Hỉ mạch? Nàng thật sự có thai? Không cách nào hình dung tâm tình của
mình vào giờ khắc này, Từ Nhu Gia nhìn cái bụng một chút, nhịn không
được hướng lang trung xác nhận:
“Quả nhiên là hỉ mạch sao?”
Triệu Lang đã gần năm mươi, chính là một vị danh y trước đó từ quan ở Thái Y
Viện, nếu không có chút bản lãnh, cũng sẽ không được Chu Kỳ trịnh
trọng mời đi theo Vương phủ làm lang trung nuôi trong nhà.
Nghe
Tiểu Vương phi hỏi, Triệu Lang sờ lấy râu ria cười nói: “Đúng là hỉ
mạch, bất quá Vương phi đang mang thai, khẩn trương là không thể tránh
được, có thể lại mời vị thái y tới xem mạch lại cho ngài.”
Vương phi có thai là việc vui, Triệu Lang cũng không có cảm giác y thuật bị nghi ngờ.
Từ Nhu Gia lại cảm thấy ý tứ mình không tốt lắm, có chút thẹn thùng cười
nói: “Là ta quá lo lắng, y thuật của ngài ta vẫn còn tin được, vậy thì
mời ngài thay ta viết mấy đơn thuốc an thai đi.”
Triệu Lang khẽ
lắc đầu: “Vương phi có chỗ không biết, cái gọi là an thai, là nếu mẫu
thân suy yếu động đến thai khí mới cần dùng dược vật, nhưng thuốc có ba phần độc, Vương phi thân thể khoẻ mạnh, không cần uống vẫn là rất
tốt.”
Từ Nhu Gia bừng tỉnh đại ngộ, chả trách nàng quá để ý cái
này nên đời trước mới không hoài đứa bé, quan tâm quá nhiều sẽ bị loạn.
Triệu Lang rõ ràng tâm tình của người ta, cười bàn giao Từ Nhu Gia trước 3 tháng nên như thế nào dưỡng thai, sau đó liệt một tờ thực đơn đồ ăn,
thực đơn mấy tháng đằng sau hắn sẽ kịp thời đưa tới.
Từ Nhu Gia
hậu thưởng Triệu Lang. Triệu Lang lui ra, Ngọc Băng, Ngọc Hoàn đều cao
hứng bừng bừng chúc mừng chủ tử. Từ Nhu Gia cũng không che giấu được ý
mừng.
Chạng vạng tối Chu Kỳ hồi phủ, liền cảm giác người làm
trong phủ thần sắc đều cùng bình thường rất khác biệt, tựa hồ, có loại
bầu không khí của ngày lễ ngày tết.
Chu Kỳ hỏi A Quý chiếu cố sinh hoạt thường ngày: “Trong phủ xảy ra chuyện gì?”
Chuyện khác A Quý không dám giấu diếm Vương gia, nhưng chuyện này là việc vui, hắn phi thường có sức thừa nước đục thả câu: “Ta cũng không rõ ràng
lắm, Vương gia vẫn là trực tiếp đến hỏi Vương phi đi.”
Chu Kỳ
khẽ nhíu mày, trước tiên là đi tắm rửa bỏ một thân nóng ẩm đầy mồ hôi,
liền lập tức về phía sau viện tìm thê tử. Từ Nhu Gia một mực chờ đợi
hắn, trêи mặt bàn gọi nha hoàn chuẩn bị xong dưa hấu mới cắt. Bây giờ đã tháng bảy, đây cũng là nhóm dưa cuối cùng, lần sau lại ăn, liền phải
chờ mùa hè sang năm đi, đến lúc đó, trong vương phủ trừ vợ chồng bọn họ
ra, còn có tiểu chủ tử nữa nha.
Chỉ là ngẫm lại Từ Nhu Gia đều
cười cong khóe miệng. Chu Kỳ đi vào hậu viện, phát hiện bọn nha hoàn hậu viện cười đến rõ ràng hơn, giống như từng người đều nhận nhiều hơn một
tháng tiền công. Lại nhìn tiểu thê tử của hắn, mặc dù ngoài miệng không
có cười, nhưng mà trong mắt của nàng tràn đầy ý mừng.
Lui bọn nha hoàn, Chu Kỳ trực tiếp hỏi Từ Nhu Gia: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Từ Nhu Gia không nói, bưng dưa hấu phóng tới trước mặt hắn trêи mặt bàn,
Nhu Nhu cười nói: “Biểu ca ăn dưa trước đi, ăn xong ta sẽ nói cho chàng
biết.”
Chu Kỳ bất đắc dĩ, đành phải cầm lấy một miếng dưa hấu nếm thử một miếng.
Từ Nhu Gia tâm tình tốt, ngồi ở bên cạnh hắn làm nũng: “Biểu ca đã ăn xong ta mới nói cơ.”
Chu Kỳ: …
Hắn yên lặng, nhanh chóng lại không mất nghi thái đã ăn xong miếng dưa này. Dùng khăn lau qua khóe miệng, Chu Kỳ nhìn Vương phi bên cạnh nói: “Hiện tại có thể nói cho ta biết chưa.”
Từ Nhu Gia sóng mắt lưu
chuyển, không nói chuyện, chỉ cúi đầu, nhẹ nhàng sờ lên bụng. Chu Kỳ đầu tiên là nghi hoặc, nhưng mới một tháng trước uống qua cháu trai tiệc
đầy tháng, thân là thúc phụ, Chu Kỳ sao có thể không hiểu ám hiệu của
nàng?
“Thật sự có?”
Chu Kỳ nhướng mày hỏi, muốn nắm tay Từ Nhu Gia, lại sợ kinh động đến thai khí, thế là liền nặng nề mà giữ chặt chân của mình.
Từ Nhu Gia gật đầu, liếc nhìn hắn một cái, học Triệu Lang giễu giễu nói:
“Biểu ca nếu không tin, có thể mời thái y khác đến thay ta xem mạch.”
Chu Kỳ đương nhiên tin!
Cho nên, lúc này sang năm, hắn cũng sẽ làm phụ vương rồi?
Sắp làm cha, Chu Kỳ muốn bình tĩnh, lúc này cũng bình tĩnh không nổi. Đảm
bảo động tác của mình sẽ không đả thương đến thê tử, Chu Kỳ cẩn thận
từng li từng tí đem Từ Nhu Gia ôm vào trong ngực. Từ Nhu Gia cười nương
vào lồng ngực rộng lớn của hắn, một tay dán bụng, một tay ôm lấy eo hắn, lòng tràn đầy yên tĩnh cùng vui sướиɠ.
“Biểu ca, cái thai này, chàng muốn là con trai hay là nữ nhi?” Nàng mơ ước hỏi.
Chu Kỳ lập tức nói: “Nhi nữ cũng tốt, ta chỉ mong nàng có thể giống nương, thuận thuận lợi lợi sinh đẻ .”
Từ Nhu Gia: …
Tình cảnh Lục thị sinh Chu Kỳ nàng không biết, nhưng mà lúc Lục thị sinh
Vọng Ca, nàng ấy vừa rời giường đi vệ sinh đã sinh hạ xong. Bất quá, nếu quả thật có thể thuận lợi giống Lục thị như vậy, ở đâu sinh hạ xác
thực không có chút nào quan trọng. Từ Nhu Gia mong đợi nghĩ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT