiếm khi kết hôn.
Lúc quản gia tiên sinh tìm được chủ nhân lâu đài thì phát hiện Thân vương của bọn họ đang ở trong phòng bếp xào lưỡi bò, mà Vương phi đang đứng bên cạnh mong ngóng dõi theo hắn: “Chưa đủ, thêm nữa đi. Nghênh Chi, cho thêm tỏi được không?”
Thân Vương mặt không đổi sắc mà lại bỏ thêm mấy tép tỏi vào chảo.
Grey đứng cạnh phòng bếp, khẽ gõ cửa: “Xin lỗi, điện hạ, thứ cho ta quấy rầy. Các khách mời đã đến, ngài nên mang Trì tiên sinh quay về thay quần áo thôi.”
“Chờ một chút, A Diên muốn ăn lưỡi bò, chờ hắn ăn xong rồi tính tiếp.” Quỷ hút máu không nhanh không chậm nói, “Phần mở đầu các ngươi chủ trì đi, ta và A Diên lộ mặt một chút được rồi.”
Diệp Nghênh Chi phát hiện thời điểm Trì Diên ăn no sẽ không quá so đo với hắn, tương đối dễ gạt, cũng dễ dụ. Cho nên càng lúc muốn làm chuyện xấu hắn sẽ càng sớm hữu cầu tất ứng mà làm đồ ăn ngon, dỗ người yêu thật vui vẻ.
Grey gật đầu, cúi người thi lễ xong lặng yên không tiếng động rời đi. Thân Vương tắt bếp, múc lưỡi bò ra đĩa đặt xuống khay, tiện tay khắc một củ cải trắng, lấy thêm bông cải xanh đã luộc bưng lên bàn, đặt tới trước mặt người yêu. Cầm chai rượu trên bàn rót cho hai người.
“Ăn nhiều rau một chút. Uống một ít rượu, tốt cho sức khỏe của em.” Hắn ôn hòa nói, “Không cần phải gấp, một ngày mới đối với những quỷ hút máu kia bây giờ mới bắt đầu.”
Hắn đương nhiên biết tửu lượng Trì Diên kém cỡ nào, dù là rượu trái cây nồng độ không đáng bao nhiêu chỉ uống một chén cũng hôn mê. Nhưng đây chính là kết quả mà hắn muốn.
Mười giờ tối Thân Vương quỷ rốt cuộc đã mang theo nhân loại trong lời đồn xuất hiện trước mặt các khách mời —— hắn chỉ đứng ở hành lang lầu hai, gật đầu chào hỏi với các khách trong đại sảnh dưới lầu, không đi tới chỗ các Huyết tộc. Nhân loại bên cạnh mềm nhũn dựa vào hắn, hai má đỏ ửng, bộ dáng thoạt nhìn rất nghe lời rất ỷ lại hắn.
Diệp Nghênh Chi niết tay Trì Diên, nhỏ giọng nói: “A Diên, cho mọi người thấy nhẫn trên tay em đi.”
Lúc ăn lưỡi bò bữa khuya Trì Diên đã bị Diệp Nghênh Chi dụ dỗ uống hai chén rượu lớn, đầu óc sớm đã trở nên trì độn, ngay cả vừa rồi thay quần áo đều là hắn giúp cậu thay.
Cậu nghe thấy quỷ hút máu nói chuyện bên tai, vô thức mà ngửa mặt lên nở một nụ cười thật lớn với hắn, hai má lúm đều hiện ra. Cậu ngây ngốc chốc lát mới phản ứng được hắn đang nói gì, lập tức quay đầu về đại sảnh phía dưới giơ tay trái lên, nét cười trên mặt không giảm.
Diệp Nghênh Chi trong nháy mắt quả thực bị cậu cười đến hoa mắt, tim lập tức đập mạnh, hoảng thần mất mấy giây liền vội vàng ôm eo cậu, niết thịt mềm eo trái cậu thấp giọng nói: ” A Diên ngốc, không được cười nữa, không được cười nữa. Đến, đến đây, quay đầu nhìn ta, nhìn ta.”
