Thân thể Ôn Tiểu Huy run rẩy như lá tàn trong gió, cậu không dám ngẩng đầu lên. Tiết trời mùa đông lạnh giá nhưng mồ hôi vẫn không ngừng chảy xuống từ gò má cậu. Theo bản năng, cậu muốn kéo cửa xe lên, nhưng cửa xe lại bị lực tay mạnh mẽ cố định chế trụ, căn bản không cách nào rung chuyển được.

Một bàn tay đặt trên vai cậu. Thanh âm quen thuộc của Lạc Nghệ vang lên: "Anh Tiểu Huy, xuống xe đi." Giọng nói ôn nhu như nắng ấm nhưng cũng giá lạnh như băng.

Ôn Tiểu Huy hung hăng cắn môi một cái, cưỡng bách chuyển đổi nỗi sợ hãi của mình thành sức mạnh cơ thể. Cậu dùng sức khua quyền đánh trúng bụng Lạc Nghệ, không đoái hoài tới việc đóng cửa xe, khởi động máy muốn chạy. Mong muốn trốn chạy khỏi Lạc Nghệ đã chôn sâu vào xương tủy, biến thành bản năng của cậu.

Hơi thở của Lạc Nghệ đột nhiên trở nên nặng nề. Hắn nắm lấy cổ áo của Ôn Tiểu Huy, cậy mạnh kéo người ra khỏi xe một cách tùy tiện. Ôn Tiểu Huy chân trái vấp chân phải, đập đầu ngã xuống đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play