“Tổng giám đốc Mục, có thể giải thích chuyện Alexia nói hôm nay không?” Hạ Tịch Nghiên quay đầu nhìn Mục Chính Hi.

Mục Chính Hi tùy ý uống một ngụm, ánh mắt đưa ra một hướng khác: “Sao vậy? Vẫn không nghe rõ sao?”

“Anh đang thăm dò tôi sao?” Lời này như câu hỏi tu từ, vừa để hỏi nhưng cũng là khẳng định.

“Nếu như cô cảm thấy là thăm dò thì là thăm dò, nếu cảm thấy không phải thì là không!” Mục Chính Hi nói, anh mắt nhìn chằm chằm vào người cô, lời nói của anh khiến Hạ Tịch Nghiên không biết nên bắt đầu từ đâu. Mục Chính Hi nhìn cô, khóe miệng mang theo nụ cười nhẹ, khiến cho cô tuy tắc giận nhưng vẫn phải nhoẻn miệng cười.

Mục Chính Hi nói tiếp: “Cho dù tôi thăm dò cô một chút thì có sao? Thăm dò nhân viên có trung thành với mình không là sai sao?”

Nghe thấy lời của anh, Hạ Tịch Nghiên tức muốn chết nhưng vẫn làm ra bộ dáng cũ, tươi cười: “Đường điên, anh là ông chủ, nói thế nào thì là thế ấy!”

Mục Chính Hi cũng chẳng hề khiêm tốn, trực tiếp mở miệng: “Cô biết là tốt rồi!” Hạ Nghiên Tịch: “…” Đúng lúc này điện thoại Mục Chính Hi reo lên.

Khi nhìn số điện thoại trên màn hình, anh chau mày: “Tôi đi nghe điện thoại!” Nói xong Mục Chính Hi sải bước nhanh chóng đi ra ngoài.

Hạ Tịch Nghiên đứng ở đó, nhìn theo bóng lưng anh, chẳng nói một lời nào. Chẳng cần đoán cũng biết người trong điện thoại đó là ai.

Cô đứng yên đó, một thân lễ phục màu tím, tay nâng ly rượu champagne, nhìn vẻ khí chất bức người. Đặc biệt là nụ cười nhạt trên gương mặt cô càng khiến người khác chú ý đến. Nếu không phải người do Mục Chính Hi đem đến, chỉ e lúc này đã có không ít người đến làm quen rồi.

Hạ Tịch Nghiên không hề thích những nơi đông người như thế này, nhưng cô không thể không tham gia. Tuy rằng nói Mục Chính Hi đang thăm dò cô, nhưng cũng không thể không thừa nhận rằng kể từ khi cô trở lại, gia nhập Vân Duệ, cô luôn từng bước từng bước tiến lên cao.

Đầu tiên lấy được hợp đồng của Nguyên Thị, sau đó tham gia cuộc thi Tân Duệ, hiện tại gia nhập đội ngũ thiết kế của Alexia.

Những điều này đều nằm trong kế hoạch của cô, nhưng đã sớm hơn dự kiến. Tất cả những điều này đều không thể phủ nhận sự giúp đỡ của Mục Chính Hi.

Hạ Tịch Nghiên đứng đó vừa uống champagne vừa suy nghĩ. Đúng lúc này mọi người trong hội trường đều xôn xao: “Nghe nói hôm nay có một vị khách thần bí bay từ nước ngoài trở về!”

“Tôi nghe rồi, hơn nữa còn nghe nói anh ta là một người có quyền có thế độc nhất vô nhị ở London!”

“Nói như vậy thì người này là người nước ngoài rồi.”Vài người đang bàn tán bên đó. Nghe đến hai chữ London, Hạ Tịch Nghiên liền nghe ngóng vài câu.

Lúc này cửa bị mở ra, một thân ảnh cao lớn từ ngoài bước vào. Là đàn ông, cao khoảng một mét bảy một mét tám, một thân y phục màu đen, ngũ quan hài hòa, không hề có chút biểu cảm nào, nhưng đôi mắt lại vô cùng có hồn.

Anh giống như một vương giả từ trên trời rớt xuống, khiến không ít phụ nữ trong hội trường đều không nhịn được mà kích động. Tất cả mọi người đều đang suy đoán người này là ai.

Hạ Tịch Nghiên đứng ở một bên, ánh mắt cũng ngừng lại trên người anh, khóe miệng nở ra nụ cười nhẹ, nhưng không kích động như đám người đó. Lúc này anh trực tiếp đi vào. Alexia đứng ở một chỗ khác liền đi thẳng đến đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play