“Nói này, chuyện cô từng ly hôn, trong công ty không có mấy người biết chứ?“ Khả Khả vừa ăn vừa hỏi.

“Ừ, Ngoài chị Trương, giám đốc Lý thì chỉ có mình cô biết!” Hạ Tịch Nghiên nói. (

Chị Trương là giám đốc bộ phận nhân sự trước kia, vì thế cô vừa vào công ty, chị Trương đã biết chuyện, sau đó, hôm nay giám đốc Lý biết, cô cũng kể với Khả Khả.

Đương nhiên, chuyện này Không bao gồm Mục Chính Hi!

Trước giờ anh chưa từng được Hạ Tịch Nghiên liệt vào danh sách nhân viên!

Nghe thấy điều này, Khả Khả gật đầu: “Tôi biết rồi!”

Thật ra cũng chẳng phải bí mật gì, chỉ là trước giờ Hạ Tịch Nghiên luôn khiêm tốn, trước giờ không kể chuyện của mình mà thôi.

Vì thể, hai người ăn xong rồi rời di.

Khả No cũng không phải người nhiều chuyện ð tin tưởng cô như thể,

nghe thấy lời anh ta, khẽ cười: “Đúng thế, rất trùng hợp!”

“Cô ở gần đây sao?“ Giám đốc Lý hỏi.

Hạ Tịch Nghiên gật đầu, không hề muốn để lộ quá nhiều thông tin, nhưng dường như giám đốc Lý không cam tâm, mở miệng hỏi thẳng: “Mua nhiều đồ như này sao? Lát nữa tôi tiễn cô về nhé, tôi lái xe!”

Hạ Tịch Nghiên cười: “Không cần đâu, tôi ở rất gần, đi vài bước là tới!”

Nghe thấy điều này, sắc mặt giám đốc Lý hơi lúng túng.

“Giám đốc Lý, vậy tôi đi mua đồ trước đây!“ Nói rồi, Hạ Tịch Nghiên đầy xe đẩy rời di.

Lúc này, giám đốc Lý bỗng nhớ ra gì đó: “Cô Hạ…”

Hạ Tịch Nghiên quay đầu lại, nhìn anh ta: “Còn có chuyện gì sao?”

“Cô Hạ, thật ra… Tôi luôn khá thích cô, không biết, cô thấy tôi thế nào?” Giám đốc Lý bỗng nói.

Nghe thấy câu này, Hạ Tịch Nghiên hơi sững sờ một lát, thật ra ý của anh ta, Hạ Tịch Nghiên đã hiểu.

Cô Cười: “Năng lực làm việc của giám đốc

tốt, về sau nhất định có thể thăng chức!”

“Ý của tôi là… cô thấy con người…”

Giám đốc Lý dứt khoát nói thằng ra: “Cô cảm thấy. con người của tôi thế nào?”

Hạ Tịch Nghiên hơi buồn bực, là anh ta nghe không hiểu, hay là cô nói chưa đủ rõ ràng?’

“Giám đốc Lý, anh muốn theo đuổi tôi sao?“ Hạ Tịch Nghiên bỗng nhìn anh ta, hỏi.

Không ngờ Hạ Tịch Nghiên lại thẳng thắn như này, giám đốc Lý hơi khó xử, nhưng cũng gật đầu.

“Xin lỗi giám đốc Lý, tôi không biết vì sao anh lại có suy nghĩ này, nhưng chúng ta không hợp, anh

không phải gu người tôi thích, hơn nữa, tạm thời tôi chưa có loại ý nghĩ này!”

Nhìn anh ta, Hạ Tịch Nghiên nói ra suy nghĩ của mình.

Giám đốc Lý cũng không ngờ, Hạ Tịch Nghiên lại từ chồi dứt khoát như này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play