Hắn thấy Trì Diên lại nghiêng mặt nhìn về phía mình rồi nét mặt mới hòa hoãn lại, lấy ra một chiếc hộp màu đen lặng lẽ nhét vào tay ái nhân, trong miệng tiếp tục dụ dỗ: “Ngoan, mở hộp ra, lấy nhẫn bên trong đeo cho ta.”
“Đây là nhẫn đính hôn, ta đã cho người đi làm một chiếc khác, là một đôi với chiếc nhẫn trước kia ta đưa em, đều là bạc. Dáng nhẫn cưới tùy em chọn được không?”
Hắn nhỏ giọng nói, vươn tay trái của mình, cố ý tách hai bên ngón áp út để tiện cho đối phương đeo nhẫn.
Trì Diên tuần tự làm theo lời hắn, đeo xong lại ngẩng đầu lên cười với hắn, như đang chờ được khen.
Quỷ hút máu cũng không nhịn được nữa, ôm chặt cậu vào ngực, dùng răng nanh đâm vào cổ cậu —— trao đổi huyết dịch vốn chính là một trong những nghi thức đính hôn, nhưng hắn cũng thật sự không thể nhịn được nữa. Người này, từ khi vui vẻ ăn xong bữa khuya, bắt đầu mê hoặc hắn.
Trong đại sảnh quỷ hút máu bùng nổ tiếng chúc mừng và âm thanh ủng hộ, huyên náo mà vui mừng. Người trong ngực cũng như bị những cảm xúc này lây lan, mềm mại mà ôm cổ hắn, vui vẻ nhỏ giọng nói: “Diệp Nghênh Chi, tôi rất thích ngài.”
Cậu thấy Huyết tộc nâng mắt nhìn cậu, lúc đối diện ánh mắt hắn lại xấu hổ mà cười đến vô cùng rạng rỡ. Mỗi lần chấm dứt hút máu được buông ra lại hôn lên khóe môi hắn.
Diệp Nghênh Chi quả thực hận không thể ngay lập tức ôm nhân loại vào trong quan tài của mình giấu kỹ.
Nhưng nghi thức vẫn chưa kết thúc. Xét thấy đối phương chỉ là con người bình thường, dựa theo nghi thức, bước trao đổi máu tươi cuối cùng là hắn chủ động cắt đầu ngón trỏ tay trái, cho đối phương mút miệng vết thương trên đầu ngón tay.
Yết hầu hắn giật giật, nhìn về phía ái nhân. A Diên hiện tại say thành cái dạng này, thoáng nghĩ qua đã có thể đoán được nghi thức đó sẽ là tra tấn ngọt ngào cỡ nào. Quả thực là thử thách đối với hắn.
Vẫn phải là tốc chiến tốc thắng thôi. Diệp Nghênh Chi trực tiếp dùng móng tay ngón cái cắt ngón trỏ, đưa ngón trỏ nhuộm máu đặt lên môi Trì Diên, cúi đầu nhẹ giọng dụ dỗ: “Ngoan, A Diên, giúp ta liếm một cái, liếm xong chúng ta có thể quay về nghỉ ngơi đi ngủ rồi.”
Trì Diên sau khi uống say quả nhiên dễ bị lừa, nghe vậy liền không chút do dự, gật đầu một cái ngậm ngón tay chảy máu của hắn vào miệng. Hương vị máu tươi quen thuộc. Cậu cố ý cẩn thận dùng đầu lưỡi liếm liếm đầu ngón tay.
Ánh mắt thâm trầm của quỷ hút máu vẫn luôn dừng ở cậu. Cậu cảm giác được liền ngước mắt nhìn hắn, lộ ra nụ cười vui vẻ, tin cậy mà không chút đề phòng.
Sau khi uống say cậu thật sự là rất thích cười, lúc đối diện với Diệp Nghênh Chi lại càng không chút keo kiệt.
Hẳn là đã hoàn thành xong. Hắn không chờ nổi nữa rồi.
Thân Vương Huyết tộc nghiêm mặt liếc quản gia của hắn, sau khi nhận được câu trả lời khẳng định liền nhìn về phía các khách mời trong đại sảnh gật đầu chào, sau đó lập tức bế ái nhân của mình rời khỏi, tiếng hoan hô cùng tiếng chúc mừng trong đại sảnh đều ném hết phía sau.
Hắn tin mấy người Grey sẽ tiếp đãi tốt những vị khách kia.
Trì Diên mãi cho đến trước lúc bị ôm vào quan tài màu đen trong hầm ngầm mới hơi tỉnh lại, cậu được Huyết tộc thả trên mặt đất, ngửa đầu nhìn hắn: “Diệp Nghênh Chi, tại sao lại tới đây, đã nói quay về đi ngủ mà. Ngài gạt người, ngài lại gạt tôi.”
Diệp Nghênh Chi biết rõ người yêu hiện tại tương đối ngốc, tư duy cũng thẳng thắn mà đơn giản, chỉ có thể dỗ dành: “A Diên, ta không lừa em. Lúc sáng em đã đáp ứng hôm nay chúng ta ngủ trong quan tài mà, em quên rồi sao?”
Trì Diên suy nghĩ một chút, hình như có chuyện này thật, tuy rằng chính cậu cũng không hiểu tại sao mình lại đáp ứng. À…, chắc cậu muốn làm Diệp Nghênh Chi vui, nếu Diệp Nghênh Chi thích thì cậu cũng sẽ không để bụng chuyện cùng đối phương ngủ trong quan tài. Cậu nghiêm túc gật đầu: “Vậy hôm nay chúng ta ngủ trong quan tài.”
Hắn mở nắp quan tài, đẩy người yêu vào trong, sau đó bản thân cũng nằm vào. Trong hầm ngầm tối mờ, thân ảnh hai người dần dần toàn bộ chui vào trong quan tài màu đen âm u. Một bàn tay thon dài tái nhợt từ trong quan tài duỗi ngoài, chiếc nhẫn màu bạc trên ngón áp út tay trái dưới ánh nến phản xạ tia sáng yếu ớt, bàn tay chậm rãi kéo nắp quan tài lại, chỉ chừa một khe hở để không khí lưu thông.
Trong quan tài màu đen bật ra thở dài nhu hòa của Thân Vương Huyết tộc: “… Bảo bối, ta cũng yêu em…”
————————
Thật lâu sau Trì Diên mới dần tỉnh lại, cậu có thể cảm giác được mình và quỷ hút máu đang ôm chặt nhau, bốn phía rất tối, không gian nhỏ hẹp mà bít kín —— Diệp Nghênh Chi nhất định là lại thừa cơ lừa mình vào quan tài rồi.
Ý thức của cậu dần khôi phục, kí ức lúc say rượu vừa rồi cũng đồng thời trở về. Cậu không kìm được mà cắn mạnh một cái lên cổ quỷ hút máu bên cạnh.
Quỷ hút máu tâm tình rất tốt mà an ủi cậu: “Ngoan, tỉnh rồi? Đầu có đau không? Muốn uống nước không?”
Trong bóng tối một bình giữ nhiệt được đưa tới, Trì Diên mở nắp uống một ngụm, độ ấm vừa đủ, hơi ngọt, là nước mật ong.
Lời vừa muốn nói Trì Diên lại lập tức quên béng.
Sau một lúc lâu cậu lưỡng lự nhỏ giọng nói: “Diệp Nghênh Chi, ngài muốn biến tôi thành quỷ hút máu sao?”
Bất kể thế nào mà nói, trao nhẫn trước mặt nhiều quỷ hút máu như vậy hoàn toàn không giống một nghi thức bình thường, cậu không cách nào lừa mình dối người, giả vờ bản thân đã quên hoặc không đoán ra hàm nghĩa trong đó.
Diệp Nghênh Chi hôn lên vành tai cậu: “Sẽ không.”
Hắn nhẹ nhàng kéo Trì Diên đang nghi hoặc bất an vào trong ngực: “Sơ ủng không khác gì tự tay giết chết em, ta sẽ không hạ thủ, lại càng không nỡ.”
Ngay sau đó hắn ghé vào tai cậu khẽ cười: “Huống chi em tham ăn như vậy, biến em thành Huyết tộc không có vị giác, ta sao có thể cam lòng.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT